"Đó cũng đâu phải là tôi nói, tôi thấy có người trên mạng nói vậy, nên tôi mới... nói lại thôi mà."
"Như thế cũng không được."
Sếp là tên điên thích ghen tuông, nghe thấy câu đấy, không xử lí cô mới lạ.
...
Nhạc phu nhân hỏi Yến Thanh Ti: "Chương trình hôm nay quay bao giờ thì phát sóng?"
"Khoảng 9 giờ tối thứ sáu tuần sau ạ!"
Nhạc phu nhân kêu lên một tiếng: "Thế bác nhất định phải tìm người tăng tỉ suất người xem cho con rồi."
"Bác, không cần đâu..."
"Sao lại không cần, nhất định phải thế chứ." Nhạc phu nhân nói làm là làm, bà cầm điện thoại lên bắt đầu gọi, tất cả cháu chắt trong nhà họ Tô bà đều gọi một lượt.
"Nhớ thứ 6 tuần sau nhé, con nhất định phải xem đấy, phải xem, mà kể cả con không xem thì cũng phải bật ti vi để đấy..."
Tô Tiểu Tam gật đầu lia lịa: "Cô yên tâm đi, con sẽ bảo tất cả nhân viên của con xem hết, cô yên tâm, yên tâm đi nhé."
"Còn cả Tiểu Ngũ nữa... thằng nhóc này đừng tưởng cứ câm như hến thế mà bảo nó làm gì cũng đáng tin nhất đấy." Nhạc phu nhân gọi điện cho Tiểu Ngũ.
Yến Thanh Ti ngồi bên cạnh lắng nghe Nhạc phu nhân dặn dò từng người một những câu giống hệt nhau, bà còn cười rất vui vẻ nữa. Người ở bên cạnh quan tâm tới cô như vậy thì có lí do gì mà cô cứ phải tiếp tục u ám hành hạ mình nữa chứ? Bất kể là người đứng ở phía sau là ai, bất kể mục đích của hắn là gì, nếu cô đã biết được sự tồn tại của hắn thì cô sẽ không thể lùi lại được nữa. Bao nhiêu năm nay cô đều đã quen với việc vật vã với nghịch cảnh để vươn lên, hiện tại dù sao cũng tốt hơn nhiều so với khi chỉ có một mình, cô chẳng có lí do gì lại để người bên cạnh lo lắng vì cô cả.
Lúc này cô đang ngồi trong nhà, đợi tình hình bên phía Du Dực và cả tình hình liên quan tới Diệp Linh Chi từ phía Diệp Thiều Quang.
Thật ra, trông vậy chứ cô cũng đã thoải mái hơn nhiều rồi, không giống như trước đây, chuyện gì cũng tự mình làm, nguy hiểm nào cũng phải tự mình vượt qua nữa. Giờ có người đứng về phía cô, gánh vác giúp cô rồi.
Yến Thanh Ti bỗng nghĩ tới một chuyện, cô còn chưa nói với Du Dực chuyện Diệp Linh Chi xảy ra tai nạn.
Cô vội vàng gửi tin nhắn cho Du Dực, nói về chuyện của Diệp linh Chi, còn nói với ông chuyện bà ta bị tai nạn xe nữa.
Du Dực thấy điện thoại rung lên, cần lên thì thấy tin nhắn của Yến Thanh Ti, ông vội mở ra xem, trong mắt lóe lên một tia tàn nhẫn, sao đó ông lập tức xóa tin nhắn, mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh.
Du lão thái thái sắp làm lễ đại thọ rồi, Du Hí cũng được đón từ viện về, giờ tất cả mọi người của Du gia đều ở đây, ông không thể để người khác phát hiện ra được.
Nhưng trong đầu ông thì không ngừng suy nghĩ, Diệp Linh Chi xảy ra tai nạn xe, nhất định là có người ra tay, là có người lo lắng bà sẽ tiết lộ càng nhiều bí mật hơn nữa.
Người này... liệu có phải là người mà ông đoán không?
Du Dực miết chặt điện thoại, có rất nhiều người bị rơi vào vòng xoáy này, bí mật này bị chôn giấu bao nhiêu năm nay, ông nhất định phải làm rõ.
Người phụ nữ ông yêu bao nhiêu năm qua nhất định không thể chết không rõ ràng được. Tất cả những kẻ đã hại chết bà, ông đều sẽ không tha cho bất cứ ai.
Bỗng Du lão thái thái hỏi: "Du Dực, gần đây con chạy đi đâu mà cả ngày đều không thấy bóng dáng?"
Du phu nhân cười nói: "Mẹ, Du Dực đơn thân bao năm nay, mẹ còn không cho chú ấy có chút không gian riêng tư à?"
Du lão thái thái mắt sáng lên: "Thật sao? Du Dực, con có bạn gái rồi à? Mau đưa về đây cho mẹ xem xem."
Du Dực ngẩng lên nhìn Du phu nhân, lạnh lùng nói: "Em còn không biết em có bạn gái, sao chị dâu biết được vậy? Hình như chị dâu có vẻ rất hiểu về cuộc sống của em?"