Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 323: Tình yêu sâu đậm của kim chủ (hoàn)



Bởi vì xảy ra sự kiện bạo lực như vậy nên buổi lễ trao giải cũng không thể diễn ra như kế hoạch ban đầu, hơn nữa phía ban tổ chức còn phải chịu áp lực rất lớn, một người là ông trùm của ngành giải trí, nay lại bị người người tạt axit, sống chết chưa rõ, một người là nữ diễn viên nổi tiếng, lại bị giết chết ngay tại chỗ.

Một đôi vốn yêu thương nhau như vậy nay lại rơi vào kết cục bi thảm này.

Lúc trở về, toàn thân của Ninh Thư không còn có chút khí lực nào cả, nên đành để Kiều Y lái xe. 

Ninh Thư nhắm mắt lại, trong đầu lại đang hỏi thăm 2333: “Thu Hân đã chết rồi sao?”

“Đúng vậy, cô ta đã bị xóa sổ rồi.” 2333 lạnh nhạt nói, trong giọng nói ẩn chứa sự thờ ơ, như thể đang nói về một vấn đề nhỏ bé không đáng kể.

Quả nhiên là như vậy, trong lòng của Ninh Thư cũng đã sớm đoán được kết quả này. 

“Là một người làm nhiệm vụ, không chỉ phải hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình mà còn phải biết bảo vệ bản thân, cho dù là làm gì thì cũng phải biết chừng mực.” 2333 chỉ để lại một câu này rồi không nói nữa.

Việc Thu Hân bị xóa sổ tuy hơi ngạc nhiên nhưng cũng đúng lý hợp tình, Thu Hân muốn kiếm được càng nhiều điểm tích lũy nhưng lại chưa từng nghĩ đến việc hành vi của cô ta sẽ khiến cho Mạch Đóa Nhi nổi điên, cuối cùng khiến cho đối phương biến chất.

Thu Hân bởi vì khinh thường đối phương mà bị Mạch Đóa Nhi giết chết. Từ trước đến nay Thu Hân chưa từng để Mạch Đóa Nhi vào trong mắt, có lẽ cô ta cũng không tưởng tượng được có ngày bản thân sẽ chết trong tay Mạch Đóa Nhi. 

Mạch Đóa Nhi giống như một cái lò xo vậy, Thu Hân ép cô ta vào đường cùng thì sẽ phải chịu một lực đàn hồi vô cùng lớn, bởi vì khinh thường người khác mà Thu Hân phải chết.

Lúc trước, Ninh Thư đã cảm thấy nếu Thu Hân cứ chơi với lửa như vậy thì sẽ có ngày bị lửa thiêu, tình cảm là một thứ rất yếu đuối lại hay thay đổi, không có cách nào có thể nắm được nó ở trong tay.

Thu Hân thích đùa bỡn tình cảm của người khác nên giờ cô ta mới có kết cục như vậy. 

Ninh Thư hỏi 2333: “Nghe Thu Hân nói thì cô ta là một người làm nhiệm vụ có kinh nghiệm lâu năm, vậy tại sao cô ta lại sơ ý như thế chứ.”

Trong lúc làm nhiệm vụ thì Ninh Thư vẫn luôn chú ý đến sự an toàn của bản thân, hơn nữa không ngừng nâng cao điểm vũ lực của mình, bởi vì cô biết nếu như chết đi thì mọi việc đều sẽ kết thúc, vậy theo lý thuyết thì một tiền bối như Thu Hân sao lại không biết đạo lý này chứ?

“Tiền bối? Những người có kinh nghiệm lâu năm thì sẽ không đi đến những thế giới cấp thấp như vậy, những nơi như thế này chỉ có những người mới hoàn thành vài nhiệm vụ như cô thôi, trước đây cô ta nếm được ngon ngọt, cảm thấy việc tiến công đàn ông là cách tốt nhất để hoàn thành nhiệm vụ lại không quan tâm đến những thứ khác. Mỗi một nhiệm vụ là một câu chuyện khác nhau, trước đây ta vẫn luôn cho rằng cô thuộc nhóm người IQ thấp, không ngờ lại có người còn thấp hơn cả cô, đúng là trên đời này việc gì cũng có thể xảy ra cả, việc gì cũng có thể xảy ra.” 2333 có chút cảm thán. 

Ninh Thư:...

Cho nên, Ninh Thư mới quyết định nâng cao điểm vũ lực của mình, nếu như IQ không đủ thì có thể dùng nắm đấm để giải quyết, nếu như chuyện ngày hôm nay xảy ra với bản thân thì Ninh Thư chắc chắn là bản thân có thể tránh được, có lẽ sẽ bị thương nhưng cũng không nghiêm trọng như vậy, bị giết chết tại chỗ.

Việc tu luyện tuy rất gian khổ nhưng ít nhất là có thể bảo vệ được mạng sống của mình, nên dù có khó khăn như thế nào thì cũng đáng. 

Ninh Thư cũng khá quan tâm đến việc chuyện này sẽ được xử lý như thế nào, sau khi bị bắt thì Mạch Đóa Nhi đã thú nhận toàn bộ hành vi phạm tội của mình, cô ta đã thừa nhận bản thân mình là người tạt axit và giết chết Thu Hân, nhưng khi bị hỏi là tại sao lại tạt axit vào Mạc Tước Phong thì cô ta lại không cảm thấy là mình sai.

Biểu cảm của Mạch Đóa Nhi rất bình tĩnh, thu lại toàn bộ tâm trạng vào trong rồi nói: “Tôi không thể chịu đựng được việc người đàn ông mà mình yêu lại đi yêu thương người phụ nữ khác, tôi đã hy sinh cho hắn nhiều như vậy, nên tôi tình nguyện hủy hoại gương mặt đó, tôi hận con tiện nhân kia, cô ta hãm hại tội, khiến tôi mất đi tất cả, tôi muốn cô ta phải chết.”

Bây giờ cô ta chỉ có hai bàn tay trắng, hoàn toàn không có cái gì cả, không ai mời cô ta đóng phim, nên cô ta chỉ có thể trở thành diễn viên phim cấp ba, chuyên đóng những loại phim mà không ai muốn đóng cả. 

Tất cả mọi thứ đó đều là vì con tiện nhân kia.

Ninh Thư chỉ có thể nói là cô ta đã hoàn toàn biến chất rồi.

Nhưng Ninh Thư cũng không đồng tình với Mạch Đóa Nhi, cô ta chính là loại người chỉ biết đến bản thân, lúc nào cũng cảm thấy thế giới này nên xoay quanh mình. 

Tuy Mạc Tước Phong không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng khuôn mặt khiến bao người điên cuồng nay đã bị hủy, da mặt vì bị axit ăn mòn mà trở nên nhăn nheo, hơn nữa axit còn bắn vào trong mắt của hắn, khiến cho con mắt và dây thần kinh bị ăn mòn, nên không thể thực hiện phẫu thuật cấy ghép võng mạc được.

Nói một cách đơn giản là Mạc Tước Phong trở thành một người mù, hơn nữa là một người mù có khuôn mặt xấu xí.

Lúc Mạc Tước Phong nghe được tin này liền ôm chặt lấy đầu, nước mắt như muốn chảy ra nhưng đôi mắt lại vì thế mà vô cùng đau nhức, khiến Mạc Tước Phong rất sợ hãi. 

Một người vốn quen làm chúa tể của người khác như Mạc Tước Phong nay lại cảm thấy sợ hãi, việc đầu tiên mà hắn nghĩ đến là đế quốc của mình, bởi vì bản thân không thể nhìn thấy nên Mạc Tước Phong cảm thấy giống như có cái gì đó đang rời xa hắn.

Khi Mạc Tước Phong biết được hung thủ là Mạch Đóa Nhi thì hắn lại cảm thấy ngây dại, không ngờ được là một người tình nhỏ bé như cô ta mà lá gan lại lớn như vậy.

Cho dù Mạch Đóa Nhi bởi vì giết người mà bị phán tù chung thân thì Mạc Tước Phong cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta, hắn muốn Mạch Đóa Nhi muốn chết không được muốn sống cũng không xong. 

Cô ta luôn mồm nói yêu hắn vậy mà có thể ra tay tàn nhẫn với hắn như thế, yêu cái đầu cô ta. Khi biết tin Thu Hân, người mà bản thân yêu sâu đậm đã chết thì trong lòng của Mạc Tước Phong ngoài sự bi thương thì càng nhiều là sợ hãi và lo lắng cho tương lai và đôi mắt của mình, hắn sợ hãi không biết việc mất đi đôi mắt thì sẽ gây ra những hậu quả gì.

Khi biết tin Mạc Tước Phong bị mù thì Ninh Thư hơi sửng sốt, sau đó có phần bội phục Mạch Đóa Nhi, cô ta vì yêu mà sinh hận, e rằng từ sau khi mất đi đứa con thì trong tình cảm của Mạch Đóa Nhi dành cho Mạc Tước Phong chỉ còn có sự thù hận.

Lại còn thêm chuyện đi đến đâu cũng nghe thấy những lời ca ngợi tình yêu của Mạc Tước Phong và Thu Hân nên những cảm xúc tiêu cực trong lòng Mạch Đóa Nhi không ngừng được tích lũy, cuối cùng là bùng nổ, để rồi dẫn đến kết quả ngày hôm nay. 

Hai người vốn ân ái nay lại trở thành kẻ thù của nhau, khiến Ninh Thư không khỏi cảm thán tình cảm chính là thứ dễ thay đổi và không thể đoán trước điều gì.

Xem ra nhiệm vụ của cô cũng đã hoàn thành, nửa đời sau của Mạch Đóa Nhi chỉ có thể ở trong ngục, mặt của Mạc Tước Phong thì bị hủy lại còn mù lòa, hơn nữa còn có một người làm nhiệm vụ bị chết, mọi việc xảy ra quá nhanh khiến cho Ninh Thư không theo kịp.

Ninh Thư cũng nhiều lần cảnh cáo bản thân, trong lúc làm nhiệm vụ phải cẩn thận hơn nữa, làm gì cũng phải bảo đảm sự an toàn của bản thân. 

“Keng, nhiệm vụ hoàn thành, chuẩn bị rời khỏi thế giới nhiệm vụ.” 2333 vừa dứt lời thì cảm giác chóng mặt lại ập đến, khi Ninh Thư mở mắt ra thì cô đã ở trong không gian của hệ thống rồi.

Khi Ninh Thư ngắm nhìn bộ sofa, thảm trải sàn, và mấy chậu hoa ở trong phòng thì tâm tình đè nén lúc trước cũng trở nên thoải mái hơn.

Ninh Thư nằm dài trên ghế sofa, thở dài một hơi, nhắm chặt mắt để chuẩn bị ngủ một giấc, có chuyện gì thì để ngủ dậy rồi nói sau. 

Khi ở trong không gian của hệ thống thì không thể cảm nhận được thời gian đang trôi qua, thật lâu sau Ninh Thư mới tỉnh dậy, sau đó khẽ vươn vai, ngủ một giấc trong lòng cũng thấy dễ chịu hơn.

Thật lòng mà nói việc một người làm nhiệm vụ chết trước mặt mình đã ảnh hưởng rất nhiều đến Ninh Thư, lần đầu tiên Ninh Thư có cảm giác một người làm nhiệm vụ như cô cũng giống như những người bình thường khác, cũng sẽ chết, thậm chí còn chết thảm hơn những người khác, bởi vì khi cô chết thì linh hồn cũng sẽ biến mất.

Điều này khiến trái tim chơi vơi của Ninh Thư cảm thấy lắng xuống, cô chỉ là một người làm nhiệm vụ, không có cái gì là lớn lao cả, những việc mà cô đang làm cũng chỉ là vì muốn kéo dài sinh mạng của mình, còn nói một cách cao thượng thì nhiệm vụ của cô là tu bổ lỗ hổng, cứu vớt thế giới. 

Nếu như ngay cả mạng cũng không có thì còn làm được gì chứ.