Phượng Vũ mở to mắt, cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ thua một cách đơn giản như vậy.
Tốc độ của Nhan Hi quá nhanh, cô hoàn toàn không bắt kịp người này.
Bất quá, thắng là thắng, thua là thua. Cô không phải loại người không chấp nhận được thất bại.
"Cô thắng rồi."
Phượng Vũ nở nụ cười, quay đầu lại. Sơ Nghiên cũng thu tay, khẽ gật đầu với cô ấy.
"Trận đầu tiên, chiến thắng thuộc về học viện..."
"Chờ đã!"
Trọng tài còn chưa kịp công bố kết quả, đã bị một giọng nói lớn tiếng ngắt ngang.
Mọi người đều tò mò nhìn về phía khán đài. Một nam nhân từ đám đông bước ra, chậm rãi bước lên đài.
"Anh! Anh đang làm gì vậy!?"
Phương Tĩnh kinh ngạc kêu lên, bước về phía Giang Hàn. Không sai, người vừa bước lên không phải ai khác, chính là Giang Hàn. Giang Hàn không để ý đến Phương Tĩnh, chỉ nhìn vào Sơ Nghiên và Phượng Vũ ở giữa đài.
"Kết quả trận đấu này không tính!"
Xôn xao!
Tất cả các học viên đều kinh ngạc nghi hoặc, bàn tán xôi nổi xem rốt cuộc là chuyện gì đang diễn ra.
Giang Hàn tựa hồ biết được nghi hoặc trong lòng mỗi người, liền chủ động giải đáp.
"Nhan Hi, cô ta không phải nhân loại, cô ta là Yêu tộc!"
Cả trường ồn ào huyên náo, nhìn nhân vật chính sắc mặt bình tĩnh, không có chút gì có vẻ gì là bị lộ tẩy mà lúng túng, nhường tất cả có chút hoài nghi lời nói của Giang Hàn.
Dù sao Yêu tộc không dễ dàng gì rời Yêu giới để đột nhiên xuất hiện ở Nhân giới.
Sơ Nghiên không hề bất ngờ, chẳng qua cô không nghĩ Giang Hàn sẽ lựa chọn trường hợp này mà công bố.
Dù sao nếu cô bị loại bỏ, thành tích của học viện Thiên Lam sẽ bị ảnh hưởng đáng kể.
"Anh! Đủ rồi! Anh biết bản thân mình đang nói cái gì không!!?"
Phương Tĩnh khó tin mà nhìn anh trai, cô không ngờ người anh ruột vừa nhận lại cùng người chị em sống với cô từ nhỏ đến lớn lại ở hai thế đối lập.
Giang Hàn kéo Phương Tĩnh sang bên cạnh, nhìn Sơ Nghiên nở nụ cười.
"Cô ta không phải huyết thống chính thức! Chẳng qua chỉ là một con Bán Yêu mà thôi. Mọi người phải biết, Bán Yêu thức tỉnh phải uống máu tươi, cũng không biết cô ta đã giết bao nhiêu người rồi!"
Sơ Nghiên nhìn dư luận phẫn nỗ, bảo an cũng đem cô vây lại. Cô có chút không rõ lý do vì sao Giang Hàn lại bốc trần thân phận của cô tại đây.
Là do muốn huyết mạch của cô sao? Nhưng để làm gì? Không phải bên cạnh hắn ta cũng có một con Yêu rồi sao?
"Anh nói tôi là Yêu tộc, thì tôi là Yêu tộc sao?"
Giang Hàn hơi sửng sốt, không nghĩ đến Sơ Nghiên còn đủ giữ được bình tĩnh đến vậy. Hắn mở miệng:
"Không phải tôi nói, mà là tôi có nhân chứng rõ ràng."
Giang Hàn vỗ tay một cái, Giang Tư bước lên, phong thái vẫn nhã nhặn lịch thiệp như mọi khi. Hắn mở miệng:
"Đây là những gì tôi cố ý điều tra theo dõi Nhan tiểu thư trong thời gian qua, mời mọi người xem qua."
Giang Tư đưa ra một cái USB, đưa cho cấp dưới chiếu lên màn hình lớn của võ đài để tất cả mọi người đều được nhìn thấy.
Hình ảnh vừa xuất hiện, bất kỳ ai đều có thể nhận ra sự khác thường trong đoạn clip. Bên trong đoạn clip là một nữ sinh lao vút qua cực nhanh, nhưng lại được phân tích làm chậm lại. Có thể nhìn được, móng tay nữ sinh dài và nhọn, đôi mắt cũng màu đỏ tươi. Đây rõ ràng không phải bộ dạng một nhân loại nên có!
Yêu tộc!
Quả thật có yêu tộc xâm nhập vào nhân gian!!!
Từ sau khi Linh khí trái đất khôi phục đến nay đã gần hai năm, có lẽ các giới đang được nối liền với nhau. Đây là lần đầu tiên Yêu tộc công khai xuất hiên trước mặt nhân loại.
"Mau xem! Người trong video không phải Nhan Hi của học viện Thiên Lam sao!!!"
"Đúng rồi! Đúng là có nét giống!"
"Cô ta là Yêu tộc sao!"
"Thiên a! Yêu tộc!"
"..."
Ngay lập tức tất cả học viên đứng trên đài cách xa Sơ Nghiên. Đem nàng vây lại.
Phương Tĩnh ngơ ngác nhìn tình thế nháy mắt chuyển biến, chỉ cảm thấy bản thân giống như nằm mơ.
Rõ ràng một giây trước, bọn họ còn vây quanh tung hô chúc mừng Tiểu Hi, nhưng đoạn video kia vừa xuất hiện, đã lập tức trở mặt thành thù.
Tại sao vậy?
Phương Tĩnh quay lại chỗ Sơ Nghiên khó hiểu nhìn tất cả mọi người.
"Các người đang làm gì vậy! Tiểu Hi là nhân loại! Ta và cô ấy cùng nhau lớn lên từ nhỏ, sao Tiểu Hi có thể là Yêu tộc được chứ!!"
Giang Hàn nhíu mày, nhẹ giọng nói:
"A Tĩnh, em qua đây, tránh xa cô ta ra!"
"Không! Anh! Anh đang làm gì anh có biết không!?"
Phương Tĩnh bảo vệ trước mặt Sơ Nghiên, ánh mắt tức giận chất vấn Giang Hàn.
"Giang Phương Tĩnh! Em không nghe lời anh sao! Mau qua đây!"
Phương Tĩnh cắn răng, vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, tư thế có chết cũng bảo vệ Sơ Nghiên.
Sơ Nghiên nhìn hàng động của Phương Tĩnh, hơi ngẩn ra một chút. Trừ Toàn Cơ ra, Phương Tĩnh là người thứ hai dù yếu ớt vẫn đứng ra bảo vệ cô.
Nhân loại đúng là kì lạ, rõ ràng không có năng lực, vẫn đứng ra làm càng chịu chết.
Nhưng mà, cô lại không thấy ghét cảm giác này, cũng không cảm thấy bọn họ ngu xuẩn.
Cô đặt tay lên vai Phương Tĩnh, nhẹ nhàng vỗ nhẹ. Phương Tĩnh quay đầu khó hiểu nhìn cô, Sơ Nghiên lại nhìn Giang Hàn ở đối diện, nhàn nhạt mở miệng:
"Không sai, người trong video đúng là tôi."
Sơ Nghiên vừa lên tiếng thừa nhận, cả hội trường lập tức ồ lên.
"Cô ta thừa nhận rồi!"
"Mau giết cô ta đi, Yêu tộc gian xảo độc ác, đừng để bị cô ta mê hoặc!!"
"Mau giết đi!"
"..."
Phương Tĩnh sửng sốt một chút, nếu Tiểu Hi đã tự nhận, vậy cô ấy thật sự là Yêu tộc? Cô ấy thật sự độc ác như lời anh trai nói sao?
Phương Tĩnh vội lắc đầu, không đúng, Tiểu Hi và cô cùng nhau lớn lên từ nhỏ, người hiểu cô ấy nhất chính là cô, mặc dù thời gian này tính cách cô ấy có chút thay đổi, thói quen cũng thay đổi, nhưng cô dám khẳng định, Tiểu Hi không phải người xấu!
Giang Hàn không ngờ cô lại thẳng thắn thừa nhận như vậy, có chút sửng sốt.
Phượng Vũ mặc dù cũng tránh xa Sơ Nghiên, nhưng cô lại cảm thấy Sơ Nghiên không giống như một Yêu tộc tàn ác gian xảo mà người khác đã nói.
Với lại, cô cũng khá thích cô gái này. Hơn nữa, cô ta và tiểu tử Mặc Phàm có có quan hệ khó nói...
Thật tò mò a, có phải hiện tại cô ra tay hỗ trợ, Mặc Phàm sẽ nợ cô một ân tình không?
Giang Tư và Giang Hàn liếc nhau, cả hai đều có cùng suy nghĩ, không biết liệu Sơ Nghiên có đang giở trò gì không.
Chỉ là theo bọn họ quan sát Sơ Nghiên trong thời gian qua, cô là người rất kiệm lời, làm việc cũng không thích giải thích. Kiểu người này, dù có bị đổ oan cũng sẽ không giải thích, bởi vì bọn họ không để ý đến cái nhìn của người khác.
Đây là cách thức dễ dàng nhất để bắt được cô ta!
"...bắt lại!"
Giang Tư đẩy nhẹ gọng kính, đưa tay ra hiệu cho thuộc hạ, sau đó lạnh lùng mở miệng.
Đám thuộc hạ của Giang Hàn vừa xông lên, ngay lập tức bị một đợt sóng công kích linh lực bắn văng ra, đồng loạt nằm rạp dưới đất.
Cùng lúc đó, Phong Dụ nháy mắt xuất hiện trên đài, ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua đám người Giang gia. Hắn đứng trước mặt Phương Tĩnh và Sơ Nghiên, thanh âm lạnh lùng vang khắp toàn bộ khán đài.
"Dám động vào sư mẫu, giết!"
"Tảng băng di động, ngươi đến rồi!"
Phương Tĩnh vừa thấy Phong Dụ xuất hiện, lập tức vui mừng, lo sợ trong lòng cũng buông xuống.
Phong Dụ hơi nghiêng đầu nhìn Phương Tĩnh, nhưng lại không nói gì.
"Phong Dụ, ngươi đây là đang đứng về phía Yêu tộc sao?"
Giang Hàn nheo mắt, thanh âm lạnh lùng chất vấn. Phong Dụ ngược lại không tỏ thái độ như thế nào, hắn đương nhiên nói:
"Người, hôm nay ta nhất định mang đi."
"Vậy ngươi cố mà chiến thắng toàn bộ lão sư và học viên của học viện Đế Đô đi!"
Lời nói dõng dạc này không phải của Giang Hàn, mà đến từ hiệu trưởng của học viện Đế Đô.
Hiệu trưởng cũng từ trên ghế giám khảo đứng lên, vừa rồi ông ta chỉ đứng im quan sát. Từ lúc Giang gia vạch trần thân phận của Sơ Nghiên, hay Sơ Nghiên thừa nhận thân phận. Mãi đến khi Phong Dụ xuất hiện, ông ta mới đột ngột lên tiếng.
Phong Dụ ngẩng đầu nhìn ông ta, đáy mắt có chút biến hóa, hắn hơi mấp môi, sau đó mới mở miệng:
"Ông nội, cho dù có là người, con cũng phải mang sư mẫu rời khỏi."
Ông nội???
Toàn thể người ở đây đồng loạt há mồm kinh ngạc. Phong viện trưởng lại là ông nội của kẻ thông đồng với Yêu tộc???
Viện trưởng thổi ria mép, gương mặt cũng vì tức giận mà đỏ bừng. Đúng là làm phản mà! Vài tháng trước đột ngột bỏ học, còn không về nhà! Đi đến học viện nhỏ làm trợ giảng cho người ta! Bây giờ đến lời ông còn không nghe? Còn muốn thông đồng với đám Yêu tộc!
Phản, phản hết rồi!!
"Con dám mang người rời đi, ta lập tức đánh gãy hai chân con!"
Viện trưởng tức giận, linh lực hùng hồn tản mát ra. Áp lực cực lớn từ Nguyên Anh cường giả ập xuống lôi đài, trực tiếp lên người Phong Dụ.
Phong Dụ chẳng qua chỉ là Kim Đan, dưới áp lực này, hoàn toàn không thể bảo hộ được hai người.
Sơ Nghiên đưa tay đẩy Phong Dụ sang một bên, đứng trước mặt hắn. Ngón tay nàng chuyển động, vẽ một ký hiệu phức tạp trên không. Ký hiệu hóa thành ấn ký, đánh về phía Viện trưởng. Ngay lập tức, uy áp khủng bố đang ập đến lập tức tiêu tan.
Viện trưởng sửng sốt, mày nhíu lại. Ông không ngờ nữ Yêu này lại lợi hại đến như vậy.
Sơ Nghiên thu tay, đưa mắt nhìn Phong viện trưởng, rồi chuyển qua Giang Hàn, chậm rãi mở miệng.
"Tôi muốn đi, ai cũng không cản được."
Sơ Nghiên vừa dứt lời, quay sang Phong Dụ và Phương Tĩnh.
"Hai người... có muốn đi theo tôi?"
Phong Dụ điềm nhiên gật đầu, Phương Tĩnh lại mếu máo, đôi mắt ứa nước, bước đến kéo tay Sơ Nghiên:
"Cậu là người nhà của tớ, cậu đi đâu, tớ theo đó!"
Sơ Nghiên hơi nhếch môi, hiếm hoi để lộ ra chút ý cười.
Cô xoay người lại, hai tay nhanh chống kết ấn. Lục quang đem ba người bao phủ, nháy mắt đã biến mất giữa vòng vây.
Giang Hàn nhìn mục tiêu mình nhắm đến chạy mất, hơn nữa còn mất luôn em gái, tức giận đến mức mặt lúc xanh lúc trắng, quát với đám thuộc hạ:
"Truy! Truy cho ta! Dù đến chân trời gốc bể cũng phải mang người về!"
Phong viện trưởng thì cả người loạng choạng, đánh thật mạnh cây gậy trên tay xuống đất, khiến mặt đất vỡ vụn.
"Truyền tin về gia tộc, toàn lực truy đuổi Yêu nữ và nghịch tử Phong Dụ cho ta!!!"
Phượng Vũ nâng mắt, quả nhiên cô ấy rất mạnh, hoàn toàn không cần cô giúp đỡ...
________
Chỉ trong vòng một ngày, khắp Đế Đô thậm chí lan rộng ra cả quốc gia tin tức Sơ Nghiên là Yêu tộc mang theo con tin và 1 phản đồ bỏ trốn.
Tiền truy nã lên đến hàng tỷ đồng vàng. Nhưng sau khi phát lệnh một tháng, vẫn không một ai có được tung tích của ba người.
_________
hic, lâu quá k ra chương, Tâm lại ngoi lên nè~
sẵn đây, đây là facebook của mik, ai muốn thì kb qua lại nha ️