Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 1725: Quân Hôn Cháy Bỏng 2



Ai uuiii, mới chỉ là một tửu lâu mà nửa năm đã có thể cho cô năm vạn tiền thuế, còn chưa kể những chỗ khác.

Nội tâm Ninh Thư vui đến nở hoa, nhưng ngoài mặt vẫn bình thản giả đò, trời ạ, đây chính là cảm giác nằm không vẫn có tiền tiêu, sướng quá đi.

“Cô thấy tôi nên thu thuế bao nhiêu thì thích hợp?” Ninh Thư hỏi Thư Bạch.

Thư Bạch thẹn thùng nói: “Ngài là Thành chủ của Thủy Thành, thu bao nhiêu đều do Thành chủ quyết định.”

“Ồ, vậy ý cô là tôi thu 18% cũng được hả, mấy người đều đồng ý việc này?”

Thư Bạch: …

“Yên tâm đi, tôi là người phúc hậu, thu thuế những 18% tôi không làm được, 10% là được rồi.”

Thư Bạch mỉm cười: “Ngài vô cùng phúc hậu, so với mấy người lúc trước thì phúc hậu hơn nhiều.”

“Một mình tôi quản lí sẽ khác, trước đó có tới ba người quản lí, nói gì thì nói, lợi nhuận của tôi vẫn nhiều hơn bọn họ.”

Ninh Thư rời khỏi tửu lâu, lúc trở lại không gian hệ thống liền phát luôn thông cáo thu thuế, thông báo mỗi cửa hàng nộp 10% thuế, không được khất nợ.

Sau đó Ninh Thư nằm phè phỡn thu tiền.

Hạnh phúc chết mất. (* ‘∀ `*)

Tư Thiên đọc thông cáo thu thuế, khẽ nhăn mày, còn thấp hơn 13% mức thuế mà ông ta nói.

Tư Thiên đóng thông cáo, mặc kệ nguyên do Thành chủ muốn dựng lên hình ảnh thân thiện , hay vì mới nhậm chức thành chủ nên không dám dùng chiêu sư tử ngoạm, bất kể là lí do gì, bọn họ vẫn được lời.

Tư Thiên nhếch môi.

Ninh Thư giải quyết xong chuyện thuế má, mệt mỏi duỗi lưng, đổi một ít Tích Cốc đan và nước.

Ninh Thư liên tục xác định với 2333: “Ẩn vị trí của tôi chưa?”

Ninh Thư không muốn bỗng dưng xuất hiện một nhiệm vụ giả trong lúc cô làm nhiệm vụ, hơn nữa còn nhắm vào cô.

“Ẩn rồi, cô yên tâm.” 2333 khẳng định chắc chắn “Chuyện quan trọng như vậy tôi không dám sơ xuất.”

Hiện tại Ninh Thư biến thành mục tiêu của một vài người, sự việc này cũng ảnh hưởng tới hệ thống.

Ninh Thư gật đầu: “Vậy thì tốt, hiện giờ căn cơ của tôi vẫn còn yếu kém, nhưng sẽ có một ngày tôi đủ lông đủ cánh, thực lực mạnh mẽ.”

“Chúng ta làm nhiệm vụ thôi.” Ninh Thư mỉm cười bình thản, hiện tại mục đích cô làm nhiệm vụ không chỉ vì tích lũy lực Linh hồn mà còn vì tìm kiếm căn nguyên thế giới, phải nhanh chóng xây dựng lên cấu trúc thế giới.

Ninh Thư cảm giác linh hồn đang từ từ dung nhập vào trong cơ thể, nhưng mà cơ thể này lại vô cùng cứng ngắc.

Ninh Thư tính cử động nhưng bị người khác đè xuống.

Cô mở to mắt, tầm nhìn trước mặt toàn bùn đất và cỏ dại, một mùi tanh nồng quanh quẩn chóp mũi.

Ninh Thư còn nhìn thấy một con côn trùng nom nom giống con rết bò qua trước mắt.

Bây giờ cô đang nằm rạp dưới đất, phóng lực Tinh Thần ra xem xét, xung quanh nơi này bao phủ bởi rừng rậm nhiệt đới.

Cảm giác nặng nề trên đầu là do có người dùng tay đè xuống.

Ngoại trừ cô còn có vài người mặc quần áo bộ đội màu xanh, trên mặt bôi trét thứ gì đó xanh xanh đỏ đỏ.

Ninh Thư quay đầu sang bên cạnh, đập vào mắt là một sườn mặt cương nghị, ngũ quan thâm thúy, cũng bôi thứ xanh xanh đỏ đỏ trên mặt, nhìn chung diện mạo của người này không tồi.

Các cô đang thực hiện nhiệm vụ gì vậy?

Ninh Thư cấp tốc tiếp nhận kịch bản, tình hình hiện tại rất khẩn cấp.

Nói ngắn gọn, đây là câu chuyện tình yêu hường phấn của quân nhân.

Tất nhiên không phải chuyện lò ve của người ủy thác, mà là người đàn ông đang nằm bên cạnh người ủy thác.

Chuyện kể về cuộc tình lãng mạn của một chàng lính, hơn nữa chàng lính này còn là Đội trưởng, trong tay nắm giữ quyền cao chức trọng.

Người ủy thác tên Ô Tĩnh, là một bộ đội đặc chủng, một nữ bộ đội đặc chủng có đủ tư cách.

Người đàn ông nằm bên cạnh Ô Tĩnh là Đội trưởng cấp trên của Ô Tĩnh, tên Tống Dật , là nam chính trong câu chuyện này.

Hiện tại các cô đang thực hiện một nhiệm vụ đặc thù – chống tội phạm buôn ma túy xuyên biên giới. Bọn buôn lậu muốn vận chuyển ma túy từ đây vào trong nước, nhiệm vụ của các cô chính là giải quyết đống ma túy này, ngăn không cho ma túy tuồn vào trong nước.

Tống Dật là một quân nhân chính trực yêu nước, là người đàn ông vô cùng có trách nhiệm, hội tụ toàn bộ phẩm chất tốt đẹp của người lính.

Chịu khó, nhẫn nại , hi sinh, cống hiến, nghiêm túc, dũng cảm, giàu trách nhiệm.

Là sĩ quan có tiền đồ vô lượng, khoác một thân quân phục hiển hách khiến người ta mê mẩn, ước ao.


Ô Tĩnh đối với vị đội trưởng này vừa kính sợ vừa yêu mến.

Và càng cảm động, nhiệt huyết dâng trào hơn khi chính vị đội trưởng này dẫn dắt các cô bảo vệ tổ quốc, vì quốc gia hi sinh, hiến dâng sức trẻ.

Lòng yêu nước ngấm sâu vào máu, vì tương lai quốc gia nguyện dâng cả tính mạng.

Yêu nước thương dân, hắn mặc dù giáo huấn khắt khe, nhưng cũng chỉ vì muốn các cô trở thành những công dân tốt, thẳng lưng mà làm người.

Thay vì làm ăn mày đầu đường xó chợ.

Sinh ra vì tâm, lớn lên vì tâm, chết cũng bởi tâm.

Tình cảm mà Ô Tĩnh dành cho Tống Dật là tín ngưỡng và sùng kính.

Ô Tĩnh là đứa trẻ lớn lên trong một gia đình bình thường, vừa gia nhập quân ngũ, ngoài ý muốn được chọn vào làm bộ đội đặc chủng.

Ô Tĩnh biết rõ bản thân và Tống Dật không có khả năng.

Cô vô cùng kính trọng vị đội trưởng này.

Ô Tĩnh nghĩ rằng vị đội trưởng này sẽ luôn dẫn dắt các cô tiếp tục thực hiện nghĩa vụ, bảo vệ nền vinh quang quốc gia.

Bỗng một ngày nọ, một biến cố làm thay đổi mọi chuyện, đó là việc Tống Dật kết hôn.

Tống Dật kết hôn với con gái của cấp trên.

Cấp trên của Tống Dật thấy hắn có tài năng, hơn nữa còn có tương lai sáng lạn, tiền đồ vô lượng,.. liền quả quyết gả con gái cho Tống Dật.

Phải nói là cứng rắn ép buộc mới đúng.

Vợ của Tống Dật tên Ngô Tiêm Nhu, là một người phụ nữ đỏm dáng thời thượng, bỗng dưng bị cha ép gả cho một người không hề quen biết, lại còn là người trong quân đội…

Không nguyện ý, làm loạn đủ kiểu.

Thế nhưng cuối cùng vẫn bị ép kết hôn, trở thành vợ quân nhân.

Tống Dật là người rộng lượng, đối xử với vợ mình rất tốt.

Điều đáng nói là câu chuyện này lại phát triển theo hướng máu chó, hoàn toàn vượt kiểm soát.

Tống Dật bắt đầu bước vào con đường sủng thê bá đạo, chỉ cần Ngô Tiêm Nhu chịu uất ức bên ngoài, nào là máy bay quân dụng, xe việt dã sẽ lập tức xuất hiện, che chở cho Ngô Tiêm Nhu.

Nhưng phương tiện quân sự này vốn thuộc về quốc gia, vậy mà Tống Dật lại tự ý điều động.

Tương lai càng rực rỡ, quyền lực trong tay Tống Dật lại càng nhiều.

Vì người phụ nữ của hắn, điều động quân đội là chuyện bình thường.

Cấp trên giao xuống nhiệm vụ, nhưng hễ Ngô Tiêm Nhu xảy ra chuyện, y như rằng Tống Dật sẽ lập tức thoái thác, ưu tiên cô vợ nhỏ nhắn đáng yêu trước.

Ô Tĩnh há hốc mồm , không rõ vì sao vị đội trưởng cao cao tại thượng trong lòng mình lại biến thành người như vậy.

Khác hoàn toàn với trước kia, chỉ biết cưng chiều Ngô Tiêm Nhu vô điều kiện.

Vô tổ chức, vô kỉ luật, không còn biết đúng sai.

Ô Tĩnh rất thất vọng, nhận thấy vị cấp trên của mình dần trở thành người chồng hoàn mỹ của Ngô Tiêm Nhu, việc cần làm mỗi ngày là ra mặt thay Ngô Tiêm Nhu, chống lưng, rồi lại chống lưng.

Xuất hiện mỗi khi Ngô Tiêm Nhu cần.

Những cô vợ quân nhân khác đều có thể chịu đựng tịch mịch, đều hiểu được trách nhiệm của chồng mình.

Quân nhân đánh đổi cả tính mạng để hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng, mà vợ quân nhân lại nhờ nỗi cô đơn và thương nhớ để thể hiện phần thiêng liêng ấy.

Quân nhân dành cả thanh xuân và nhiệt huyết để bảo vệ nước nhà, vợ quân nhân dùng sự kiên cường bảo vệ mái ấm gia đình; quân nhân dùng sự kiên cường bảo vệ biên phòng, vợ quân nhân thì dụng tâm làm ăn buôn bán nơi hậu phương.

Kể cả khi đang nằm ngủ bên cạnh chồng, nửa đêm đang say giấc, nếu chồng lại phải ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng phải bò dậy, chuẩn bị giúp cho chồng.