Bụi Xưa

Chương 80: Vưu hoa thế vũ ( 2 )



Hắn đột nhiên cắn lấy đầu lưỡi của ta, nụ hôn càng mãnh liệt hơn, suồng sã liếm mút chiếc lưỡi của ta, hắn như thể muốn nuốt ta vào bụng, ta choáng ngợp bởi nụ hôn nồng cháy kia đến nỗi thở không nổi, ta nghe được trái tim mình đập rất nhanh, cả người t cũng không ngừng run rẩy, mặt thoáng đỏ bừng.

Bên trong của ta dần dần bị hắn làm cho ướt nhẹp trơn trượt, ta rên rỉ đứt quãng với cơ thể đang run lẩy bẩy, hai chân ta càng kẹp chặt eo hắn, nhắm mắt đắm chìm trong dục vọng tình ái, đột nhiên tay hắn lại đặt lên mông ta, khàn giọng nói: “A Trần, đừng vội…” Hắn ngừng hôn môi ta, nhưng trên khóe miệng còn vương một sợi chỉ bạc.

Hắn lại đánh ta! Lời nói của ta chẳng có tác dụng gì cả!

Mặc dù không còn đau, cái tét mông giống như bị vỗ nhẹ hơn, nhưng ta vẫn sửng sốt, hắn dùng tay trái sờ vào mông ta, trông hắn do dự như đang muốn nói nhưng lại thôi, hắn hít sâu vài lần, dường như hắn đang kiềm chế ham muốn của bản thân, sau đó giơ tay lên xoa nắn an ủi, rồi liếm mút, hôn lên ngực ta.

“Ta sẽ đánh nhẹ,” hắn ngẩng đầu, khóe mắt ửng đỏ, hiển nhiên là không hề dễ chịu, “Cho nên ta có thể đánh mông ngươi không?”

Hắn hơi dùng sức mà bóp nắn thật mạnh, khuôn mặt hắn vẫn lạnh lùng như vậy, nhưng giữa lông mày và ánh mắt lại ẩn chứa một tia khao khát si mê.

Ta không thích đau nhưng khi ta nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của hắn, cảm nhận được lòng bàn tay ấm áp của hắn đang xoa nắn mông ta, trong lòng cao hứng đến nỗi tim đập thình thịch, anh gật đầu, trên mông ta hơi ngứa ngáy, sau đó ta đỏ mặt gật gật đầu, lí nhí nói: “Được…”

Ta thả lỏng cơ thể một chút, lúc này hắn liền thừa dịp đột nhiên đâm đỉnh dương vật lên, hung hăng cắm vào.

Ta và hắn cùng lúc phát ra một tiếng thở dốc, ôm chặt lấy nhau.

“A… Chồng ơi…” Ta rùng mình, ôm chặt cổ vai hắn.

Hắn vùi đầu liếm hôn ngực ta, cắn đầu vú, hơi thở hắn nóng ran, hai tay không rảnh rỗi liền nhào nặn mông ta, khiến cho hạ thân kích thích không ngừng va chạm vào chỗ đó. Ta cũng bị kích thích bởi sự ma sát nóng bỏng của hắn, phía trước ta đã chảy ra tinh dịch, bắn lên làm ướt lông mu của hắn, hình như phía sau lỗ đít cũng chảy ra chất nhầy cuat thuốc mỡ.

Vị trí này rất sâu, hắn càng nhấp càng rất nhanh, ta vội vàng nắm lấy vai hắn cào cấu loạn xạ, “Chồng ơi, a… Chậm… Chậm một chút…”

Hình như hắn không nghe thấy, ta chỉ tiếng thở hổn hển và rên rỉ của hai đứa, cảm nhận được động tác thẳng lưng rồi đâm sâu vào của hắn, rồi hơi đỡ ta kéo ra một chút, rồi nhanh chóng nhấp mạnh vào trong.

Hắn nhấp thêm mấy chục lần thì đột nhiên dừng lại, đối mặt với ta liền ôm chặt ta hôn không ngơi nghỉ, ta không chịu nổi việc hắn cứ chậm dần như vậy, “Chồng ơi…” Ta giục hắn dùng thứ nóng bỏng kia nhấp vào mông ta nhanh hơn, nhưng ta cũng không nhịn được mà nhún mấy lần, ỷ vào vòng eo săn chắc đầy sức sống của hắn mà nhún, khiến đỉnh dương vật mình cọ lên rãnh cơ bụng hắn.

Ta ngồi trên người hắn, tự nhiên hắn không thể đánh vào mông ta được nữa, ta nghĩ như vậy sẽ giải quyết được vấn đề, nhưng hắn có vẻ hơi nôn nóng hình như hài lòng với tư thế này nên đã nhấc chân phải của ta đặt lên vai hắn, ta thuận theo mà ngã vào chiếc chăn bông mềm mại, hắn lật người ta lại, nhanh chóng áp sát vào eo ta, để ta nằm nghiêng thừa nhận động tác thô bạo của hắn.

Tiếng nước ọc ọc phát ra từ mông, tiếng nước “Bạch bạch” vang lên càng lúc càng lớn.

“Chồng ơi… Aaa… Sư huynh …” Ta bị hắn chịch đến ngất ngây đầu óc bắt đầu mơ hồ muốn bò lên, thì hắn lại kéo ta trở về.

Hắn khẽ thở hổn hển, mỗi lần hắn đẩy eo nhấp vào lỗ nhỏ của ta liền phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng trầm đục, một tay hắn dùng sức bóp vào eo và mông ta, cơ hồ hằn lên một vết đỏ.

Mông của ta bị cái eo săn chắc và dương vật gân guốc của hắn nhấp đến cả người tê dại đỏ bừng, ta cảm nhận được dương vật của hắn bên trong lỗ nhỏ ta dường như càng lúc càng phình lên. Toàn thân ta nóng bừng bừng, khóe mắt ươn ướt, đã mấy lần ta muốn mở miệng nhưng lại thốt ra tiếng rên rỉ cùng tiếng thở gấp tràn ngập trong màn đêm, ta dường như không nói thành lời: “Sư huynh… A —— nhẹ, nhẹ một chút…”

Động tác hắn chậm lại, hít sâu vài hơi, cúi người xuống hôn ta, ta nghe hắn thì thầm: “A Trần, ta nhịn rất lâu…”

Ta dùng tay đẩy eo và cơ bụng săn chắc của hắn ra, nhưng không thể nào ngăn cản được sức uy hiếp của hắn, ta rưng rưng nước mắt nhìn hắn, nức nở: “Nhưng chúng ta… A… Đêm qua mới…”

Vẻ mặt hắn tràn đầy dục vọng, trong mắt tràn đầy hắc ám tàn nhẫn, lồng ngực phập phồng kịch liệt, hắn vòng tay qua eo ta, dương vật thô to rút ​​ra rồi dùng eo và hông đâm vào lút cán, khàn giọng: “Ta nhịn một ngày,” hắn trầm giọng nói, mỗi một chữ hắn gằn như thể muốn chịch chết ta, “Cũng như nhịn vài mấy chục năm…”

Sức lực của hắn càng ngày càng tàn nhẫn, tuy rằng ta cũng thích cùng hắn hoang dâm ái dục, nhưng ta không nghĩ tới chuyện sau khi hắn khôi phục trí nhớ thì sư huynh còn thô bạo như vậy, thậm chí còn hung ác hơn trước, tính tình hắn rõ ràng là lãnh đạm, sao hôm nay hắn lại nóng nảy, bồn chồn?

Ta nằm nghiêng người mà hai chân run rẩy liên tục, “bé cưng” đáng thương của ta cương cứng ngắc đang đứng thẳng lắc lư theo nhịp nhấp của hắn, rồi bị cọ sát vào ga giường, rất nhanh dương vật của ta bắn ra những giọt tinh dịch trắng đục, ta không biết phải làm sao nên luống cuống tay chân bắt lấy chăn, một lúc sau ta phải tự an ủi mình, “A… Chồng ơi… Chồng ơi… Chồng chậm một chút…”

Hắn nhấp vào mông ta như đóng đinh, chịch hơn chục cái không những vậy mà hắn còn đánh mông ta và chịch, không chừa cho ta nghĩ giữa hẹp để ta hít thở lấy lại sức, hắn giảm lực lại, nhưng mông ta vẫn càng lúc càng đỏ hơn, mông ta bị kích thích giống như có một đám lửa nhỏ nóng rát tuy đau đớn nhưng rất đã.

Tiếng tát tục tĩu dâm mỹ vang vọng khắp phòng, như thể nó vọng ra tận bên ngoài.

“Sư huynh… Từ từ…” Ta nắm lấy đệm và cố gắng đứng dậy để trốn tránh khoái cảm chết người này, vì cơn đau đớn không thể nói thành lời này nên ta muốn tìm một chút khoảng không để hơi thở.

Ta mới bò ra được nửa bước, hắn dễ dàng nắm lấy bắp chân ta kéo về, ta khóc nức nở mà quỳ trên giường, hai mông bị hắn banh rộng ra, chịu đựng những cái tát mông vào mông, giống như mỗi khi dương vật nóng bỏng của hắn nhấp vào lỗ đít của ta, ta cảm nhận được nó đang co rút, mông ta bây giờ có lẽ đã nóng đỏ lên, bị những sợi lông mu thô ráp của hắn cọ vào không khỏi sinh ra ngứa ngáy.

“Chồng ơi…” Ta khóc lóc rên rỉ mà bắn tinh rất nhiều, đệm chăn càng lúc càng dơ, trông nó khá nhăn nhúm còn bị ta bắn lên tung tóe ướt hết một tảng lớn, chỗ nào cũng là màu tinh dịch trắng đục.

Cơ thể va vào nhau, lỗ tai của ta gần như bị tiếng va chạm thịt của da và thịt làm cho hỏng rồi. Hắn rút dương vậy ra một chút rồi dùng lòng bàn tay nắm lấy nó nhấp mạnh vào mông ta, cả người ta run lên, khóc nức nở mà bắn tinh, hắn hít sâu một hơi rồi thẳng lưng đẩy eo nhấp hơn chục lần, cú chót nhấp thật sâu vào lỗ nhỏ rồi bắn, bên trong đã tinh dịch nên chảy ra ngoài theo kẽ mông của ta.

Ta đã mệt lử rồi nên chỉ muốn nằm sấp, nhưng lúc này ta còn lo chăn ga bẩn nên ta xoay người nằm sấp cho sướng và cũng thấy nhẹ người.hơn. hắn đang thở hổn hển, còn dịu dàng dùng tay âu yếm vuốt ve mông ta, đầu ngón tay hắn ra sức xoa hết tinh dịch khắp mông và đùi ta rồi bóp nắn.

Một khoảng không lặng im, trong phòng chỉ còn tiếng thở dốc của ta và hắn.

Một lúc sau, hai mắt ta sưng đỏ, ta quay lại nhìn thì thấy mặt hắn đỏ bừng, trông thấy hắn đang quỳ thẳng người, chiếc quần lót khi nãy vẫn còn treo trên đùi hắn nhưng nay đã ướt nhẹp bởi một mảng tinh dịch trắng đục, ngực hắn phập phồng do hút thở, cổ và cơ ngực hắn ướt đẫm mồ hôi, vật bên dưới lờ mờ hiện rõ những đường gân màu trên da thịt.

Ta ngoảnh mặt đi, xoa xoa bờ mông nóng bỏng của mình, nhỏ giọng nói: “Đau quá…”

Có lẽ là biết mình đi quá xa, cho nên vỗ vỗ, cúi đầu cắn ta một cái,“Không đánh nữa…”

Mông ta bị tát đến ửng đỏ, không thấy chút trắng trẻo như ngày nào, ta còn thấy trên cánh mông có một vết răng khá nông, đầy vết hằn do bàn tay để lại xen lẫn dấu răng, ta nghĩ thôi đã nhanh chóng đỏ mặt, còn tưởng rằng hắn chỉ đánh chỗ đó thôi nhưng không ngờ hắn còn cắn. Bây giờ hắn cắn lên mông ta nhưng sau này không biết hắn có cắn chỗ kia của ta không nữa…

Lúc ta tưởng tượng về nó, ta không thể ngừng suy nghĩ, não ta đã chạy đến những diễn biến của lần tiếp theo, lần sau nữa và vô số lần hắn sẽ làm vậy trong tương lai…



Hắn cười khẩy, đột nhiên chống tay đè lên mông ta, đưa tay xuống sờ thứ dưới háng, hiir: “Sao lại cứng nữa rồi?”

Hắn vỗ mông ta, ánh mắt nhìn ta như đang trêu ghẹo, đừng nói có mỗi hắn, ngay cả ta cũng cảm thấy mình thật dâm đãng… Làm xong thì sợ bỏ chạy, làm không được thì lại nghĩ muốn làm tiếp.

Nhưng hắn cũng cứng… chọc thẳng vào eo ta…

Hắn nhào tới nhào hai cánh mông của ta, cả người ta bị bàn tay hắn sờ muốn run lên, cơ thể vặn vẹo ý bảo hắn nhẹ tay một chút, nhưng hắn càng bóp mạnh, ta lại cảm thấy nhẹ một chút, ta trở tay nắm lấy tay hắn, run rẩy đứng lên: “Sư huynh…”

“Nhũ danh.”

“Chồng ơi.”

“Còn muốn không?”

Bây giờ hắn không thấy mệt, ta cũng không cần lo lắng việc sẽ vắt kiệt sức lực của hắn nữa, tự nhiên cũng muốn làm tình với hắn nữa, ta hơi khom người hạ eo thấp xuống và đẩy mông lên cao, ta vùi khuôn mặt đỏ bừng vào trong gối mềm, giọng nghèn nghẹn: “Muốn…”

Hắn ướm lên người tôi, xoa nắn cặp mông căng đầy ướt át của ta vài cái, sau đó nhắm ngay cái lỗ của ta mà đút vào.

“A… Chồng ơi…” Ta đã quen với chuyện vừa rồi nhưng đột nhiên hắn tiến vào nên ta vẫn cảm thấy không thoải mái, ta lắc eo, cố gắng chiều theo động tác của hắn để dễ chịu hơn, nhưng hắn đột nhiên ấn vào mông ta, mười ngón tay gần như ấn sâu vào trong mông.

Hắn khàn giọng nói: “Đừng nhúc nhích…” Hắn vươn tay nhào nặn bé chim non trong đũng quần của ta mấy cái: “Đã nói là không đánh, A Trần… Chớ có dụ ta…”

“Ta không có…” Tất nhiên là ta phải phủ nhận mấy câu này, đáp: “Ta chỉ hơi khó chịu… A…” Ta lại rên rỉ.

Hắn rút ra một chút, sau đó dùng toàn sức đẩy vào, “Chỗ nào cảm thấy khó chịu?”

Hắn điều chỉnh góc độ một chút, ta nằm đó cắn góc gối mềm, vải bị nước bọt thấm ướt, ngực và núm vú bị lớp đệm cọ xát đến ngứa: “A… chỗ nào cũng khó chịu… A…”

Cánh tay săn chắc của hắn vòng qua ngực và eo ta, khiến ta ưỡn cả thân người về trước, ta và hắn cùng nhau quỳ đứng.

Thình lình một khúc gỗ hiện ra trước mắt ta, hình thù nó trong rất lạ, nó nhanh chóng xoay tròn và biến thành một tấm gương khổng lồ, treo trước người ta.

Gương mặt hắn trong gương bấy giờ chỉ toàn là dục vọng, đôi tay hắn nắm chặt lấy eo ta, mãnh liệt va chạm vào lỗ nhỏ, có khi nhấp từng chút, ngực ta phiếm hồng bứt rứt vì bị vùi dập bởi cơn sóng tình, dương vật dưới háng ta đứng thẳng theo động tác hắn mà rỉ ra một dòng tinh dịch.

Không phải Vạn Sinh kính cần mười năm mới có thể dùng một lần sao…

Hình như sư huynh biết lòng ta đang nghĩ gì, từ sau lưng cắn lên vành tai ta nói: “Cái gương này muốn dùng thì dùng, muốn xem chuyện của người khác thì phải đợi mười năm…”

Rõ ràng là hắn không muốn nói ra những lời này, nói vài câu liền nhấc đầu gối của ta lên như đang xi tiểu cho trẻ con, rồi hỏi ta: “Ngươi có thấy rõ không? A Trần… Ngươi cảm thấy khó chịu ở chỗ nào?”

Bộ ngực nóng bỏng kia áp vào lưng ta, hắn nhấc chân phải của ta lên trước gương, còn chân trái của ta hiển nhiên không thể chống đỡ trọng lượng cơ thể được, hai đùi ta bị hắn mở rộng ra, ta tận mắt thấy dương vật to cứng màu đỏ tím liên tục đâm vào giữa hai mông ta, mỗi lần rút liền đâm vào mang theo ít nước từ lỗ nhỏ chảy xuống, còn có tiếng nước dâm đãng vang lên rõ to.

Tư thế này quá xấu hổ và đĩ thõa, ta kẹp chặt hông mình, run rẩy không nói nên lời.

Nhìn cảnh mình bị chịch như thế này thật xấu hổ, ta nhắm mắt lại nhưng lại không nhịn được mở mắt ra và lặng lẽ nhìn bản thân chìm đắm trong dục vọng.

Hắn nhìn ta trong gương, rồi ưỡn eo và bụng dùng dương vật nhấp vào, lại hỏi ta: “Chỗ nào cảm thấy khó chịu?”

Hai gò má ta đỏ bừng vì dục vọng nhưng lại gương mặt thì giàn giụa nước mắt, dây buộc tóc màu lam đã lỏng ra hơn một nửa, để lại những sợi tóc xõa rơi xuống, nói: “Phía dưới hơi khó chịu…” Ta nói xong muốn đưa tay xuống sờ để an ủi mình, nhưng cổ tay lại bị giam cầm không cử động được.

Trên cổ tay đã có hai vòng linh lực, siết chặt không cho ta động đậy, thậm chí nó còn giơ hai tay ta lên cao, cột chặt vào chung một chỗ.

Dương vật của ta cương cứng ngắc đến mức mức sưng tấy, nó run lên mong chờ được giải tỏa, nửa thân dưới của ta cảm thấy ớn lạnh, ta nhìn ra đó là chiếc nhẫn mà ta tặng hắn, và bây giờ nó to đang to ra gấp mấy lần để ôm lấy đầu khất của ta.

Ta run giọng nói: “Sư huynh… Sao ngươi có thể, có thể nào… Dùng nhẫn của chúng ta làm chuyện này … A…”

“Này nhẫn này là ngươi chọn, ta cảm thấy rất hợp với ngươi…” Hắn âu yếm vuốt ve vật trước mặt ta, lắc lắc chiếc nhẫn vài cái, ta nghe nó phát ra mấy tiếng leng keng rồi bịt kín lỗ nhỏ trên đỉnh lại.

Ta nghẹn đến mức dương vật của mình muốn nhảy lên, gân xanh gồ lên, ta mang theo khóc nức nở nói: “Không, nó không phải dùng như vậy…”

“Nó có rất nhiều cách dùng, chỉ là ngươi không biết thôi…” Hơi thở của hắn nóng bỏng và nặng nề, tiếng hổn hển kéo dài phả vào gáy ta, nửa thân dưới của hắn bắt đầu di chuyển chầm chậm, điều này giống như một sự tra tấn nhẹ nhàng thật ngọt, khiến ta ngứa ngáy không chịu nổi.

“Sư huynh… A…”

Hắn vẫn kiềm chế mà chậm rãi di chuyển, nhưng sự va chạm này dần trở nên dữ dội hơn, hắn rút hết dương vật ra rồi đâm đến lút cán, hai cánh mông của ta bị hắn nhấp dữ dội, ta mê mang nghe được tiếng nước “bộp bộp”, nơi liên kết giữa ta và hắn đã thành màu đỏ sẫm.

Trong gương, ta giơ hai tay lên cao mà giãy giụa, toàn thân ta giật giật, lớn tiếng gào khóc, sau đó là tiếng khẽ thút thít nói: “Chồng ơi… Ta muốn bắn…”

Hắn nới lỏng bàn tay đang bịt lỗ nhỏ của ta, đồng thời chiếc nhẫn cũng được nới lỏng, rốt cuộc ta cũng không kiềm được mà giải phóng, không chịu nổi mà bấy giờ chỉ ham muốn xuất tinh, ta ưỡn thẳng eo và xuất tinh trắng đục dưới chuyển động của tay hắn, hắn nắc mạnh vào lỗ nhỏ của ta mấy chục lần rồi đột ngột rút ra, dòng tinh dịch nóng hổi bắn khắp chân ta.

Hắn phất tay một cái, cởi bỏ linh hoàn trên cổ tay, ta hết sức mà ngã quỳ xuống, nhìn khắp người ta chằng chịt dấu vết yêu thương của bọn ta trong gương, trên vai hắn đầy vết cào, và có cả dấu vết cắn liếm của ta, ta cũng không kém gì hắn vì khắp người toàn là vết đỏ, đặc biệt là ở eo, hông và mông, đậm đến mức còn in lại hai dấu tay.

Hắn bế ta lên, ta ngây ngốc ngả vào lòng hắn, bèn nghiêng đầu lên hôn, ôm và vuốt ve hắn.

Thể lực của ta và hắn cường tráng, nay lại được bổ sung bằng tu vi và linh lực, nhưng dù vậy cũng nên có giới hạn, tuyệt đối không được quá lạm dụng để làm chuyện đó… Ta muốn nói rằng ta mệt mỏi, nhưng lần nào hắn cũng chạm vào người ta và rót linh lực thật dịu dàng vào trong ta, ta liền cảm thấy mình đã nhanh chóng khỏe lại.



Hắn bế tôi xuống giường, cắn ngực tôi đẩy vào cửa mà nhấp không ngừng, hắn chỉ thích mút cắn núm vú bên phải, khiến đầu vú trái của ta ngứa ngáy, “Chồng ơi… Bên kia nữa…” Ta ưỡn ngực đem đầu vú bên kia đến bên miệng hắn bảo hắn liếm nó đi.

Đầu lưỡi hắn nóng bỏng, vừa cắn vừa liếm, vật to lớn dưới thân càng đâm mạnh hơn, thuốc mỡ chảy ra khắp sàn nhà.

Sau vài lần mây mưa, ta mỏi với tư thế này nên đổi sang làm trên chiếc giường cũ, cuối cùng ta cũng đẩy được eo và cơ bụng lực lưỡng của hắn, hai chân run lẩy bẩy bò ra xa, nhưng hắn vẫn tiếp tục nắm cổ tay và mắt cá chân ta kéo lại tiếp tục bị hắn chịch đến đê mê.

Tiếng kẽo kẹt khó chịu càng lúc càng lớn, ta sợ giường sập rồi bọn ta sẽ ngã xuống đất nên ta vội ôm chặt lấy hắn không buông, hai chân quấn chặt lấy eo ta, đầu móng tay cào vào lưng hắn.

Không biết từ lúc nào, bên ngoài ánh mặt trời xuất hiện, sắc trời đã sáng dần lên, ta xé mấy cái mền mềm và mấy cái gối nằm, mặt đỏ bừng sắc xuân, yếu ớt nói: “Sư huynh… Chồng ơi, sư huynh… Không bắn được nữa…”

“Không muốn ăn nữa sao?” Hắn hôn ta thật dịu dàng, nhưng phía dưới lại hung hăng điên cuồng nắc lỗ nhỏ ta, “No rồi sao?”

Ta vuốt bụng nhỏ, rối rắm mà lắc đầu, nức nở: “Ta không ăn nổi nữa… Chồng ơi… A… Ta no quá…”

Hắn dập mạnh cả chục cái, ta sướng đến rùng mình, một ít tinh dịch rỉ ra từ lỗ niệu đạo.

Hắn ôm ta thở một hồi, cuối cùng đem Vạn Sinh kính cất đi, dùng linh lực tẩy sạch những dòng tinh dịch bẩn thỉu và mấy tấm vải rách nát trên người ta, ta cũng tự mình điều chỉnh linh lực tuần hoàn, cố gắng tiêu trừ đau đớn từ mông mình.

Chiếc gối mềm bằng chăn bông bị ta làm rách, đương nhiên phải thay một tấm chăn bông mới, sư huynh khỏa thân đi thay một tấm chắn mới rồi đánh thức ta qua nằm sang giường mới, chân ta yếu đến mức đi không nổi, mới đi được vài bước thôi ta phải cắn răng chịu đựng, không cho hắn ôm, một mình đi cũng khó khăn.

Ta ngã xuống giường, hắn vuốt tóc tai, rồi hôn nhẹ lên má ta đưa tay vuốt ve khắp cơ thể ta, giọng nói tràn đầy vẻ thỏa mãn, khó nhận ra được vẻ mệt mỏi của hắn: “Ngươi khỏe hơn chưa?”

Hắn đặt tay lên cặp mông sưng tấy của ta, nhẹ nhàng xoa dịu nó, nhưng hai chỗ trên ngực ta lại bị bộ ngực săn chắc của hắn cọ cho đau và ngứa ngáy.

Ta nao núng nhìn xuống hai đầu vú đỏ hỏn bị cào xé, hắn liền đưa mấy ngón tay xoa xoa cho bớt sưng đau cho ta.

Ta đột nhiên nhớ tới một chuyện, tiếc nuối nói: “Sư huynh, chúng ta vẫn chưa song tu…”

Hắn nhẹ giọng nói: “Ngươi và ta đều có tu vi vượt bật, cho nên không cần dựa vào chuyện này để tăng lên linh khí, chỉ cần hưởng thụ là được.”

Ta nghe vậy, cảm thấy hẳn là sư huynh coi thường con đường tắt này, chi bằng làm song tu thì con đường tự mình tu hành thì tốt hơn thì nó sẽ không ảnh hưởng đến chuyện mây mưa này. Ta vùi đầu vào trong lòng hắn, gật đầu: “Chúng ta cũng không thể làm chuyện này quá nhiều… Quá mức sa vào nó đối với việc tu hành của ta cũng không có ích lợi gì…”

Hắn thản nhiên nói: “Ừm, ngươi tỉnh lại muốn ăn gì?”

Hắn còn phải nấu cho ta ăn sao? Ta vốn tưởng rằng sau khi hắn nhớ lại thì mấy chuyện nấu cơm làm đồ ăn sẽ cảm thấy phiền phức, nên ta không nhắc tới những chuyện này nữa…

Ta nhắm mắt lại, bình tĩnh gọi những món yêu thích bằng chất giọng đã khàn đặc của mình: “Bánh bao nhỏ và sườn xào chua ngọt…”

“Ừm.”

“A… Mà cái nồi bị bể rồi.”

“Ta đi mua cái mới là được.”

Ta mở một mắt ra nhìn trông thấy hắn vẫn còn khỏe lắm, không có biểu tình khó xử: “Ta còn muốn ăn đậu hủ chiên, hết rồi…”

“Được,” hắn tay nhẹ nhàng cào một chút kẽ mông ta, thấp giọng cười nói, “Bảo đảm cho ngươi ăn no.”

Cách chơi chữ này của hắn khiến tai ta đỏ bừng, ta nhắm mắt lại và liếc mắt với hắn như đang ra ý trừng phạt.

Cho dù bọn ta không cần ngủ, chỉ cần ngồi thiền cũng có thể khôi phục sức mạnh, so với việc ngủ còn sảng khoái hơn, nhưng đây là chuyện mà ta và hắn cùng ăn ý hiểu ngầm, bọn ta ôm nhau mà cảm nhận hơi ấm của nhau, giống như thân thể phàm trần.

Ta ưỡn người trong tư thế thoải mái, giọng nghèn nghẹn nói: “Chồng yêu ngủ ngon.”

“Ngủ ngon…” Hắn nói, bỗng nhiên dừng lại.

Ta cảm thấy cơ thể hắn thoáng cứng đờ, hỏi: “Sao vậy, sư huynh?”

“Không có gì,” hắn hôn hôn ta, nói: “Ta cảm giác linh sủng của ta đã trở lại.”

“À…” Ta đối với linh sủng này cũng không mấy hứng thú, chỉ cảm thấy thật trùng hợp, mới vừa nhớ lại thì nó liền chạy về, ta miễn cưỡng vực dậy tinh thần nói: “Thực sự có linh thú sao, sư huynh nuôi nó từ lúc nào vậy?”

“Ta đã nuôi nó từ rất lâu.”

“Hừm…” Ta hàm hồ lên tiếng, mí mắt nặng trĩu không thể nào nâng lên nổi, “Vậy ngươi dỗ nó chút đi, nó đi lạc lâu như vậy nhất định là rất hoảng sợ bất an… Ưm…” Ta rên lên một tiếng, chép môi rồi tiến vào mộng đẹp.

Tiểu kịch trường:

Giang Mặc ( trộm xốc chăn ): ( nhìn PP (mông) của Lâm Trần vừa sưng vừa đỏ )

Giang Mặc ( nhìn hoài không chớp mắt ): (∂ω∂)

Giang Mặc ( sờ vài lần ) ( vừa đau lòng vừa thỏa mãn ): Aizzzz…