Chiếc xe bus dừng lại, Trương Hy tựa như điên vậy, từ trên xe lao xuống, cô ta gọi một chiếc taxi, về nhà với tốc độ nhanh nhất!
Thường ngày, người đến biệt thự nhà cô thường không có mấy ai!
Trước cổng lớn đã bị dán giấy niêm phong!
Trương Hy có chút tuyệt vọng, "tại sao lại như vậy, tại sao lại nhự vậy!"
Cha cô trước nay tham nhũng, cô từ lâu đã biết rõ, nhưng ông luôn là người cẩn thận, vậy mà làm sao......một chút động tĩnh nhỏ cũng không có, chỉ lặng lẽ như vậy mà bị bắt đi!
Không thể nào!
Trương Hy có chút không tin!
Có lẽ cha mẹ.....bỏ chốn đi rồi!
Trương Hy ôm một tia hi vọng cuối cùng, lấy điện thoại gọi cho cha cô ta.
Không ngờ rằng điện thoại vang lên, "thật xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện đã tắt máy!"
Vì công việc bận rộn, cha cô trước giờkhông bao giờ tắt máy......lẽ nào thật sự có chuyện xảy ra!
Trương Hy nghĩ tới một số quan hệ lúc trước của nhà mình, vội vàng bấm điện thoại!
"Chú Vương, cha cháu...."
"Uhm, Tiểu Hy à, việc của cha cháu, chú giúp không được, hay là cháu tìm người khác đi!"
Trương Hy không kịp nói gì thêm, trong điện thoạivang lên ba tiếng "tút tút tút"! Trương Hy mới chỉ là một cô gái hơn 20 tuổi, đối mặt với sự việc như thế này, sao mà không sợ được, cô ngồi xổm trước cổng biệt thự nhà mình, hai khóe mắt đều ửng đỏ!
Cô vẫn chưa chịu từ bỏ, tiếp tục gọi điện cho những người trước kia có quan hệ tốt với cha cô!
Thế nhưng...
Hoặc là không có người nghe, hoặc là giống chú Vương, nghe được tiếng của cô lập tức cúp máy!
Trương Hy cuối cùng không kiềm chế được, khóc rống lên!
Cô chỉ mới ở khách sạn Phong Hoa làm thực tập khoảng nửa tháng, như thế nào nhà cô lại thành ra thế này!
Trong lòng lúc này chỉ toàn là sự phẫn hận và thương tâm.
"Mấy người các ngươi đợi đấy, đợi Trương gia qua được kiếp nạn này, bọn mấy người các người đều cút hết, cút hết cho tôi!"
Trương Hy như phát điên rồi, vừa nghe được tin cha mẹ đã bị bắt, biết được tin, cô ta vội vàng đi tới phòng giam!
"Gặp phạm nhân? hôm nay không phải là ngày gặp phạm nhân, ngày khác tới gặp!"
Trương Hy vẻ mặt như cầu cứu nói, "tôi van mấy người, cho tôi gặp cha mẹ tôi một chút, chỉ một lát thôi, tôi muốn biết họ có ổn không!"
Viên cai ngục có chút mất kiên nhẫn, đang định từ trối, đột nhiên có một người đàn ông đi qua, ông ta nhìn Trương Hy, ánh mắt lạnh lùng nói, "cô đến gặp cha mẹ mình?"
Trương Hy như thấy được hi vọng, liền vội vàng gật đầu, "đúng vậy, tôi van ông cho tôi gặp cha mẹ mình...."
"Cha mẹ cô tên là gì?"
"Cha tôi tên Trương Hùng, mẹ tôi tên là Châu Nghiêm Nghiên"
Ông ta nhìn Trương Hy một lát rồi nói, "cô đợi ở đây, tôi cho người dẫn cha mẹ cô ra!"
Trương Hy vẻ mặt vui mừng nói" cảm ơn, cảm ơn ông!"
Người đàn ông quay lưng đi, viên cai ngục kia lập tức theo sau, nói nhỏ "đại ca....như thế không hợp quy tắc cho lắm."
Người đàn ông lắc đầu, "đây là bên trên ra lệnh, nói nếu hôm nay có một cô gái trẻ đến tìm Trương Hùng và Châu Nghiêm Nghiên, nếu cô ta muốn gặp, thì sắp xếp cho cô ta gặp một lần!"
Viên cai ngục gật đầu hiểu rõ vấn đề.
Nguyên do thì là như vậy!
Trương Hy được dẫn vào một căn phòng nhỏ, trong căn phòng chỉ có một cái bàn lớn, cô ngồi đợi trên ghế có chút bất an, đợi một lát, chợt nghe có tiếng bước chân, Trương Hy vội vàng nhìn sang, vừa nhìn, cô suýt nữa thì bật khóc.
Cha cô lúc này mặc một bộ quần áo màu vàng, trên tay mang còng sắt, sắc mặt có chút tối đen, dường như thoáng cái như già thêm mười tuổi, mẹ cô thì cũng giống như thế, không còn nhã nhặn ung dung như trước, tóc tai lộn xộn, sắc mặt tối đen, nhìn qua đã già đi rất nhiều.
Trương Hy khóe mắt như muốn khóc, "cha! me!"
"Tiểu Hy..."
Viên cai ngục thấy phản ứng của gia đình họ mãnh liệt quá, vội quát một tiếng, "làm gì vậy! tất cả ngồi xuống cho tôi, không tuân theo quy tắc trong này thì không cần nói chuyện!"
Ba người không dám phản kháng, chỉ có cách ngồi xuống!
Viên cai ngục hừ lạnh môt tiếng rồi nói, "các người có 10 phút!" nói xong đóng cửa phòng đi ra ngoài.
"Cha mẹ, chuyện này rốt cuộc là như thế nào!"
Thoáng cái sắc mặt Trương Hùng có phần khó coi, "cha không biết có chuyện gì xảy ra, nhưng khảng định, có người muốn hại chúng ta, hơn nữa còn có thế lực, cha ngày hôm qua ngồi ở trại tạm giam suy nghĩ cả một đêm, không biết là đã đắc tội với ai!"
"Mẹ vậy còn mẹ?"
Châu Nghiêm Nghiên lắc đầu, "chuyện này khả năng có chút liên quan với cha con, nếu như tội danh là thật, cha con tham ô chỗ tiền kia đủ để ngồi tù từ mười tới hai mươi năm đấy, mẹ cùng lắm chỉ là tội bao che, có khả năng chỉ bị giam mấy năm, thế nên, khẳng định vấn đề ở phía cha con."
Hai mẹ con đồng thời nhìn Trương Hùng.
Trương Hùng nghiến răng nói "cha thực sự không rõ là đắc tội với người nào, hai mẹ con cũng biết, tôi làm việc trước giờ vô cùng cẩn thận, nhất là trên quan trường, từ trước đến nay không để cho người nào nắm được nhược điểm của mình, à ngày hôm qua, cha có hỏi qua một người trước kia có chút quan hệ với cha, ông ta chỉ nói....nhà mình đắc tội với người không nên đắc tội, còn nói người đó họ Lục! thế nhưng cha nghĩ không ra, là mình đã đắc tội qua với ai họ Lục!
Trương Hy đột nhiên giật mình!
Họ Lục!
Cái tên duy nhất trong đầu cô ta hiện lên!
Không lẽ là Lục Sâm?
Trương Hy càng nghĩ, càng có khả năng, Lục Sâm là tổng giám đốc của tập đoàn Phong Hoa, anh ta ở trong quan trường nhất định có không ít quan hệ, nếu như anh ta muốn hại cha mình, cũng không phải là chuyện không thể!
Hơn nữa lúc cha mẹ gặp chuyện, lại chính là ngày, sau việc mình đi thả rắn, mới xuất hiện?
Trương Hy xiết chặt nắm đấm!
Nhất định Lục Sâm, hắn ta biết, con rắn đó là mình thả, cho nên mới đi trả thù!
"Hết 10 phút, cô có thể về!"
Trương Hy cắn răng đứng lên nói, "cha mẹ, hai người yên tâm, con sẽ nhất định sẽ tìm luật sư tốt nhất để biện hộ cho cha mẹ, còn nữa.... người âm thầm hại gia đình ta, con nhất định sẽ không bỏ qua cho!"
....
Từ trại giam đi ra, Trương Hy tìm một cái siêu thị, mua một con dao gọt hoa quả, cô ta nắm chặt dao, lúc này nét mặt hết sức dọa người!
Lục Sâm!
Lục Sâm!
Mày hại cả gia đình tao, làm tao mất đi cha mẹ, mất đi thân phận, thâm trí mất đi cả tiền bạc, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày!
Trương Hy bị lửa giận làm choáng váng đầu óc!
Trong đầu cô ta lúc này chỉ có một ý nghĩ!
Giết Lục Sâm!
Giết kẻ thù của cô ta!
Trương Hy lao ra khỏi siêu thị, chặn một chiếc xe taxi, ánh mắt như điên dại, "đi khách sạn Phong Hoa!"