Vệ sĩ dưới lầu đi ra, nhìn thấy Ninh Thư, lập tức cảnh giác rút súng bên hông.
Ninh Thư lách người, lập tức xuất hiện phía sau đánh ngất hai người họ.
Thân thể hai vệ sĩ mềm nhũn ngã xuống đất, Ninh Thư kéo hai người kia tới thảm cỏ, quanh thảm cỏ có cây xanh được cắt tỉa chỉnh tề.
Ninh Thư chạy lên lầu, mở cửa nói với mẹ Hứa: “Mẹ, chúng ta đi mau.”
“Làm sao vậy?”
Ninh Thư tùy tiện vơ đại hai bộ quần áo nhét vào túi, kéo mẹ Hứa chạy ra cửa.
Mẹ Hứa khó hiểu, vẻ mặt không tình nguyện bị Ninh Thư nhét lên taxi.
“Rốt cuộc có chuyện gì?” Mẹ Hứa hỏi Ninh Thư đang đóng cửa xe.
“Đợi lát nữa con nói cho mẹ.” Ninh Thư nói: “Lái xe, đến nhà ga.”
Ninh Thư mua vé máy bay, nhưng lại không có ý định đi máy bay.
Nếu bên Cung Dung tra ra chuyến bay, đến sân bay tìm thì cực tốt, dù sao cô cũng không đi máy bay.
Xe taxi chở hai người đến nhà ga, mẹ Hứa xuống xe thấy sắc mặt Ninh Thư ngưng trọng, hỏi: “Xảy ra chuyện gì à, con như vậy làm mẹ rất lo lắng.”
“Chuyện này con sẽ giải thích rõ ràng với mẹ sau, trước tiên lên xe đã.” Ninh Thư kéo mẹ Hứa lên xe bus, trước tới thành phố lân cận đợi một đoạn thời gian.
“Chuyện này nói thế nào đây…” Ninh Thư bị mẹ Hứa nhìn chằm chằm, lại không biết nên nói thế nào, bắt đầu từ đâu, tóm lại chuyện này quá mẹ nó quỷ dị.
“Lần trước tiểu thư Cung gia chết, người của Cung gia đều nói là con giết.” Ninh Thư nói, “Con không giết người, chỉ có thể tạm thời trốn tránh một chút.”
Mẹ Hứa xoa xoa cái đầu đau của mình, “Vì sao chuyện này còn chưa dứt, không phải con đã thay đổi thân phận rồi sao?”
Thân phận thì tính là cái gì, hôm nay có thể gọi Trương Tam, ngày mai lại có thể gọi Lý Tứ.
Ninh Thư dùng di động xem tin tức, trên tin tức có đưa tin Cung Dung qua đời, thời gian qua đời là sau khi cô rời khỏi bệnh viện không lâu.
Cung Dung chết rồi.
Ninh Thư thở dài một hơi, trong lòng hỏi 2333: “Cung Dung chết rồi, hắn có trở thành nhiệm vụ giả không?”
“Không.” 2333 trả lời.
“Vậy có trở thành hệ thống không?”
“Không.”
Ninh Thư lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không trở thành hệ thống hoặc nhiệm vụ giả là tốt rồi.
“Vậy chắc chắn là vào luân hồi.” Ninh Thư vỗ vỗ ngực, trước có Trương Gia Sâm trở thành nhiệm vụ giả, sau có Trình Phi trở thành hệ thống, nếu lại đến một Cung Dung, Ninh Thư cảm thấy bản thân có thể go die.
Không, cô sẽ không dễ dàng go die như vậy.
“Có thể là vào luân hồi, cũng có thể không.” 2333 nói.
Ninh Thư lạnh mặt, “Có ý gì, không nói ra được lời tốt nào, tao đập chết mày.”
“Cơ cấu nhiệm vụ giả này… thực ra không chỉ có nhiệm vụ giả và hệ thống, còn có những chức nghiệp khác, giống như một công ty có rất nhiều chức vị.”
Ninh Thư: …
“Nếu là công ty, tao cảm thấy công ty bây giờ của chúng ta rõ ngu, nên đóng cửa rồi mới đúng.” Người nào cũng nhận.
“Nhiệm vụ giả cũng cấu tạo thành một hệ thống xã hội, chẳng hạn như hệ thống đồ vật của thương thành, khẳng định phải có người làm ra, đổi tích phân, công đức và lực tín ngưỡng.”
“Con đường nào cũng dẫn đến La Mã, hắn không trở thành nhiệm vụ giả hay hệ thống, không có nghĩa là sẽ không trở thành cái gì khác.” 2333 nói.
“Có một số người dốc lòng cho một con đường, đạt tới đỉnh cũng là cường giả.”
Ninh Thư trợn trắng mắt a một tiếng, cô từ chối cái đáp án gây khó chịu này.
Cung Dung vừa chết, người thừa kế mới Cung Dật được Cung Dung chọn nhanh chóng tổ chức họp báo, xác định vị trí của mình.
Ninh Thư thở dài một hơi, Cung Dật nhìn còn rất non nớt, tập đoàn SR khẳng định sẽ loạn một thời gian, vị trí này Cung Dật có ngồi ổn định được hay không còn khó nói.
Thậm chí Ninh Thư còn hoài nghi, Cung Dật chỉ là người thừa kế trên danh nghĩa của Cung Dung, biết đâu lại là đá mài dao cho người ta.
Rốt cuộc đâu ai biết trong lòng Cung Dung nghĩ gì.
Nhất là Cung Dung trải đường cho em gái mình lâu như vậy, nhìn kiểu gì cũng thấy mọi chuyện không hề đơn giản.
Có điều những chuyện này đều không liên quan đến Ninh Thư, chỉ cần lửa không đốt đến người cô là được.
Cô và Cung Dung đã không còn quan hệ, danh hiệu Cung phu nhân này không có ý nghĩa trên mặt pháp luật.
Ninh Thư và mẹ Hứa tìm chỗ nghỉ ngơi ở thành phố bên cạnh, chờ phong ba qua đi.
Cung Dung đã chết, người chết như đèn tắt, người chết không có quyền, người sống bây giờ đều muốn tranh danh đoạt lợi, ai còn để ý Cung Dung chết như thế nào.
Có khi cái chết của Cung Dung lại bị người khác dùng để công kích quyền uy của Cung Dật.
Thật ra không ít người hoài nghi là Cung Dật giết Cung Dung.
Nhưng lại không có bằng chứng nào.
Ninh Thư không quan tâm, dù sao cô đã là người chết, hiện tại dùng tên Hứa Thần.
Cái Ninh Thư quan tâm chính là phẫu thuật của mẹ Hứa, đúng là biến đổi bất ngờ.
Mỗi lần đều xảy ra một ít chuyện, không biết đến khi nào mới có thể làm phẫu thuật.
Mẹ Hứa lại lo lắng cho Ninh Thư, “Con nói bọn họ sẽ không tìm được chúng ta đi.”
“Sẽ không.”
Anh em Cung gia đã chết, chuyện trên hải đảo cũng đã qua.
Những cao tầng của tập đoàn SR, vài phút doanh thu mấy trăm vạn, tranh danh đoạt lợi, sao có thể rảnh rỗi đến quan tâm cô.
Về sau cơ hội gặp mặt gần như bằng không, không phải loại người có cùng vòng giao tiếp.
Ninh Thư rất muốn tìm một nơi non xanh nước biếc, cùng mẹ Hứa sống qua ngày.
Không có mấy chuyện kinh tâm động phách, chỉ có cuộc sống bình đạm.
Không phải ai cũng chịu được rung động, lại còn tay không tấc sắt, càng thêm không chịu nổi bất cứ rung động gì.
Có một số người nói, sống một cuộc sống tầm thường, còn không bằng chết trong vinh quang.
Ninh Thư thà bình đạm ngắm mây cuộn mây tan, cũng không cần sáng lạn chết đi.
Đôi khi sống đã là một chuyện cực kì xa xỉ.
“Không có việc gì, mẹ cứ yên tâm.” Ninh Thư rất nhẹ nhàng nói.
Mẹ Hứa nhìn chằm chằm Ninh Thư nói: “Con nhanh kết hôn đi, tuổi tác cũng không còn nhỏ nữa, làm sao lại không tìm được đối tượng.”
Ninh Thư: …
Khoảng cách đề tài này có hơi lớn.
Ninh Thư nói: “Mẹ đừng nóng vội, chắc chắn sẽ có một người chờ con mà.”
Mẹ Hứa: “Diêm Vương hả?”
Hự, một nhát trí mạng đó mẹ ơi!
Mẹ Hứa cảm thấy con gái mau chóng gả đi, tốt xấu cũng có cái dựa vào.
Nhưng Ninh Thư lại không có ý định này.
Ninh Thư đối với chuyện hôn nhân vẫn rất thận trọng, trách nhiệm hôn nhân, gia đình hài hòa.
Đặc biệt khi ôm ý niệm gả chồng, lại nói, cô không thích kết hôn ép buộc.
Chờ đến khi mẹ Hứa làm phẫu thuật, thân thể khỏe mạnh một chút là cô phải rời đi, mọi chuyện về sau là việc của nguyên chủ.
Ninh Thư vẫn luôn chú ý đến chuyện của tập đoàn SR.
Cũng không ngoài ý muốn, rốt cuộc Cung Dật vẫn kém hơn những lão hồ ly kia, gừng càng già càng cay.
Bản thân Cung Dật còn lo không xong, tất nhiên sẽ không tìm đến Ninh Thư.
Đặc biệt là hắn lấy cái gì để nhận ‘thím dâu’, cái danh này không hề có quan hệ ý nghĩa trên mặt pháp luật.
Bệnh viện thông báo cho mẹ Hứa nhập viện, nói là đã có thận phù hợp, một khi thận đến là lập tức có thể phẫu thuật.
Ninh Thư hy vọng mẹ Hứa mau chóng phẫu thuật, dù sao bỏ qua lần này thì không biết phải chờ đến khi nào.