Nhưng đúng lúc đi đến chính giữa giải phân cách hình chữ U, cụ già đi trước mặt bà ta đột nhiên hét lên: “Xe đến kìa, mau tránh ra, tránh ra… Mau chạy đi…”
Diệp Linh Chi sững sờ, quay đầu lại liền nhìn thấy một chiếc xe ô tô dù đang đèn đỏ nhưng cũng không dừng lại mà còn tăng tốc lao đến, vượt qua giải phân cách lao thẳng về phía bà ta.
Khi Diệp Linh Chi nhìn thấy chiếc xe đó đã lao đến trước mặt mình, bà ta muốn tránh nhưng cũng không kịp nữa rồi.
Chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm thiết, bóng người ở giữa đường bị cái xe phi như bay hất tung… “rầm” một cái, thân hình bà ta giống như một bao cát bị quăng đi, bay lên cao vẽ một đường cong rồi rơi xuống đất, máu tươi trong chớp mắt đã chảy ra như suối…
Chiếc xe gây ra tai nạn xong cũng không dừng lại mà còn tăng tốc nhanh chóng biến mất!
Bữa cơm này chưa ăn xong, Nhạc Thính Phong liền nhận được một cuộc gọi.
Giang Lai vội vàng nói: “Sếp, Diệp Linh Chi bị tai nạn giao thông rồi, bị thương rất nghiêm trọng. Bà ta đã được đưa tới bệnh viện, sống chết không rõ.”
Nhạc Thính Phong đặt đũa xuống: “Chuyện xảy ra bao lâu rồi?”
Nửa tiếng trước người vẫn còn ngồi đây nói chuyện, giờ đã xảy ra tai nạn, Nhạc Thính Phong quả thật có chút không dám tin.
Việc này quá đột ngột, căn bản không có bất kì thời gian và sự chuẩn bị nào.
“Sau khi đi ra khỏi hội sở không bao lâu, lúc đi qua đường bị xe tông trúng. Chiếc xe gây ra tai nạn đang lẩn trốn, đội cảnh sát giao thông và cục cảnh sát đã tra ra biển số của chiếc xe đó, đang rà soát camera giám sát, chắc không bao lâu sẽ bắt được đối tượng thôi ạ!”
Sắc mặt của Nhạc Thính Phong rất tệ, nói: “Biết rồi.”
Kể cả bị bắt cũng không có tác dụng gì, chuyện này nhất định là do kẻ đứng đằng sau gây ra. Trên đời này chưa bao giờ có cái gì gọi là trùng hợp, dường như tất cả sự trùng hợp đều có dụng ý khác.
Diệp Linh Chi vừa ra khỏi hội sở thì ngay lập tức bị tai nạn, sao lại có thể trùng hợp thế được?
Kẻ đứng đằng sau đó, từ trước đến nay cách hành sự của hắn vẫn luôn kín đáo như vậy, nếu như chuyện này là do hắn sắp xếp, dám gây tai nạn giữa ban ngày ban mặt thế này, nhất định là đã sớm sắp xếp mọi thứ từ trước.
Yến Thanh Ti nhìn thấy sắc mặt của anh biến thành tồi tệ như vậy vội hỏi: “Làm sao thế?”
Nhạc Thính Phong thở dài: “Diệp Linh Chi ra khỏi hội sở bị xe đâm, bị thương rất nghiêm trọng, bây giờ vẫn chưa biết tình hình như thế nào, sống chết không rõ.”
Trên mặt Yến Thanh Ti tràn đầy chấn kinh, thất thanh hỏi: “Tại sao lại trùng hợp như thế được, vừa ra khỏi cửa thì bị xe đâm?”
Trong mắt Nhạc Thính Phong hiện lên vẻ ngoan tuyệt, nói: “Nào đâu ra trùng hợp thế, nhất định là có người muốn bà ta chết, chuyện bà ta biết đã uy hiếp đến người ẩn đằng sau bức màn đó…”
Yến Thanh Ti cắn răng: “Cũng giống như lúc đó, mẹ em cũng chắn đường người nọ, cho nên… nhất định phải chết, đúng không?”
Trước đây Yến Thanh Ti thật sự rất hận Yến Tùng Nam, hận chết Diệp Linh Chi, mỗi ngày cô đều đang nghĩ làm sao để giết chết bọn họ. Yến Tùng Nam chết rồi, cô tưởng rằng mình sẽ vui mừng nhưng ngược lại, cô vẫn buồn, vẫn cảm thấy đau lòng.
Hôm nay, Diệp Linh Chi đột nhiên xảy ra chuyện mà không hề có chút phòng bị gì, Yến Thanh Ti cũng không cảm thấy vui vẻ một chút nào.
Nhạc Thính Phong ôm lấy vai của Yến Thanh Ti: “Hắn ta dám giết Diệp Linh Chi ngay giữa thanh thiên bạch nhật, điều này nói rõ hắn ta đã bị dồn vào thế bí, không thể không xuống tay như thế, điều đó cũng có nghĩa là chúng ta đã gần với sự thật hơn rồi.”
Nhưng bọn họ cũng biết, càng lại gần thì càng nguy hiểm.
Diệp Linh Chi là người nhà họ Diệp ấy thế mà cũng bị giết chết bằng cách tàn nhẫn như thế, vậy đối với Yến Thanh Ti, có lẽ hắn ta sẽ càng không nương tay.
Yến Thanh Ti nghĩ đến một người, lập tức rút điện thoại ra gọi cho Quý Miên Miên.