Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1295: Đích nữ trọng sinh 2



Dịch: BunnyCrusher

Ninh Thư không thích Tinh Tế, loại vị diện đó quá rộng lớn, khoảng cách giữa các hành tinh không phải chỉ dựa vào phương tiện giao thông bình thường là có thể tới được.

Càng không thể dùng hai chân để di chuyển.

Rất nhiều chuyện, không thể chỉ dựa vào sức lực của bản thân là có thể đạt được.

Thế nên cô vẫn tình nguyện xuyên vào thế giới nhỏ một chút.

Ninh Thư mở mắt, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt là rèm trướng tao nhã, bên trên thêu mấy đóa hoa nhỏ, không phải loại màu đỏ tía như thường thấy mà là mấy đóa phớt hồng, trông rất thanh nhã.

“Tam tiểu thư, người đã tỉnh.” Một nha hoàn nhỏ tuổi bưng thau đồng bước vào phòng, bên cạnh thau đặt miếng vải rửa mặt.

Ninh Thư ừ một tiếng, tùy ý để nha hoàn hầu hạ rửa mặt cho mình.

Ninh Thư nhìn lướt qua trang trí xung quanh, lần này chắc xuyên vào một tiểu thư nhà giàu nào đấy.

Rửa mặt xong, Ninh Thư nói với nha hoàn: “Ngươi ra ngoài đi.”

“Tiểu thư, để nô tỳ trang điểm cho người trước đã, giờ đã muộn rồi, Liễu tiên sinh sẽ phạt người mất.” Nha hoàn nói.

“Vậy cũng được.” Ninh Thư tùy ý để nha hoàn trang điểm cho mình, sau đó bắt đầu tiếp thu cốt truyện.

Cô cần phải biết rõ nội dung cốt truyện trước, nhìn bối cảnh này, có vẻ như là trạch đấu.

Nữ tử cổ đại trong hậu viện luôn đánh nhau tới sứt đầu mẻ trán vì sủng ái của trượng phu, vì quyền lợi trong hậu viện.

Vậy nên cần phải biết rõ thân phận thân thể này.

Nguyên chủ tên Lư Nguyệt Vân, phụ thân là chính nhị phẩm Binh Bộ Thượng Thư, cũng coi như quyền cao chức trọng.

Chỉ có điều Lư Nguyệt Vân là thứ nữ, đứng thứ ba trong nhà.

Kỳ thật Lư Nguyệt Vân là một người qua đường, chỉ là một pháo hôi trong cuộc tranh đấu đích thứ mà thôi.

Vai chính là nhị tiểu thư Lư Quân Ninh, đích nữ trong phủ.

Hơn nữa Lư Quân Ninh này còn được trọng sinh, mang theo hận thù sâu đậm vô tận quay trở lại.

Đời trước, Lư Quân Ninh trở thành chính phi của Nhị hoàng tử, trải qua trăm ngàn đắng cay để trợ giúp Nhị hoàng tử lật đổ Thái tử, giúp hắn vượt qua bao nhiêu người cạnh tranh ngồi lên hoàng vị, ngay cả bản thân cũng trở thành Hoàng hậu.

Nhưng không ngờ Nhị hoàng tử đã sớm cùng thứ tỷ trong nhà thông đồng ở bên nhau, chỉ vì muốn lợi dụng thế lực nhà ngoại của nàng ta, vì vậy mới miễn cưỡng thú nàng ta về.

Nàng ta dốc hết sức lực giúp Nhị hoàng tử, kết quả Nhị hoàng tử bước lên ngôi vị hoàng đế, lại phế bỏ đi hậu vị của nàng ta, nâng thứ tỷ lên thay thế vị trí Hoàng hậu.

Thậm chí đến hài tử của hai người hắn cũng không buông tha, tên tra nam sai thân cận giết chết đứa con ruột thịt của chính mình!

Lư Quân Ninh trơ mắt nhìn con trai của mình bị hại chết, bản thân cũng bị thiên đạo vạn quả chém chết.

Trước khi chết nàng ta mới hối hận, bản thân không nên vì củng cố địa vị của tra nam, khiến nhà ngoại một tay giao ra hết binh quyền.

Nhà ông ngoại cũng bị tru di cửu tộc vì một lý do cực kì buồn cười, thông đồng với địch nhân phản quốc!

Lư Quân Ninh thề, nếu có kiếp sau, sẽ để những kẻ này nợ máu phải trả bằng máu!

Sau khi Lư Quân Ninh chết, nàng ta trọng sinh về lúc còn là khuê nữ, vẫn chưa gả cho tên hoàng tử tra nam kia.

Lư Quân Ninh nhìn ả tiện tì chiếm đoạt vị trí của mẫu thân, vọng tưởng lấy thân phận tì thiếp ti tiện phù chính, ha ha, xin thứ cho, đời này ngay cả cơ hội phù chính ngươi cũng đừng nghĩ tới!

Còn cả con tiện nữ xúi giục tra nam hại chết nhi tử của nàng ta, chiếm đoạt ngôi hậu của nàng ta nữa!

Một đời này, ta sẽ cho các ngươi nếm thử tư vị sống không bằng chết, ngôi vị cửu ngũ chí tôn, cả đời này tra nam đừng mong có được!

Bởi biết trước được tương lai, Lư Quân Ninh vạch ra kế hoạch chuẩn bị kỹ lưỡng, một đường trả thù đánh nhanh thắng gọn, chiến thắng mẹ con tiện nhân, khiến hoàng tử tra nam đời này kiếp này không thể chạm tay được vào ngôi vị Hoàng đế.

Vốn dĩ đã hết hi vọng với tình yêu, đời này nàng ta lại gặp được nam nhân trung khuyển thâm tình chung thủy.

Trái tim sắt đá chậm rãi được nhu tình nung ấm.

Nguyên chủ Lư Nguyệt Vân ở đời trước cũng không hề tham dự vào cuộc chiến của hai người này.

Nhưng lúc Lư Quân Ninh trở thành phế hậu, Hoàng hậu Lư Minh Huyên đã tứ hôn cho nguyên chủ.

Vẫn là được gả vào Hầu phủ, hơn nữa đối tượng là đích trưởng tử, tương lai sẽ được kế thừa Hầu phủ.

Vì vậy ở vị thế của Lư Quân Ninh, sẽ cho rằng nguyên chủ và Lư Minh Huyên là cá mè một lứa, cho dù Lư Nguyệt Vân không làm gì gây tổn hại tới chuyện của nàng ta, nhưng suy cho cùng, nguyên chủ vẫn là ngọn cỏ đầu tường, nghiêng theo chỗ tốt.

Sau khi trọng sinh, Lư Quân Ninh tranh đấu kịch liệt với Lư Minh Huyên.

Lư Minh Huyên vốn thiết kế hãm hại Lư Quân Ninh mất đi trong sạch, đương nhiên nàng ta sẽ không rơi vào bẫy rập, lại vì muốn châm ngòi ly gián quan hệ giữa nguyên chủ và Lư Minh Huyên, nên kéo nguyên chủ vào thế chỗ.

Nguyên chủ bị thiết kế mất đi trong sạch, Lư Quân Ninh đến trước mặt nguyên chủ, tiết lộ cho nguyên chủ biết,kẻ thiết kế việc này chính là Lư Minh Huyên.

Đương nhiên là muốn lợi dụng nguyên chủ đi đối phó với Lư Minh Huyên.

Chỉ là nguyên chủ còn chưa kịp đối phó với Lư Minh huyên, đã bị bệnh chết, tới lúc được đưa tới từ đường mới hiểu rõ cả hai đời.

Tâm nguyện của nguyên chủ: Không bị thiết kế, không phải gả cho đích trưởng tử của Hầu phủ.

Đích trưởng tử mà Lư Nguyệt Vân được gả cho kia, kỳ thật là một tên "đường bộ" - đoạn tụ, bằng không lấy thân phận của hắn, thế nào cũng sẽ cưới được một đích nữ thế gia, chứ không phải một thứ nữ cỏn con như nguyên chủ.

Vì danh tiếng, tên đích trưởng tử này chưa bao giờ để lộ quan hệ Long dương của mình.

Trong phủ không hề có một thị thiếp, sau khi cưới Lư Nguyệt Vân vẫn để nguyên chủ thủ tiết làm thê tử trên danh nghĩa.

Người ngoài đều nói Lư Nguyệt Vân mệnh tốt, gả cao thành chính thê, hơn nữa trượng phu còn không nạp thiếp.

Nhưng bao nhiêu đắng cay chua xót cũng chỉ có mình Lư Nguyệt Vân hiểu rõ.

Có lẽ vì duyên cớ này, Lư Nguyệt Vân trọng sinh tới mới chướng mắt nguyên chủ, cảm thấy nguyên chủ là một kẻ tiểu nhân.

Dựa vào việc bám mông ngựa Lư Minh Huyên, mới được gả tới người tốt như vậy.

Lúc Lư Minh Huyên thiết kế để nàng ta mất đi trong sạch, Lư Quân Ninh còn khiến cho thế thân Lư Nguyệt Vân này hổ thẹn tới cực điển nhờ tiết mục bắt gian đầy hổ thẹn.

Ninh Thư tiếp thu xong cốt truyện thì thở dài.

Quả nhiên lại là tiết mục cắn xé của mấy cô gái nhỏ trong chốn hậu viện.

Chậc chậc, cốt truyện loại này thật khiến cho Ninh Thư chẳng biết nên nói gì cho phải.

Nhìn qua thì không có vấn đề gì về logic cả, chỉ là một câu chuyện nữ chính trọng sinh trả thù tra nam tiện nữ.

Nhưng mà, hình như nhân phẩm của nữ chủ Lư Quân Ninh có vẻ có vấn đề, khiến cho ngay cả trượng phu đầu gối tay ấp bao đêm, cả con cũng đã có, thấy chán ghét, ngay cả cốt nhục của chính mình cũng không buông tha?

Thiên đao vạn quả?

Sao lại chết thảm vậy?

Cứ cho là tra nam mất sạch nhân tính đi, nhưng đời trước Lư Quân Ninh chạy đông chạy tây vì hắp lập kế, giúp hắn lên làm vua, hẳn cũng phải là người đa mưu túc trí đi.

Vậy tại sao lại không biết việc trượng phu thông dâm với tỷ tỷ của mình?!!

Vất vả giúp tra nam lên làm Hoàng đế, còn để cả nhà ông ngoại giao binh quyền, củng cố ngôi vị của hắn, đây có khác gì tròng dây thừng vào cổ cả nhà ngoại tổ phụ không.

Sau đó còn đi tong luôn cả ngôi vị hoàng hậu.

… Tất cả chỉ có thể dùng logic của tình yêu mới có thể lý giải, đó chính là bị đống c*t mang tên tình yêu trét đầy lên mắt nên mới không nhận ra được!

Chỉ cần ngươi hứa hẹn trao cho ta một mảnh tình, ta sẽ vì ngươi điên đảo cả càn khôn, hai tay dâng giang sơn cho ngươi tới tận miệng.

Ninh Thư: →_→

Vất vả cực khổ như vậy làm gì, cho dù vì chữ tình, chẳng lẽ không nên băm chả tên tra nam đó ra, dù sao cũng đã có cốt nhục của chính mình, nâng đỡ con trai lên thượng vị, làm một Thái hậu kéo rèm nhiếp chính chẳng sướng hơn sao.

Đặt tay lên trên tay mỹ nam, hỏi: Ngươi nhìn thấy gì?

Mỹ nam: Giang sơn như họa.

Sai, là giang sơn của ai gia như họa.

Nhưng cuối cùng thì thế nào, lại chịu đủ loại thảm khốc, con thì chết, chính mình lại bị thiên đao vạn quả.

Trước khi chết còn nguyền rủa các kiểu, trọng sinh mới tới trả thù.

Ta vì ngươi làm bao nhiêu việc, vậy mà ngươi lại không yêu ta, lừa gạt ta blabla.

Ta toàn tâm toàn ý đối với ngươi, thậm chí còn hại chết cả nhà ông ngoại, ngươi lại dám đối xử với ta như vậy blabla.

Ninh Thư chỉ nghĩ, ấm ức cái đ*o gì, giúp nam nhân tranh quyền đoạt lợi thì tay cũng phải dính đầy máu tanh rồi, có điều tới lúc này mọi chuyện lại xảy ra trên người mình thôi, sao lại phải tỏ ra oan ức như vậy làm gì.

Ha hả…

Ta yêu ngươi, ngươi nhất định phải yêu lại ta, ta vì ngươi làm nhiều như vậy, ngươi nhất định phải yêu ta.

Không biết cái logic dẩm đời này tới từ chỗ nào!!