Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1691: Yêu quái lục 3



Edit: Holin

Beta: EE

Nguyên Lương cảm thấy cuộc sống như vậy không tệ, tuy rằng phải nuôi hai con rắn tham ăn.

Nhưng mà có thể sống cùng cô gái cũng khá tốt.

Hơn nữa người đọc truyện tranh đầu tiên của hắn chính là cô gái, đọc xong sẽ cho hắn một số ý kiến.

Hai người cùng làm truyện tranh thì xong nhanh hơn trước nhiều.

Thu vào cũng nhiều hơn một chút.

Nhưng cô gái đối với Nguyên Lương cũng không có cảm tình gì đặc biệt, nhiều nhất chỉ là cảm kích ân cứu mạng.

Hơn nữa giống như đang đợi người nào đó.

Cho đến một ngày, Xà Vương xuất hiện, nhìn thấy con trai của mình thế mà lại có thể nằm ở trên tay một con ưng, liền không phân trần gì trực tiếp ra tay.

Giết chết Nguyên Lương trong lúc cô gái chưa kịp phản ứng, Nguyên Lương chết xong biến thành ưng.

Cô gái tốt xấu gì cũng biết người này đã cứu mình, còn chiếu cố đứa bé, liền nổi giận với Xà Vương vì giết Nguyên Lương.

Xà Vương nói thẳng, ưng và xà là thiên địch, nuôi dưỡng hai đứa nhỏ cũng là chờ hai đứa nhỏ lớn lên một chút để ăn bọn chúng.

Thế giới của yêu quái là thế giới tàn nhẫn như vậy.

Cô gái nửa tin nửa ngờ, cuối cùng vẫn đem thi thể Nguyên Lương đi an táng.

Thật ra chôn cũng không có tác dụng gì, rất có khả năng bị yêu quái khác đào ra ăn luôn.

Thế giới không có linh khí chính là khổ như vậy.

Nhiệm vụ của Nguyên Lương có chút phức tạp, không cam lòng là chắc chắn, trong londg lạnh lẽo.

Ninh Thư thở dài, đây là phiên bản chân thật của chuyện xưa nông phu cùng rắn.

Có điều rắn và ưng vốn dĩ chính là thiên địch, gặp còn không phải là đánh đến chết sao.

Nhưng căn nguyên của chuyện này ở chỗ Nguyên Lương thích cô gái này, lại nuôi dưỡng rắn con.

Đây mới là lý do Nguyên Lương chịu đựng tất cả.

Thiện lương không cần sức mạnh, nhưng muốn thiện lương cũng cần sức mạnh.

Tâm nguyện của Nguyên Lương: Chính là tồn tại, không để Xà Vương giết chết, không cho Xà Vương có quả ngon mà ăn.

Ninh Thư kéo quần lên, cảm giác sau mông hơi đau.

Mấy bệnh này cho dù là yêu quái cũng không tránh được à?

Khẳng định là người ủy thác mỗi ngày đều ngồi trước máy tính, ngồi lâu rồi sinh ra bệnh trĩ.

Ninh Thư nghĩ nghĩ, quyết định thử lực lượng pháp tắc Thủy của mình một chút.

Ninh Thư giơ ngón tay lên, trước mặt xuất hiện một quả cầu nước lớn.

Ninh Thư định ném cầu nước vào WC, kết quả cầu nước nện lên nắp bồn cầu, bắn ngược lại chỗ cô.

Bắn ướt hết cả quần Ninh Thư, đến nơi không thể miêu tả cũng ướt.

Ninh Thư: …

Có chút mới lạ, dù sao cũng không phải ở Thủy Thành nên không thuận buồm xuôi gió như vậy.

Nhiều nhất chỉ có thể sử dụng một chút pháp tắc như vậy, mới không tạo thành ảnh hưởng đối với vị diện.

Có điều còn có thể biến thành mũi tên nước, cũng coi như là một loại cách thức công kích.

Ninh Thư đi thay quần, ngồi xếp bằng trên giường bắt đầu tu luyện.

Trong lòng nghĩ, cúi đầu nhìn đến tay của mình biến thành ưng trảo sắc bén, lập loè ánh sáng âm lãnh.

Một bên là Xà Vương, một bên là sơn ưng bình thường, khoảng cách sức mạnh khá lớn.

Mấu chốt là không cho một chút cơ hội cãi lại đã ra tay giết người.

Ngay cả năng lực phản kích cũng không có.

Có sức mạnh mới có tư cách thiện lương.

Ưng trảo chậm rãi biến thành ngón tay tái nhợt thon dài, Ninh Thư bắt đầu tu luyện.

Nam nữ chính của thế giới này hẳn là Xà Vương và cô gái kia.

Cảm giác người ủy thác giống như là bảo tiêu tạm thời.

Thích cô gái, lý do này rất đầy đủ.

Chính chủ tới rồi, nam chủ nhìn thấy vợ con của mình lại ở cùng người đàn ông khác, hơn nữa còn là thiên địch.

Nguy hiểm như vậy, dám đem hài tử giao cho thiên địch.

Vừa tức giận vừa ghen ghét liền động thủ giết người ủy thác, có điều ai bảo người ủy thác lại nhỏ yếu như vậy đâu.

Một chút đã chết.

Cho dù về sau giải thích rõ ràng thì người đã chết cũng như đèn đã tắt.

Người ủy thác Nguyên Lương cũng là ôm tâm lý may mắn, trên người cô gái mang thai có yêu khí lớn như vậy, phải nên biết cô ta mang con của đại yêu quái mới đúng.

Chỉ là cha của cái thai vẫn luôn không xuất hiện, người ủy thác cảm thấy có thể hắn đã xảy ra chuyện hoặc là đã chết.

Từng luồng Hỏa Dương Lực dũng mãnh tràn vào thân thể Ninh Thư.

Ninh Thư cảm giác thân thể không thoải mái, rất khó chịu.

Hỏa Dương Lực là hơi thở thiên địa chí dương, giống như tương khắc với yêu khí trong thân thể người ủy thác.

Vào trong thân thể rất đau.

Ninh Thư hơi cong ngón tay, trước mặt xuất hiện một giọt nước, Ninh Thư uống vào, cảm giác khát khô ở yết hầu dễ chịu đi một chút.

Vị diện hiện đại ít linh khí, không hấp thu được linh khí gì, Hỏa Dương Lực lại giống như tương khắc với yêu khí.

Vậy không thể tu luyện.

Tụ âm trận toàn là âm khí âm tà tụ tập lại.

Âm khí thì tu luyện cái lông, muốn tu thành một con quỷ sao?

Nghĩ tới nghĩ lui, Tuyệt Thế Võ Công vẫn là hấp thu lực lượng sao trời.

Phun ra nuốt vào tinh hoa sao trời, chẳng lẽ buổi tối phải chạy lên sân thượng.

Thành phố lớn như vậy, khói xe ô tô, các loại ô nhiễm nghiêm trọng, buổi tối đều nhìn không tới sao.

Yêu quái sinh hoạt ở thành phố lớn có điểm khổ bức.

Ninh Thư chống cằm thở dài.

Như thế nào để dẫn sao trời chi lực, đây là một vấn đề.

Giống như chỉ có một thế giới dùng sao trời chi lực.

Ninh Thư xoa xoa bụng, có chút đói, cô xuống giường, xỏ giày đi ra mở tủ lạnh.

Trong tủ lạnh không có gì ăn, cuối cùng ở ngăn đông lạnh tìm được một túi sủi cảo đông lạnh.

Đành phải nấu sủi cảo ăn.

Ngón tay Ninh Thư chỉ vào nồi, trong nồi liền xuất hiện nước sạch, thật sự quá tiện.

Sau đó chuẩn bị mở bếp, nhưng như thế nào cũng không lên được lửa.

Ninh Thư lắc lắc bình gas, kết quả phát hiện bên trong đã không còn khí.

Ninh Thư bùng nổ, hận không thể trực tiếp ăn sống sủi cảo.

May mắn lúc trước cô có đổi Tích Cốc Đan, Ninh Thư ăn một viên Tích Cốc Đan, cảm giác không có đói bụng như vậy nữa.

Ninh Thư kéo bức màn cùng cửa sổ ra.

Phòng Nguyên Lương ở cũng không lớn, là phòng thuê.

Ánh mặt trời chiếu vào phòng, đâm cho đôi mắt Ninh Thư có chút đau, cửa sổ mở ra, để không khí trong phòng thoáng đãng một chút.

Phòng ở chật hẹp, lại chỉ có một người, sống cũng tùy tiện.

Sau khi cô gái kia tới, nơi này sẽ trở nên ấm áp hơn.

Ninh Thư cầm di động, kiểm tra tiền, chuẩn bị xuống dưới lầu đến cửa hàng tiện lợi trên phố mua chút đồ.

Thuận tiện khiêng một bình gas về nhà.

Ngẫu nhiên vẫn là phải ăn một chút gì đó, quá quá nhạt miệng rồi.

Ăn Tích Cốc Đan đó là lúc điều kiện gian khổ không còn biện pháp mới ăn.

Ninh Thư bóp đầu ngón tay tính toán, cho lúc gặp nữ chính còn một đoạn thời gian.

Trong khoảng thời gian này, cô còn phải nghĩ cách tìm được biện pháp tu luyện.

Có thể ít dùng pháp tắc liền ít dùng pháp tắc, đặc biệt là hiện tại cô còn chưa thuần thục với việc khống chế lực lượng pháp tắc.

Nhiều nhất chỉ là khát làm chút nước uống, ngẫu nhiên luyện tập một chút thủy lực công kích.

Nhưng Tuyệt Thế Võ Công cũng vẫn phải tu luyện.

Ninh Thư một tay xách túi, một tay khiêng bình gas về nhà.

Sức lực của người ủy thác không yếu, dù sao cũng là một con yêu quái.

Tuy rằng gầy nhưng rắn chắc, cũng có lực lượng.

Nhưng cũng chỉ là một con sơn ưng cận thị.

Vốn dĩ có lợi về mắt, kết quả hiện tại biến thành một đôi mắt mờ mịt do cận thị.

Xem đồ gì cũng phải nheo mắt lại.

Nếu là ở trong núi rừng thì nên săn thú thế nào chứ, thật cmn.

Thời đại không chỉ thay đổi nhân loại, còn thay đổi cả yêu quái.

Ninh Thư khiêng bình gas về nhà, chuẩn bị xong, tiếp tục nấu sủi cảo.

Nhu cầu năng lượng mỗi ngày của yêu quái rất lớn, vì tiêu hao năng lượng để không biến thành nguyên hình, cũng chỉ có thể ăn thật nhiều.