“Như Nguyệt bình tĩnh nghe anh nói, anh sẽ bồi thường cho em, em muốn bao nhiêu cũng được, đừng tung video này lên mạng”, Triệu An Thành vội vã cầu xin
Nhưng đâu có dễ, đương nhiên Trình Như Nguyệt sẽ không chịu chấp nhận rồi, cô cười khinh bỉ rồi đáp: “Không có cái mùa xuân đó đâu, mày và con ả kia sẽ phải trả giá”
“Con nhỏ kia mày biết tao là ai không hả, mày dám làm vậy tao sẽ kêu bố tao giết chết mày”, ả ta trừng mắt gắt gỏng lên tiếng
“À mày là Hà Khả Di con gái của Hà Phúc Bằng chủ tịch công ty Khoa Trắc đó sao”, cô làm ra vẻ ngạc nhiên đưa tay lên che miệng hỏi
“Biết rồi thì mau ngoan ngoãn dừng lại đi, nếu không mày sẽ phải trả giá đó con n.g.u”, ả ta vênh váo đáp
“Ai trả giá thì chưa nói trước được đâu, khôn hồn thì câm ngay đi”, Như Nguyệt gắt lên
Bỗng nhiên ả ta nhanh như chớp phóng lên kề dao vào cổ Ninh An Tuyết, cười như điên dại nói: “Chúng mày khôn hồn xoá hết video đi không thì tao sẽ giết chết con nhỏ này đấy”
Châu Thuận Trì thấy thế định xông lên thì cô ta kề sát con dao vào cổ Ninh An Tuyết rồi nói: “Mày thử qua đây xem, cái mạng c.h.ó của nó còn giữ được không”
Đến giờ Châu Thuận Trì mới chú ý đến cái túi xách nhỏ ở trong góc, có lẽ nãy giờ cô ta lợi dụng mọi người đang tra hỏi Triệu An Thành rồi ả nhanh nhẹn lấy con dao trong đó ra, cuối cùng cậu trai cũng chỉ có thể cắn răng chịu thua
“Con ả xảo quyệt mau thả bạn tao ra”, Trình Như Nguyệt ngước mắt nhìn cô ta căm phẫn nói
“Không thả đấy thì sao nào”, Hà Khả Di nhếch mép cười cợt
“Sao mày dám, con c.h.ó đ.i.ế.m”, Như Nguyệt hét lên
“Đó không phải là đ.i.ế.m đó là chu đáo, cũng may lúc nào tao cũng mang theo đồ tự vệ hết tụi bây cũng nên học hỏi đi lũ n.g.u”, ả ta tiếp tục cười cợt đáp
“Khả Di mau cứu anh”, Triệu An Thành giờ thấy tình thế đang nghiên về phía Hà Khả Di thì nhanh chóng lên tiếng
“Khi nãy anh gọi tôi là cái gì mà giờ lại cầu xin tôi như vậy, nhục nhã thật đó”, Hà Khả Di nhíu mày đáp
“Di di anh xin lỗi, mau cứu anh rồi chúng ta cùng nhau đi về”, tên tra nam mặt dày cầu xin
“Vậy anh biểu diễn sự thành tâm hối lỗi của mình cho tôi coi đi”, cô ả trà xanh nghiên đầu nói
“Em muốn như thế nào”, Triệu An Thành hỏi
“Anh nói xem giữa tôi và con ả đó anh thích ai hơn”, cô ta nhướng mày nhìn về phía Trình Như Nguyệt
“Đương nhiên là em rồi, em xinh đẹp lại giàu có hơn cô ta, anh lúc trước chỉ muốn quen cô ta để thử quen gái nghèo cảm giác ra sao thôi”, hắn ta giọng điệu xu nịnh đáp
“Con m.ẹ nó mày nói cái gì hả”, Trình Như Nguyệt định quay sang tát Triệu An Thành thì Hà Khả Di lớn tiếng: “Con nhỏ kia mày dám đánh anh ta tao sẽ cắt cổ con nhỏ này đấy”
“Chết tiệt”, Như Nguyệt thầm chửi rủa rồi đưa ánh mắt đầy sát khí về phía tên tra nam
“Mấy lời anh nói nghe rất chính xác đó, rất tốt”, nói rồi ả ta nhìn Châu Thuận Trì lên tiếng: “Nè thằng kia mau thả anh ta ra”
Châu Thuận Trì nghiến răng nghiến lợi chưa chịu buông, thấy vậy Hà Khả Di tiếp tục: “Con m.ẹ nó mày muốn tao mạnh tay với con ả này sao”
Châu Thuận Trì nghe vậy thì trừng mắt nhìn cô ta rồi dường như suy nghĩ gì đó rồi thả Triệu An Thành ra, hắn thấy thế vội vã đứng dậy định đi sang chỗ Hà Khả Di thì đột nhiên một lực mạnh mẽ từ sau lưng nhanh như chớp truyền đến đẩy hắn về phía trước, hắn ngã ngay về phía cô ả trà xanh, cô ta hơi hoảng hốt rồi nhanh chóng bị thân hình cao lớn của Triệu An Thành va phải sắp ngã xuống cùng với Ninh An Tuyết. Trong lúc sắp ngã cô ta thấy Châu Thuận Trì sắp nhào đến cướp người thì nhanh tay cầm con dao đâm vào bụng Ninh An Tuyết một cái rồi mới chịu ngã xuống đất, ả ta cười khanh khách: “Tao sẽ kéo con ả này đi theo”, nói rồi ả ta càng cười lớn hơn