Nhạc phu nhân bĩu môi cười lạnh: "Hạ Lan Minh Đức, chuyện này tôi vốn cũng không muốn nói, mặc dù không phải con ông nhưng đó vẫn chỉ là một đứa trẻ, nó vô tội, nhưng ông lại ngu xuẩn đến cực hạn. Kết quả bác sĩ đưa cho ông là giả, bà ta đã mua chuộc bác sĩ để làm giả báo cáo, nếu không tại sao tháng đầu tiên hai người kết hôn, bà ta cứ luôn miệng kêu dạ dày có vấn đề, ăn không ngon, nôn ọe không ngừng... Ông chống mắt lên mà coi, trên đời này ai có thể vì bụng không tốt mà buồn nôn nguyên một tháng? Căn bản khi đó bà ta đang nghén."
Hạ Lan Minh Đức như bị sét đánh ngang tai, đứng không vững, đặt mông ngã bệt xuống đất, bởi vì ông ta chợt nhớ ra, tháng đầu tiên sau kết hôn thường xuyên thấy Trương Thanh Nhã nôn ọe, nhất là lúc ăn cơm. Khi đó bà ta luôn nói do không thích ăn thịt, dạ dày khó chịu, nhưng mà... sau khi xảy thai, bà ta cũng không tiếp tục bị như vậy, đến giờ ăn cũng không thấy khó chịu vì mùi gì, ngược lại suốt ngày chỉ thích ăn thịt.
Vợ ngoại tình, bị cho đội nón xanh, đứa con đầu khiến ông áy náy cảm kích nhiều năm như vậy hóa ra lại không phải là con ông.
Trương Thanh Nhã, Trương Thanh Nhã... ông bị con ả này lừa gạt đến thê thảm!
"Bà ta vừa mới bước chân vào nhà Hạ Lan, đứa bé mà lớn thêm chút nữa sẽ rất dễ bị phát hiện, vậy tất cả mưu đồ của bà ta sẽ thành vô ích. Cho nên sau khi cưới hai tháng bà ta mới sắp đặt kế hoạch vì cứu ông khỏi bị rơi xuống lầu mà sảy thai, như vậy vừa để ông cảm kích vì cho rằng bà ta cứu ông, vừa có thể đem thứ trong bụng bỏ đi, lại thuê bác sĩ làm giả kết quả, cứ thế giấu được ông hơn ba mươi năm."
Nhạc phu nhân liếc nhìn người đang cố gắng la hét bản thân oan uổng, bà cười dài: "Trong bụng có một đứa con hoang mà còn gả được vào nhà quyền quý, Trương Thanh Nhã cũng thật có bản lĩnh, đổi thành ai khác cũng không dám làm như vậy."
Hạ Lan Tú Sắc hoàn toàn khiếp sợ, nếu như mẹ cô ta có làm sao thì sau này cô ta làm sao có địa vị trong Hạ Lan gia được nữa, nhất định phải đem chuyện này gạt bỏ.
Hạ Lan Tú Sắc đột nhiên quỳ xuống, kéo áo Hạ Lan Minh Đức nói: "Ba, ba... ba đừng tin lời người ngoài, chúng ta còn chưa điều tra nữa mà, đừng tùy tiện tin vào quỷ kế của người khác. Con tin tưởng mẹ không phải là người như vậy...."
Yến Thanh Ti chậm rãi nói: "Nói cũng đúng, đúng là nên điều tra lại một chút, tốt nhất là đi bệnh viện giám ADN. Dù đứa con đầu tiên không phải con ông, nhưng bà ta cho ông một đồng cỏ rộng như vậy, quỷ mới biết đây có phải con ruột ông không nữa?"
Trong đám người hóng chuyện cũng nói theo: "Đúng vậy, đúng vậy, tốt nhất ngài Hạ Lan nên mang con trai với con gái đi làm khám nghiệm ADN đi. Là con ruột mới an tâm, nếu không phải con ruột thì chẳng phải nhiều năm qua đã uổng công đi nuôi vợ con cho người khác sao, thế thì không tốt lắm nha."
"Nói đúng đấy, ngài Hạ Lan nên đi khám nghiêm ADN đi..."
"Ê, ngài Hạ Lan tới bệnh viện nhà tôi đi, tôi làm miễn phí cho."
Hạ Lan Tú Sắc hét to: "Các người im miệng đi, các người đều ghen tị với nhà chúng tôi, các người toàn là tiểu nhân chỉ biết bỏ đá xuống giếng. Mẹ tôi từng làm hại các người sao? Nhà Hạ Lan chúng tôi làm gì có lỗi với các người sao? Mẹ tôi đã thảm như vậy rồi, sao các người còn muốn ép người quá đáng nữa, nếu ép chúng tôi tới chết thì sao?È
Hạ Lan Tú Sắc gào lên xong thì không còn ai nói gì nữa, vô cùng yên lặng.
Yến Thanh Ti đột nhiên nói một câu: "Ngài Hạ Lan, chả lẽ từ trước tới giờ ông không cảm thấy cô con gái này không giống ông một chút nào sao?"