Boss Trở Thành Chồng

Chương 400



Mới Sáng sớm, các trang mạng lớn đều tràn ngập video Bạch Linh bị hiếp dâm.

Mạc gia vốn dĩ đã nằm trên đầu sóng ngọn gió, nay thêm chuyện của Bạch Linh, tập đoàn Mạc Thị vừa chưa kịp bình ổn đã lại lần nữa bị đẩy ra trước gió, cổ phiếu của tập đoàn Mạc Thị lại một lần nữa tuột dốc. Ngày càng nhiều người đặt thái độ hoài nghi.

“Cái cô Bạch Linh này không phải mới sảy thai sao? Sao đột nhiên lại bị cưỡng hiếp, chắc không phải do người khác cố tình sắp đặt để đuổi ra khỏi hào môn( ý chỉ được gả cho nhà giàu có) đấy chứ.”

Câu chuyện vừa dứt, đã có người tiếp lời, “Có thể có thể, cô gái này cũng khổ thân quá, thấy trên tivi ánh mắt cô ta như đã chết vậy.”

“Hào môn đúng thật không phải ai muốn bước chân vào cũng được, nhìn xem năm nay nhà Mạc gia đã bung ra bao nhiêu chuyện xấu xa rồi, nhìn vào đó mới thấy hào môn của giới thượng lưu, chậc chậc.”

Mạc Tầm xem video, anh thiếu chút xù lông lên.

Không cần nghĩ anh cũng biết chuyện này do ai làm.

Nhưng anh không có thời gian đi kiếm chuyện với Mạc Oanh Oanh vì phiền phức đã tìm đến anh rồi.

“Mạc thiếu gia, chuyện này là thế nào, vì chuyện riêng của nhà các vị mà ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của công ty, bây giờ cổ phiếu công ty tuột dốc không phanh, người dân cũng đang tẩy chay bệnh viện Phục Hoa và tất cả những xưởng sản xuất thuốc dưới chướng tập đoàn Mạc Thị, cứ để thế này thì khốn đốn đấy, khỏi phải làm ăn gì nữa luôn.”

“Đúng đấy đúng đấy, mấy cổ đông già chúng tôi cũng không định nói gì đâu nhưng tình hình hiện tại tồi tệ quá, Mạc tổng, nếu ngài không giải quyết được tình hình trước mắt thì chúng tôi bắt buộc phải họp bầu lại chủ tịch thôi.”

Mạc Tầm nhìn đám người vừa xông vào phòng chủ tịch, hít sâu, anh đứng dậy, “Mong các vị giữ bình tĩnh, chuyện này tôi nhất định sẽ đưa cho mọi người câu trả lời viên mãn nhất.”

……

Tô Tố khi nhìn thấy video cũng kinh ngạc một hồi.

Cô cứ nhìn đăm đăm vào màn hình ti vi trong phòng bệnh, mồm không thốt được chữ nào, video được đăng trên thời sự nên đã được xử lý mosaic, nhưng dù đã qua xử lý, vẫn nhìn được rõ hình ảnh bẩn thỉu trong đó.

Tô Tố nuốt nước bọt, chăm chăm nhìn sang Trương Hân. Trương Hân cũng giống cô, bốn mắt nhìn nhau, đồng thanh.

“Em nói chuyện này do Lãnh Mạc hay Tiêu Lăng làm?”

“Chị nói chuyện này do Tiêu Lăng hay Lãnh Mạc làm?”

Hai người nhìn nhau, bật cười.

Tô Tố nhún nhún vai, “Chắc không phải Tiêu Lăng, lúc trước Lãnh Mạc có nói không để Tiêu Lăng nhúng tay vào chuyện này.”

Trương Hân ôm bụng, cô vừa phẫu thuật nên mấy ngày nay không được ăn, cô thở dài, “Chắc cũng chẳng phải do Lãnh Mạc, anh ấy làm việc với đường lối diệt cỏ tận gốc, sẽ không làm mấy chuyện như vậy.”

“Vậy.....”

“Kệ họ đi.” Trương Hân khuơ tay, “Nói chung không cần biết ai làm, mình cứ coi như trừ hại cho dân thôi, thứ đàn bà như Bạch Linh đáng nhẽ nên sớm bị quả báo.”

Tô Tố gật đầu tán thành.

Trương Hân đói bụng không chịu được, nhanh chóng chuyển chủ đề, “Khi nào em ra viện, hôm nay đã 26 tết rồi, không nhẽ em định ăn tết ở bệnh viện, ở nhà còn người già trẻ nhỏ phải chứ?

Thực ra Tô Tố đã có thể ra viện từ lâu, chẳng qua cô muốn ở lại đây mấy hôm nói chuyện với Trương Hân cho cô đỡ buồn nên mới không làm thủ tục xuất viện.

Trương Hân rõ ràng nhìn ra suy nghĩ của Tô Tố, “Em đừng để ý đến chị, chị có Lãnh Mạc, hơn nữa cơ thể chị tốt hơn trước rất nhiều rồi, nói chi chị là trẻ mồ côi, ở đâu ăn tết mà chẳng như nhau. Em thì khác, tết năm nay bố mẹ Tiêu Lăng có ý muốn về nhà ăn tết, hai ngày nay hai em lại không về nhà, không biết bác gái sẽ nghĩ em thế nào, một mình chị ở đây được, không cần em phải ở lại đâu, em mau về nhà đi.”

Tô Tố không yên tâm, “Nhưng mà.....”

“Không nhưng nhị gì cả.” Trương Hân chỉ hướng hai người đàn ông đang nói chuyện ngoài phòng khách, nói nhỏ, “Em không biết đâu, cái tên Lãnh Mạc này nhỏ nhen lắm, ngày nào em cũng đến thăm chị, hắn nhìn vậy mà không vui đâu, hắn nghĩ em chiếm lấy thời gian của chị với hắn, mong em đi cho sớm chợ đấy.”

Tô Tố bỗng chốc không biết nên khóc nên cười.

“Em đừng không tin nhé, nếu em mà là đàn ông, chị dám chắc hai chân em giờ này đã bị hắn đánh gãy rồi.”

“.....” Tô Tố.

Đến mức như vậy không?

“Cho nên, em nhanh chóng ra viện đi. Chị cũng chẳng phải ở đây lâu nữa đâu, nghe bác sĩ nói tình hình của chị cũng dần ổn định rồi. Chỉ hai ngày nữa cũng xuất viện về nhà tĩnh dưỡng được rồi, em hoàn toàn không phải lo lắng đâu, nhanh đi về đi.”

Tô Tố nghẹn lời, “Chị mong cho em đi khỏi đây thế à?”

“Đúng rồi, em còn không về đi Tiểu Thất và Cảnh Thụy lo lắm đó.”

Tô Tố trầm mặc.

Đã mấy ngày cô không nhìn thấy các con, giờ cũng đang rất nhớ chúng.

Dưới sự thuyết phục của Trương Hân, ngày 27 âm, Tiêu Lăng làm giấy xuất viện cho Tô Tố, rồi đưa cô về.

Vừa vào đến sảnh lớn, hai đứa nhỏ nhìn thấy Tô Tố lập tức xông đến.

“A a a, ma mi——”

“Không được.” Tiêu Lăng ôm lấy Tiểu Thất, không để con bé chui vào lòng Tô Tố, “Chân ma mi đang bị thương, Tiểu Thất không được va vào người ma mi nghe chưa?”

“Mami có đau nặng không?”

“Vết thương nhỏ thôi.” Tô Tố bám vào cánh tay Tiêu Lăng, đi lò cò vào đến phòng khách, rất không may họ gặp đúng Tiêu mẫu, Tiêu mẫu nhìn cô từng li như nhìn một con ruồi, bà nhìn từ trên xuống dưới rồi như thấy gì đó ghê tởm, “Không muốn nhìn thấy tôi thì cứ nói, diễn làm gì mấy cái trò vặt vãnh này, cô tưởng tôi không nhìn ra sao?”

“Mẹ!”

Tô Tố kéo lấy tay Tiêu Lăng, ám chỉ anh đừng nói nữa, cô cười nhìn Tiêu mẫu, đáp lại một câu, “Bác gái quả nhiên có hỏa nhãn tinh kim, đến việc cháu giả vờ bệnh bác cũng nhìn ra, quá lợi hại luôn.”

Tiêu mẫu bị đáp trả, sắc mặt có chút khó coi.

Tô Tố không đếm xỉa đến bà nữa, cô bám vào tay Tiêu Lăng, đi cà nhắc qua Tiêu mẫu tiến về phòng.

Ngày hôm nay Tô Tố về nhà, lại xảy ra một chuyện khác.

Về chuyện video Bạch Linh bị xâm phạm, đột nhiên biến mất hoàn toàn không còn một tung tích, bất kể trên tivi hay trên mạng đều không tìm thấy thông tin đang được truy cập nhiều nhất này, cứ như thoắt cái bị phong tỏa vậy, hoàn toàn mất hút trước mắt công chúng.

Lên mạng tìm hai từ “Bạch Linh” cũng không có bất kỳ thông tin nào liên quan đến Bạch Linh.

Chuyện này vừa lộ ra khiến cả showbiz đều kinh ngạc.

Phải có thế lực và quan hệ đến đâu mới có thể làm được đến vậy?

Tất cả mọi người đều đoán là tập đoàn Mạc Thị ở đằng sau động tay thao tác, nhưng thực tế thì——Mạc Tầm cũng không hiểu đang xảy ra chuyện gì, rõ ràng anh không làm gì cả chứ đừng nói, coi như anh có vận động toàn bộ quan hệ để làm chuyện này, cũng không có bản lĩnh nào làm biến mất sạch sẽ mọi thông tin thời sự được.

Mạc Tầm cũng đang suy đoán, chuyện này rốt cuộc có thế lực nào đứng sau?

Cùng lúc đó, Lãnh Mạc đã nhận được thông tin điều tra chính xác từ Vương Bưu.

“Đại ca, đã tra ra, người đứng sau Bạch Linh, là gia tộc Tô ở Kinh Thành.