An Ngọc Quân chứng kiến một một màn kia, con mắt như muốn lồi ra.
Cổ họng phát ra tiếng cười cổ quái, môi run rẩy không nói lên câu, cuối cùng lăn ra bất tỉnh nhân sự. (part two)
Có lẽ cô ta không chấp nhận được sự thật rằng hai tiểu xà đã bị giết chết, lại còn chết dưới cách thức ra tay tàn độc như vậy.
Ninh Thư nhìn Nam Cung, tên này giết yêu quái như thể giết gà, đối đãi với yêu quái tựa như đối đãi với sinh vật cấp thấp trong chuỗi thức ăn.
Nhân loại và yêu quái, bên nào cũng tự nhận bản thân mới là sinh vật cao cấp nhất.
Xà Vương nhìn hai tiểu xà bị giết mà không thể làm gì, tròng mắt xung huyết, thân thể biến hóa mỗi lúc một lớn, tựa hồ muốn phá đứt dây thừng.
Xà Vương gầm thét cuồng nộ, mắt chảy ra huyết lệ: “Tao phải chôn lũ súc sinh chúng mày theo cùng con tao, nhất định phải chôn cùng!”
“Con sơn ưng kia, mày cũng thấy thái độ của con người với yêu quái rồi đấy, nếu mày vẫn tiếp tục làm vướng chân tao, tao sẽ liều mạng với mày, hơn hết, con tao chết cũng là do mày, lũ chúng mày nhất định phải trả giá.” Xà Vương cực kì phẫn nộ, thống khổ tràn ngập lục phủ ngũ tặng hắn.
Ngọn lửa cừu hận đã thiêu đốt toàn bộ lí trí của Xà Vương.
Xà Vương phun yêu đan ra ngoài, yêu đan điên cuồng xoay tròn, một luồng Yêu lực cường đại bỗng chốc bạo phát.
“Tất cả chúng mày đều phải chết!” Xà Vương hận không thể hủy thiên diệt địa.
Yêu đan vẫn không ngừng xoay tròn, nhưng trong chớp mắt, yêu đan bỗng dưng biến mất.
Ấy, biến mất rồi!
Tiếng gầm gừ của Xà Vương đột nhiên im bặt, nửa ngày không lấy lại được tinh thần .
Lúc này, một âm thanh búng tay truyền đến, mọi người cảm thấy trước mắt chợt bừng sáng, có cảm giác đột nhiên tỉnh lại.
Xà Vương đúng là bị dây thừng Khổn Yêu trói chặt, thế nhưng hai tiểu xà trong lồng ngực hắn vẫn còn sống.
Nam Cung đứng ở bên cạnh nữ cục trưởng, nữ cục trưởng cầm một túi da nhỏ cất yêu đan vào.
Ninh Thư ngơ ngác, vừa rồi là chuyện gì, nãy giờ là huyễn cảnh à, huyễn cảnh này do nữ cục trưởng dựng lên sao?
Chẳng lẽ đây là chiêu trò công kích của cô ta?
Đến cả Ninh Thư ngồi cắn hạt dưa hóng chuyện cũng sợ vãi ra quần, thủ đoạn tấn công bất động thanh sắc thế này, xem ra cô cần phải cẩn thận hơn nữa.
Xà Vương cũng mang vẻ mặt chưa tỉnh mộng, yêu đan của hắn bị người ta lấy mất rồi.
Nữ cục trưởng nói với Nam Cung : “Giải quyết Xà Vương đi, giữ lại hắn là một mối họa.”
Nhất là Xà Vương còn có thể khống chế vạn xà, nếu lũ rắn túm tụm lại sẽ gây ra ảnh hướng lớn đối với thành phố.
Nam Cung đi qua, móc ra hai tiểu xà từ trong ngực Xà Vương, dựa theo huyễn cảnh vừa rồi, trực tiếp phân thây hai tiểu xà.
Mà đây không phải huyễn cảnh, chính là thật, hai tiểu xà là hậu duệ của Xà Vương, nếu Xà Vương chết đi, chúng có khả năng lớn nhất sẽ trở thành Xà Vương đời kế tiếp.
Còn An Ngọc Quân vẫn ngất xỉu trong huyễn cảnh, bây giờ ngay cả nhìn mặt con mình lần cuối cũng không được.
Cả người Xà Vương đều ngu ngơ, bị nhân loại xảo trá lừa mất yêu đan, con hắn còn bị giết chết hai lần ở ngay trước mắt hắn.
Đủ để đả kích một Xà Vương bá khí cao ngạo, hiện giờ con người đã trở nên lợi hại vậy sao?
Không có yêu đan, Xà Vương căn bản là không có tí hi vọng gì.
Xà Vương trừng Ninh Thư với ánh mắt thù hận, nếu không vì con chim ngu xuẩn này, hắn cũng không bị nhốt ở đây, mọi chuyện sau đấy cũng đã không phát sinh.
Ninh Thư bị ánh mắt oán độc của Xà Vương nhìn chằm chằm, khẽ nhún vai: “Dù sao tao cũng không đoán trước được chuyện này.”
Vốn tưởng rằng mày có khả năng lật lại thế cờ, nhưng nhiệm vụ giả của nữ cục trưởng này thủ đoạn quá lợi hại.
Lấy lại được đồ, nữ cục trưởng đã có tâm tình cùng Ninh Thư nói chuyện: “Đi với tôi đến cục điều tra.”
Ninh Thư lui về sau hai bước, cười híp mắt: “Có gì thì cô cứ nói tại đây, không cần đến cục điều tra.”
Nữ cục trưởng nghiêng đầu, trông có vài phần hồn nhiên: “Cậu sợ gì chứ?”
“Chị ơi, em giết Xà Vương trước rồi lột da, hay là lột da hắn trước?” Nam Cung hỏi nữ cục trưởng.
Nữ cục trưởng quay đầu nói với Nam Cung: “Giết trước đi, đừng kéo dài thời gian, dây dưa dễ xảy ra chuyện.”
Ninh Thư nhìn nữ cục trưởng, cảm giác cô ta đều đặt chú ý lên người mình.
Giải quyết Xà Vương xong, giờ đến phiên cô à?
Cô hẳn cũng là mục tiêu của nữ cục trưởng.
Ninh Thư nhấc ngón tay, nhiệt độ trong phòng dần dần tăng lên, lũ rắn bị đóng băng không thể động đậy bắt đầu chậm rãi hồi phục.
Nhiệt độ trong phòng càng lúc càng cao, nước đã bốc hơi hết sạch.
Mặc dù Xà Vương bị trói chặt , nhưng khi thấy lũ rắn tỉnh lại, hắn vẫn có thể chỉ huy lũ rắn này.
Xà Vương phun lưỡi rắn, chỉ huy lũ rắn công kích người của cục điều tra.
Đứa trẻ to xác Nam Cung che chắn trước mặt nữ cục trưởng, thay cô ta chặn lại công kích của lũ rắn.
Trước mặt Ninh Thư có một bức tường nước, những con rắn nhỏ này căn bản không tiếp cận được Ninh Thư, bị tường nước chặn lại.
Ninh Thư quan sát nữ cục trưởng, hình như huyễn cảnh của cô ta chỉ có tác dụng với những sinh vật có tư tưởng , tình cảm, thất tình lục dục mà thôi.
Giờ phải đối mặt với mấy con rắn nhỏ này, chúng đều dựa vào bản năng sinh tồn của loài rắn nên không có biện pháp sử dụng huyễn thuật.
Nữ cục trưởng chắp tay sau lưng nhìn tường nước của Ninh Thư, “Rốt cuộc là cậu có ý gì?”
Vẫn luôn ba phải,không giống như đứng về phe Xà Vương, nhưng lại cố ý thức tỉnh đám rắn bị đông cứng cho Xà Vương sử dụng.
Dường như đối với cô ta cảnh giác rất lớn.
Nữ cục trưởng nên nói người này nhạy cảm hay là cẩn thận đây.
Ninh Thư thành thật nói: “Cục trưởng, tôi thực sự không muốn tới cục điều tra, tôi vẫn muốn sống.”
Nữ cục trưởng có chút bất đắc dĩ mà nói: “Tôi muốn lấy mạng cậu lúc nào, cậu mắc chứng vọng tưởng bị hại à, tôi vô duyên vô cớ lấy mạng cậu làm gì, vô duyên vô cớ kết thù làm gì?”
Ninh Thư chớp mắt, nói như vậy, cô lại như là đang lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.
“Vậy tại sao nhất định phải đến cục điều tra?” Ninh Thư buông tay nói:“Đúng là tôi rất sợ bước vào rồi liền không ra được, nơi đó đối với yêu quái không có tí ôn hòa nào cả.”
Nam Cung vẫn chắn trước mặt nữ cục trưởng, hì hục giết rắn, nữ cục trưởng cùng Ninh Thư đứng đối mặt nhau, hơi có cảm giác năm tháng an tĩnh.
Nữ cục trưởng đột nhiên nở nụ cười, đem lại một loại cảm giác muôn hồng nghìn tía:“ Đúng là nhạy cảm, không muốn đi bèn không đi, bị dọa sợ đến mức này, tôi có chút xem thường cậu rồi, vốn tưởng rằng cậu là người có thể hợp tác, hay là thôi bỏ đi vậy.”
*Muôn hồng nghìn tía: đại khái trăm hoa đua nở, sắc màu rực rỡ lộng lẫy, như là mùa xuân đã trở về.
Ninh Thư cũng không tức giận, phép khích tướng vô dụng với cô.
Ngược lại cũng từ chuyện này, Ninh Thư có thể xác định, người này vì cô mà tới đây, thậm chí là vì ấn ký pháp tắc của cô mà tới.
Cũng không biết linh hồn trong thân thể người phụ nữ đó là nam hay nữ.
Ninh Thư có thể trở thành đàn ông , vậy chưa chắc nam nhiệm vụ giả không thể trở thành phụ nữ.
Kể từ giờ cô không chỉ đấu trí với người trong thế giới nhiệm vụ, mà còn phải đấu với cả đồng nghiệp.
Bởi vì thứ đồ trên người cô quá sức mê người.
Xem ra sau này cô phải đổi nhiều bùa hộ mệnh một chút, nếu nhiệm vụ thất bại rồi bị xóa bỏ, cũng sẽ có bùa hộ mệnh che chắn giúp cô.
Con đường trở thành cường giả rải đầy chông gai, Ninh Thư cũng không sợ hãi.