Trường trung học phổ thông Tư Thục. Lớp 12B. Chỗ ngồi của Dương Hoa Hạ.
"Xem điểm chưa bạn tôi?" Lâm Vân - một người bạn của Dương Hoa Hạ. Cô gái sở hữu kiểu tóc cắt ngắn với khuôn mặt nhỏ nhắn lờ mờ chấm tàn nhang.
Hồng Úy trong thân thể của Dương Hoa Hạ phản ứng: "Điểm gì?" nhớ ra "Chưa xem"
"Bạn xếp hạng ba sau nhỏ tình địch Lưu Ánh Nguyện" Lâm Vân dở cái giọng trào phúng, hướng ánh nhìn về ai đó "Bạn Ánh Nguyện giỏi quá ta! Được thầy cô yêu quý thế còn gì!!"
"Miu Miu, thông tin về nhân vật phụ này" Hồng Úy truyền âm ra lệnh.
"Có ngay" sau tiếng đáp của Ba Trăm là một cửa sổ dữ liệu về người tên Lâm Vân kia.
[ THÔNG TIN VỀ LÂM VÂN:
NHÂN VẬT PHỤ THUỘC PHE CỦA DƯƠNG HOA HẠ (?). MỐI QUAN HỆ VỚI NGUYÊN CHỦ LÀ BẠN BÈ. TÍNH CÁCH ĐƯỢC ĐÁNH GIÁ LÀ MỘT KẺ ÍCH KỈ] Tinh! [LỜI KHUYÊN: CẨN THẬN]
"Dấu hỏi chấm ở đây là sao?" Hồng Úy trầm ngâm.
"Thế giới này được tạo nên dựa vào một mạch truyện với chủ đề thanh xuân vườn trường" Mèo ta hiện ra nhưng chỉ có Hồng Úy nhìn thấy mà thôi.
"Bởi là nhân vật phụ không rõ là thiện hay ác nhưng xuôi theo cốt truyện, nhân vật Lâm Vân luôn bên cạnh nguyên chủ mỗi khi có tình tiết ở trường học. Và khi bi kịch của Dương Hoa Hạ bắt đầu thì nhân vật này không được nhắc tới mấy nữa. Hơn nữa cái kết của Lâm Vân cũng nhẹ hơn: nhà họ Lâm bị phá sản, Lâm Vân bị đuổi học." Ba Trăm báo cáo tỉ mỉ.
Lâm Vân nhìn Dương Hoa Hạ hôm nay có chút lạ, quan tâm hỏi han: "Hoa Hạ, bạn sao thế?"
Hồng Úy tiếp nhận: "Không sao"
"Không sao là tốt rồi!" Ngoài mặt như vui vẻ rạng rỡ nhưng tâm địa lại mang màu hắc ín. Phắc (F*ck)! Con ngu xuẩn này sao hôm nay không phản ứng như chó điên nữa à? Vậy thì...
"A! Lớp trưởng Hạo! Chào buổi sáng! Chúc mừng được hạng nhất nha!!" Lâm Vân lớn tiếng khi người con trai cao ráo bước vào lớp.
Thịch.
Hạo! Quân Minh Hạo!! Một cảm xúc mạnh trong Hồng Úy khiến cô nhìn cậu ta không chớp mắt.
TÔI THÍCH CẬU ẤY! SAO CẬU ẤY KHÔNG CHỌN TÔI?... Một âm thanh vang vọng chứa đầy nỗi uất ức, bi ai.
Là giọng của linh hồn ủy thác Dương Hoa Hạ?
Quân Minh Hạo chạm mắt Dương Hoa Hạ. Cô liền đặt tay lên ngực. Tim đang đập rất nhanh.
"Miu Miu, nguyên chủ có tiền sử bệnh tim à?" Tim có vấn đề nên đi khám sớm một chút. Tránh làm gián đoạn nhiệm vụ của cô.
"Không có" Ba Trăm không yên tâm, quét trạng thái cơ thể của kí chủ nhà nó.
Lâm Vân vẻ mất kiên nhẫn "Bạn không vui à?" mau lên "Không phải nên chào hỏi người ấy sao?"
Nếu không "Cứ như thế nhỏ kia sẽ chiếm được sự quan tâm của lớp trưởng đấy" sẽ chẳng vui nữa. Tao sẽ không thể nhìn mày với bộ dạng thảm hại a!
"Tại sao?" Cô bình thản.
Hả? Lâm Vân có chút sững người rồi "Không phải bạn đang theo đuổi lớp trưởng sao?" giọng phảng phất châm chọc "Đừng nói định bỏ cuộc đấy? Bạn xinh đẹp vậy mà"
"... Ngu như mày chỉ đáng làm đ* thôi!...Haha!"
Đầu của cô bỗng tê dại với giọng nói kì lạ nghe tới choáng váng. Toàn thân bỗng run rẩy. Hình ảnh kí ức? Không thể bình tĩnh! Thật khó chịu!!
Chuyện gì đang xảy ra? Mơ màng...
Giọng của Lâm Vân "Bạn làm sao thế?"
"Kí chủ! Kí chủ, ngài có sao không?" Ba Trăm gọi liên hồi bên cạnh là cửa sổ cảnh báo với màu đỏ chói: [TRẠNG THÁI CƠ THỂ PHÁT HIỆN CÓ BẤT THƯỜNG!!!]
[TIẾN HÀNH THOÁI HỒN? - CÓ.]
Rầm. Gục. Dương Hoa Hạ ngã xuống. Khuôn mặt tái nhợt tựa không sức sống. Cả người nằm dười sàn. Ai trong lớp đều chú ý...
Từ đâu một nam sinh với vẻ mặt lo lắng liền bồng Dương Hoa Hạ lên như kiểu bế công chúa, cao giọng: "Mau tránh đường!"