Mỗi lần nhìn vẻ khốn khổ của Đinh Ngưng Điệp, Bạch Hàn Mặc chỉ muốn băm vằm ngàn vạn nhát dao lên những kẻ gây tổn hại cho Đinh Ngưng Điệp.
Nghĩ cầm được tiền của hắn mà lành lặn rời đi được à.
Đừng có vào rừng mơ bắt con tưởng bở thế chứ!
Ninh Thư nhìn kính chiếu hậu theo dõi đám người theo đuôi phía sau, bẻ tay lái.
“Mẹ, chúng ta vứt hết đống cổ phần trong tay đi thôi.
” Ninh Thư nói: “Lấy giá thấp bán tống bán tháo hết ra ngoài.
”
Làm vậy chắc chắn sẽ khiến vô số tài sản của công ty nhà họ Đinh bốc hơi, vô hình trung dẫn đến chuyện cổ phiếu lao dốc trên thị trường chứng khoán.
“Thật sự phải vứt đi à?” Mẹ Đinh luyến tiếc nói: “Khó khăn lắm mới thu được nhiều cổ phần tới tay vậy mà.
”
Ninh Thư đảo mắt nhìn kính chiếu hậu: “Mẹ, chúng ta đã cầm được tiền của Bạch Hàn Mặc, mẹ còn trông chờ vào lợi nhuận công ty chia cho chúng ta sao?”
Sở hữu cổ phần trong tay chắc chắn có thể ăn chia lợi nhuận với công ty, nhưng dính líu tới Bạch Hàn Mặc là chuyện rất nguy hiểm.
Ninh Thư đạp chân ga, đánh lái sang phải.
“Mẹ đừng quên, còn cái chân của Đinh Ngưng Điệp.
” Ninh Thư nhắc nhở.
Mẹ Đinh gật đầu: “Mẹ nghe con hết, lúc trước mẹ có nói muốn để kem dưỡng da con làm ra lấy danh nghĩa của công ty nhà họ Đinh, nhưng giờ lại không được nữa rồi.
”
“Không có tên tuổi nhà họ Đinh, sản phẩm của con vẫn kinh doanh tốt.
” Ninh Thư cười nói.
Về đến nhà, Ninh Thư gọi điện cho Liên Mẫn, xem như cảm ơn Liên Mẫn đã phối hợp.
Nhà họ Bạch ngành nghề nào cũng chen chân vào, chỗ nào có thể kinh doanh đều nhúng tay vô, từ đồ điện tử đến khách sạn, từ sản xuất sắt thép đến sản phẩm truyền thông.
Chính là một bug lớn trong vị diện này, hay thế giới này cố tình để cho Bạch bành trướng ra như thế.
Khiến kẻ khác không làm gì nổi.
Nhà họ Bạch thế này có khác gì lũng đoạn thị trường đâu, quá vô lý.
Lần liên hợp này chỉ có hai nhà họ Liên và họ Lý ra mặt, nhưng không ít nhà ngầm bắt tay phía sau.
Mẹ Đinh lấy giá thấp bán tống bán tháo toàn bộ cổ phiếu trong tay, rất nhanh khiến giá trị cổ phiếu của công ty nhà họ Đinh rớt giá trầm trọng, tiền cứ thế bốc hơi đi hết.
Mặc dù mẹ Đinh cũng chịu tổn thất, chỉ thu lại được nửa vốn ban đầu, nhưng thu 7 tỷ vào tay, đã như tay không bắt sói rồi*.
*Tay không bắt sói: thu hoạch lớn nhưng nhiều nguy hiểm.
Lúc trước nhờ tung tin ảo, khiến các cổ đông thi nhau bán tháo cổ phần công ty nhà họ Đinh, nên mẹ Đinh mới lấy được tận 60% cổ phần vào tay.
Giờ mẹ Đinh quăng ra đống cổ phiếu bán như cho, khiến các cổ đông phổ thông làm theo.
Bởi nếu càng để lâu, thời gian chờ càng dài, thì số tiền tổn thất càng lớn.
Hệ quả trực tiếp của chuyện này là, ngoại trừ số tiền 7 tỷ mua công ty mà Bạch Hàn Mặc vừa tiếp nhận, hắn còn phải chịu thiệt thêm một đống tiền nữa vì cổ phiếu sụt giảm.
Lại còn phải vung tiền thu mua cổ phiếu mất giá.
Tính qua tính lại thiệt hại lên đến hơn 10 tỷ!
Bạch Hàn Mặc cảm thấy rất thốn, cực kỳ thốn.
Bạch Hàn Mặc thốn, Đinh Diên càng thốn hơn, lão cảm thấy mình bị phản bội, vừa ly hôn một cái, đã bị vợ cũ đâm một đao.
Kết quả công ty của lão giờ thành công ty của nhà họ Bạch, cổ phiếu lại còn rớt giá thảm hại, khiến Đinh Diên tổn thất rất nhiều tiền.
Không chỉ bị vợ cũ phản bội, còn bị con gái yêu phản bội.
Đinh Diên phẫn nộ, nổi trận lôi đình thẳng tay tát tới tấp Quý Lộ mấy cái, đến nỗi khiến Quý Lộ ngã ngồi trên mặt đất.
Quý Lộ che mặt bật khóc.
“Có phải mày với con gái mày bày mưu lừa tao phải không?” Đinh Diên tức xanh mặt, túm tóc Quý Lộ: “Mày đã nói gì với nó? Tao chỉ bảo mày nói với nó là vay tiền, chứ có bảo nói thằng ranh đấy mua đứt công ty đâu!”
Quý Lộ bị túm tóc, đau đến dúm dó mặt mày, liên thanh nói: “Tôi nhắc lại y hệt cho con bé nghe mà, tôi không hề biết chuyện con rể có ý định mua luôn công ty.
”
Đinh Diên dùng sức kéo đầu Quý Lộ, Quý Lộ ngước cằm, đau đến không thở nổi.
Đinh Diên nào có phải đàn ông đàn ang chân chính gì cho cam, lúc trước cáu tiết lên cũng tát vợ cũ đôm đốp đấy thôi.
Đối với Quý Lộ, lão lại càng không tôn trọng, cảm giác sợ hãi và bất lực khi mất đi công ty khiến Đinh Diên nóng nảy hơn.
Lão cảm thấy không thể tiếp tục như thế này được nữa, nếu cứ tiếp diễn lão sẽ mất đi tất cả mất.
“Không có tao, mày cho rằng hai mẹ con chúng mày có thể sống yên ổn được à, hay chúng mày cho rằng trèo lên được nhà họ Bạch thì có thể sống tốt?”
Đinh Diên gầm lên.
Quý Lộ cảm thấy bản thân rất vô tội, bà ta có năng lực gì mà có thể can thiệp vào quyết sách của nhà họ Bạch cơ chứ.
Đứng cạnh con gái nói chuyện với Bạch Hàn Mặc cũng có nói được câu nào đâu.
Cũng chẳng biết Đinh Ngưng Điệp đã nói gì với Bạch Hàn Mặc.
Chẳng lẽ Đinh Ngưng Điệp vì Bạch Hàn Mặc, nên mặc kệ không quan tâm đòi hỏi gì sao?
Da đầu Quý Lộ bị kéo rất đau, nước mắt rơi lả tả xuống dưới, lần này bà ta khóc thật, mascara bị nhòe thành một mảnh, không khác gì bị ai đấm thâm mắt vào.
Chật vật, thảm hại không tả nổi.
Quý Lộ chỉ có thể chịu đựng đau đớn, có cảm giác hình như đã rách da chảy máu ra rồi.
Đinh Diên cảm thấy uất ức không tả nổi, Bạch Hàn Mặc ra tay giải cứu công ty thật đấy, nhưng công ty giờ không còn là của lão ta nữa.
Mà lão cũng cạn cmn lời rồi, nhờ người hỗ trợ, rồi giờ người ta trực tiếp mua luôn công ty, lão còn có thể nói gì được nữa?
Tức cái lồng ngực muốn chết!
Không biết Bạch Hàn Mặc có còn để lão quản lý công ty không nữa cơ?
Chỉ sợ bây giờ cơ hội để quản lý công ty lão cũng không còn!
Đinh Diên bất lực thả tay túm tóc Quý Lộ ra, Quý Lộ được tự do lập tức xách cl chạy xa tám hướng.
Lúc này Đinh Diên thật sự quá khủng bố.
Vị trí Đinh phu nhân này còn không tốt bằng khi làm một tình nhân.
Tình nhân còn được tự do tự tại, thích đi lúc nào thì đi, còn cái vị trí Đinh phu nhân này, cmn chính là một thứ trói buộc!
Quý Lộ sờ lên da đầu của mình, sờ đến một mảnh ướt dầm dề, trên tay bê bết máu.
Con chó điên này!
Ninh Thư cầm 7 tỷ Bạch Hàn Mặc đưa, bắt đầu thu mua cổ phiếu nhà họ Bạch.
Bạch Hàn Mặc chi ra một khoản lớn như vậy, khẳng định tài sản hụt một khoản lớn.
Gần đây chính phủ có một hoạt động đấu thầu, là một miếng đất, đoán chắc miếng đất này có thể hét ra giá trên trời.
Nhà họ Liên, nhà họ Lý, và rất nhiều gia tộc tài phiệt khác đều muốn chiếm được miếng đất này.
Đối với loại chuyện này, Ninh Thư không tham dự.
Tài sản của cô không đủ, nhưng những nhà tài phiệt khác lại đủ.
Dù nhà họ Bạch đứng đầu chuỗi thức ăn, nhưng trăm nhà tài phiệt liên hợp lại cũng không thể yếu hơn nhà họ Bạch được.
Cho nên chuyện đầu tư vào miếng đất này là một lợi nhuận kếch xù, người người nhà nhà đều muốn.
Nhưng Ninh Thư biết kết quả của mảnh đất này, cuối cùng bị bỏ dở, bởi vì miếng đất này ở địa thế cực kỳ cực kỳ cực kỳ tốt, nên đào ra mộ cổ, cổ mộ chôn rất sâu dưới lòng đất.
Sau đó mảnh đất này bị thu hồi, lập hồ sơ nộp lên nhà nước.
Nhà họ Liên giành được mảnh đất chịu thiệt hại nặng mề.
Ninh Thư muốn dùng chuyện này bẫy Bạch Hàn Mặc một vố.
Phải hút máu Bạch Hàn Mặc, phá tanh bành gốc rễ của hắn.
Nhưng giờ Ninh Thư đang bận làm kem dưỡng da, kem này là Liên Mẫn nhờ làm để gửi cho Đinh Ngưng Điệp.
Nhằm xin lỗi vì chuyện lần trước cạnh tranh mua bán công ty nhà họ Đinh.
Giờ nhà họ Bạch đang chướng mắt nhà họ Liên.
Biết Bạch Hàn Mặc để ý Đinh Ngưng Điệp, cho nên đặt Ninh Thư làm một ít đồ vật tặng cô ta.
Mấy sản phẩm của Ninh Thư có hiệu quả rất tốt, đã bắt đầu có danh tiếng trong vòng quan hệ giữa các quý phu nhân và tiểu thư.
Hơn nữa số lượng sản phẩm có hạn, có thị trường nhưng cung không đủ cầu, cho nên luôn rất quý giá.
Ninh Thư tức khắc gật đầu đồng ý.
Nếu là để đưa cho Đinh Ngưng Điệp, đương nhiên Ninh Thư phải chuẩn bị thật tốt.
Không riêng gì chuẩn bị làm kem dưỡng da mặt, còn chuẩn bị làm cả kem dưỡng thể.
Thoa kem dưỡng thể này có thể khiến da thịt trở nên trắng nõn nà, trơn trượt vô cùng, hơn nữa còn thêm mùi hương phảng phất như có như không.
Đây lễ vật lớn Ninh Thư muốn làm ra gửi cho Đinh Ngưng Điệp.
Khiến cô ta đẹp lộng lẫy, đẹp như tiên giáng trần.
Thứ cho Đinh Ngưng Điệp sử dụng là vật mà Ninh Thư tỉ mỉ điều phối ra, hao tâm tổn lực rất nhiều.
Mới có thể chế tạo ra được sản phẩm hoàn hảo nhất.
.