Boss Trở Thành Chồng

Chương 213



Quan niệm của Tô Tố,yêu một người là sẽ dành hết một trăm phần trăm tình cảm và tâm huyết cho người đó,nhưng cần phải dành lại chút tự trọng cho bản thân.

Nếu như chính mình còn không biết yêu bản thân mình,thì còn muốn cầu xin người khác phải yêu mình như thế nào.

Mạc Oanh Oanh đối với Tô Tố mà nói,so với người điên còn đáng sợ hơn,cô thật sự không thể hiểu nổi cô ta.

“Tiêu Lăng,Tiêu Lăng….Sau này em sẽ không bao giờ tới tìm Tô Tố nữa.Em cũng không tìm cách để cô ấy rời xa anh,em sẽ coi như không biết chuyện của hai người,có được không?” Mạc Oanh Oanh nắm chặt lấy gấu áo véc của Tiêu Lăng mà cầu xin khắc khổ, “Em thật sự rất yêu anh,Chúng ta từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau,từ lần đầu tiên em bắt đầu mộng mơ tới bạn trai cho tới lần đầu tiên người em***,Tất cả đều là anh.Tiêu Lăng,Anh có biết là anh không phủ nhận chuyện hôn sự của chúng ta em đã vui mừng như thế nào không.Anh có biết là hai năm nay em hạnh phúc như thế nào không...Em,em chỉ cần nhìn thấy anh em đã thấy hạnh phúc rồi.Hai tháng nay em không về nước,em đau khổ đợi chờ một cuộc gọi của anh,một tin nhắn thôi cũng được,nhưng đều không có.Em không thể chịu nổi nên phải về ngay đây.Em thật sự rất yêu anh,em không thể không có anh.”

Tiêu Lăng đối với Mạc Oanh Oanh có chút thấy có lỗi.

Dù gì thì vấn đề cũng do anh,làm lãng phí hai năm thời gian của Mạc Oanh Oanh,cho nên anh sẽ không tính chuyện trước kia cô cho nữ phóng viên làm ô uế thanh danh của Tô Tố nữa.Nhưng đây sẽ là lần duy nhất mà thôi.Nếu như sau này cô vẫn còn làm chuyện gì có ảnh hưởng tới Tô Tố nữa.anh nhất định không khoan hồng.

Đối với những lời thổ lộ của Mạc Oanh Oanh,một chút cảm giác anh cũng không có.Có thể nói anh là người máu lạnh hay muốn là gì cũng được.Nếu như trước đây anh chưa có thích ai,có một người phụ nữ đẹp như thế thổ lộ với anh,anh nhất định không từ chối vui chơi một chút.Nhưng hiện tại….

Tiêu Lăng lo lắng nhìn Tô Tố,anh sợ rằng những lời nói đó của Mạc Oanh Oanh sẽ càng đẩy cô rời xa anh hơn.

“Tiêu Lăng…”

“Đủ rồi.” Tiêu Lăng nhìn sắc mặt của Tô Tố không có chút biểu hiện nào,hoàn toàn không thể hiểu nổi trong tâm cô đang nghĩ gì.Anh gạt tay của Mạc Oanh Oanh ra, lùi ra phía sau giữ khoảng cách với cô ta.Đưa tay ra nắm chặt tay của Tô Tố, “Cô yêu hay không yêu tôi tôi hoàn toàn không quan tâm.Bởi vì đấy là việc của Mạc Oanh oanh cô.Còn nữa,miệng nói yêu của cô có chút nhạt nhẽo như nước lã ấy.”

“Em không có…” Mạc Oanh Oanh bác bỏ.Trong mắt cô tim cô chỉ có duy nhất một người đàn ông,sao lại có thể nhạt như nước lã được.

Tiêu Lăng nhấc cánh tay phải bọc vải màn chặt kín lên. nhìn thấy Mạc Oanh Oanh kinh ngạc trợn tròn mắt,lập tức cười thành tiếng, “Miệng cô nói yêu tôi,nhưng từ trước tới giờ hoàn toàn chưa bao giờ nhìn thấy viết thương to như vậy ở trên tay tôi phải không.”

Đây gọi là kiểu tình yêu gì vậy?

Ngược lại Tô Tố,khi anh có ý định đưa tay phải ra dắt tay Tô Tố,cô chỉ sợ ch vào vết thương của anh,cố ý tránh.Khi anh đổi tay trái,cô mới không tránh nữa.Việc này mặc dù là một tình tiết rất nhỏ,nhưng cũng có thể nhìn được ra bản chất sự việc.

“Không,không phải như vậy,em chỉ…” Mạc Oanh Oanh xấu hổ mặt đỏ ửng lên,cô ta vẫn mở miệng giải thích, “Em chỉ là, chỉ là…”

Cô ta chỉ là quá sợ bị cướp mất Tiêu Lăng,cho nên chỉ để ý đến việc của Tô Tố,cô ta hoàn toàn không để ý tới vết thương trên tay anh.

“Thôi đừng nói nữa,nhưng việc này tôi không có hứng thú.”

“Thế còn chuyện hôn sự của chúng ta…”

“Quên nó đi.”

“Không được,không được…” Mạc Oanh Oanh mắt đỏ lừ lên, “Tiêu Lăng anh không được đối xử với em như vậy,cả cái thành phố a này giới thượng lưu đều biết em là vị hôn thế của anh.Anh đối của với em như vậy em làm sao mà đối mặt được với bọn họ.”

“Đấy là việc của cô.”

Việc này anh hoàn toàn không đồng tình với Mạc Oanh Oanh.Người phụ nữa này hoàn toàn là tự làm khổ bản thân.Rõ ràng ông nội và người nhà họ Mạc đều nói đó chỉ là hôn ước miệng.Cơ bản không hề có đính hôn nhưng Mạc Oanh Oanh lại đi khắp nơi nói linh tinh,kết quả thành ra mọi người đều biết sự việc này,cô ta tự gây ra thôi.

Tiêu Lăng không thèm để ýtới Mạc Oanh Oanh nữa,cầm tay Tô Tố bước nhanh đi.

Lần này Mạc Tô Tố không đuổi theo,nhìn theo bóng hai người rời đi,vẫn mất hồn đứng ở nguyên đó.

Mạc Oanh Oanh bi ai phát hiện ra rằng,khi mỗi lần cô và Tiêu Lăng phân cách cô đều nhìn thấy bóng anh rời đi,nhưng rất rõ ràng lần này so với các lần trước không giống nhau,anh cầm tay một người con gái khác.Quả quyết và kiên định rời xa cô,lần này rời đi cũng là lần cuối cùng quyết định đi ra khỏi cuộc đời cô rồi.

Cô cũng phát hiện rất rõ một điều,vị trai của Tô Tố trong trái tim anh so với những người con gái khác hoàn toàn khác biệt.Anh rất ít khi cùng với người khác tiếp xúc thân thể,nhưng lại cầm tay cô ấy bước đi,ngay cả khi qua đường cũng né nghiêng người,giúp cô ấy đỡ tất cả những gì nếu như phát sinh sự cố ngoài ý muốn.

Tiêu Lăng như thế này…cô cùng anh lớn đến tận bây giờ cũng chưa bao giờ nhìn thấy.

Thật khi ở bên cạnh người đó,anh cũng hống hách và tự kiêu.

Lẽ nào…Cô chỉ có thể trân trân nhìn anh kết thúc hôn sự với cô hay sao,lại còn chỉ có thể trân trân nhìn anh cùng với người phụ nữ khác tay trong tay?

Không không không

Mạc Oanh Oanh lắc đầu nguầy nguậy.

Cô ta lùi vài bước,chỉ tới khi lưng chạm vào tường,cô không thể chấp nhận được sự thật này.Góc tường tăm tối,trong hoặc tường đều toát ra hoi thở lạnh lẽo,hơi thở đó lạnh lễ bao trùm lên toàn bộ cơ thể cô ấy,lạnh tới nỗi làm cô ấy rùng mình.

Cô ta định thần lại ghi âm còn trong tay.

Ghi âm?

Đúng.

Đây là bằng chứng của cô ta,cô ta không thể làm mất được.

Tô Tố không phải là người của giới giải trí sao?Chị dâu có nói với cô ta,Tô Tố còn có hai đứa con.Bản ghi âm có nói rõ ràng chứng mình là cô ta tham vào tiền của Tiêu Lăng.Loại phụ nữ này không phải là Tiêu lão gia căm ghét nhất khinh thường nhất hay sao.

Cô ta không thể ngồi tự ngược đãi bản thân.

Cô ta cần phải đi tìm ông nội Tiêu,Tiêu Lăng đều do một tay ông nội nuôi dưỡng tới lớn.Tiêu Lăng kính trọng ông nội còn nhiều hơn gấp nhiều lần so với bố mẹ của anh,chỉ cần cô ta thể hiện ngoan ngoãn nghe lời một chút trước mặt ông nội Tiêu,ông nội tiêu khẳng định sẽ theo phe cô ta.Tới lúc đó ông nội nói gì,Tiêu Lăng lại dám không nghe theo sao.

Mạc Oanh Oanh giống như người chết đuối vớ được cọc,căm hận cầm chắc bản ghi âm trong tay.

Cô ta cầm chặt bản ghi âm trong tay chạy ngay tới chỗ đỗ xe.

Bây giờ cô ta sẽ đi tìm ông nội Tiêu,để ông nội Tiêu giúp cô ta.

....

Ở phía bên này,Tiêu Lăng kéo tay Tô Tố đi tới chỗ anh đỗ xe ở trước cổng khu nhà ở.

“Có thể bỏ tay ra được chưa?”

“Không,sau này anh nhất định sẽ không buông tay.” Tiêu Lăng nắm chặt tay của Tô Tố,không còn bình tĩnh như lúc ở chỗ Mạc Oanh Oanh,vội vàng nhìn Tô Tố, “Tô Tố,anh muốn giải thích…”

“Được,anh nói đi.”

“Anh và Mạc Oanh Oanh không giống như những gì em nghĩ,anh và cô ấy chỉ là từ nhỏ đã lớn lên cùng nhau mà thôi.”

Lớn lên cùng nhau.

Tô Tố trong lòng nhói đau,lời nói có chút chua chát, “Thanh mai trúc mã à,vừa vặn lại còn môn đăng hộ đối nữa.”

“Không phải,anh mặc dù lớn lên cùng cô ấy,nhưng hai năm gần đây bắt đầu mới thân quen.Anh không phải nói với em anh và anh trai cô ta Mạc Tầm đối đầu với nhau sao,anh đối với người nhà cô ấy không cố thiện cảm.trước kia anh còn không biết cô ấy trông như thế nào.Chỉ vì ông nội tuổi ngày càng cao,bên cạnh cũng không có người thương nên nghĩ kết hôm với ai mà chẳng được.Cho nên anh mới đồng ts chuyện hôn sự này.Nhưng anh bảo đảm,anh và Mạc Oanh Oanh có mối quan hệ rất đơn thuần.”

“Đơn thuần?”

Tiêu Lăng sợ Tô Tố không tin,nói ra cả điều không cần nói, “Là thật anh đối với cô ấy một chút **cũng không có.”