Cá Mặn Không Muốn Đánh Chuyên Nghiệp

Chương 6: Thao tác xác thật là khá kinh diễm... Nhưng không cần thiết



Nói về phương diện đi rừng, Lâm Độc Nghệ phải thừa nhận Lục Tu Liên là người có trực giác rất nhạy bén.

Bị Lâm Độc Nghệ quấy rầy ở đầu game, mặc dù Mid đỏ quay lại kịp lúc nên cũng đánh được vài con lính vớt vát được đâu đó chút ít kinh tế, nhưng vì JG hoàn toàn đánh vỡ nhịp đấu sau hai lần Tượng Đá Quái Khí bị kéo đi nên tránh để lịch sử đen tối ấy lặp lại, bọn họ chắc chắn sẽ mang SP qua hộ tống.

Vì vậy, trạng thái 2V1 ban đầu ở đường dưới liền xoay chuyển thành 1V1 cân não, là một cơ hội quá đỗi tuyệt vời.

Tuy nhiên...

Trong quá trình đi theo Lục Tu Liên xuống đường dưới, Lâm Độc Nghệ lẳng lặng liếc sang khu vực rừng đỏ bị bao phủ bởi một lớp sương mù phía đối diện.

Dựa theo tốc độ đi rừng bình thường, nếu không có gì ngoài ý muốn, Dương Đa đi rừng và SP đối diện lúc này hẳn là đang ở gần khu vực này, bất cứ lúc nào cũng có khả năng nhảy ra chi viện cấp tốc.

Cho nên vẫn phải phụ thuộc vào Lục Tu Liên bên này sẽ dùng chiến thuật gì để đối phó với đội bạn đây.

Tốc độ cào phím của Lâm Độc Nghệ rất nhanh, hoàn toàn đi theo tiếp trợ đội ngũ, nhìn qua cực kì ngoan ngoãn.

Dường như hoàn toàn không có ý định mở miệng nhắc nhở gì cả.

Ai bảo cậu bây giờ chỉ một phụ trợ vô hại thôi đâu, loại chuyện đánh đánh giết giết cũng không đến lượt cậu nản lòng làm gì.

Tướng Lục Tu Liên chơi trong ván đấu này là Ám Dạ Phục Kích Giả thuộc loại hình thích khách, kỹ năng đặc biệt có nhiều tầng dịch chuyển khác nhau, một khi hiện ra, toàn bộ thân pháp của nó nhanh nhẹn đến cực điểm, trở thành quân bài lợi thế lớn nhất trong đội trợ giúp gặt đầu tướng địch.

Thao tác điều khiển Ám Dạ Phục Kích Giả tựa như tên gọi của nó, một thanh đao bóng đêm lặng lẽ đến rồi đi không chừa một dấu vết, nhưng điều đó cũng dẫn đến việc tướng này được định sẵn có tỉ lệ mắc lỗi là cực thấp.

Chỉ cần một trình tự thao tác kĩ năng sai, rất có thể sẽ xuất hiện một màn tự dùng chiêu cuối tự dâng đầu đi vào lịch sử.

Nghe nói số lượng đầu người mà người chơi Ám Dạ Phục Kích Giả gửi đến trong hẻm núi mỗi ngày có thể xếp vòng quanh trái đất N lần.

Nhưng xét cho cùng, tướng này ngoài đẹp từ ngoại hình cho đến kĩ năng ra, còn là khách quen của vô số các tập video thi đấu nổi bật khác.

Hải Dương Ca Cơ của Lâm Độc Nghệ không có kĩ năng dịch chuyển, Lục Tu Liên vừa lao tới giáp mặt trực tiếp với AD của đối thủ, khoảng cách giữa hai người lại càng bị kéo xa hơn.

May mắn là tốc độ tay của cậu đủ nhanh, kịp thời treo bùa hộ mệnh cho Ám Dạ Phục Kích Giả.

Người chơi AD bên phía chiến đội tiệm net cũng vô cùng cảnh giác, mắt thấy lấp ló bóng dáng của kẻ địch đột nhiên từ giữa sông lao ra, không chút do dự liền giao luôn kĩ năng chớp nhoáng của mình ra, lập tức lui cả thân người về phía sau.

Nhưng vào ngay lúc này, một mảnh dây leo màu xanh lục nhô ra từ bụi cỏ bên cạnh tháp phòng ngự, vừa vặn dừng ngay vị trí kĩ năng chớp nhoáng đáp xuống, trực tiếp trói người tại chỗ không chút sai sót.

AD chiến đội tiệm net: “ĐM nhiều địch vãi!”

Dương Đa: “Cố chịu chút đi, bọn tôi tới ngay!”

AD chiến đội tiệm net khóc không ra nước mắt: “Sợ là một chút cũng không nổi.”

Lời còn chưa dứt, Ám Dạ Phục Kích Giả đã sử dụng giai đoạn dịch chuyển thứ hai phi thẳng vào người hắn.

Câu hỏi: Xạ thủ da giòn bị thích khách bùng nổ áp sát, đáp lại bằng một câu thành ngữ.

Đáp án: Sa vào miệng cọp.

Lâm Độc Nghệ thấy không có chuyện gì làm nên dứt khoát ngồi xổm trong bụi cỏ phía sau, đầu một chút cũng không thèm thò ra.

Xem xong toàn bộ quá trình thu hoạch đầu người của Lục Tu Liên, trong lòng cậu đã đưa ra một đánh giá tương đối khách quan về phong cách đánh game của thiếu niên bảnh tỏn này — mạnh đến hoa hòe loè loẹt.

Bị tướng địch sử dụng giai đoạn dịch chuyển thứ hai phi thẳng vào mặt, tiếp đó là một đợt chém giết liên tiếp, thích khách tiếp tục lao tới vị trí phía trước chặn đầu rút lui, đồng thời sử dụng kĩ năng đánh dấu lên AD đỏ nhằm ý định áp sát lần hai.

Trong thời gian mở chiêu cuối, ba tầng buff sát thương của thích khách thay nhau chồng lên người, quơ một cú đâm tuyệt đẹp đầy hoa lệ đã tránh được đường sát thương đạn đạo vô hướng của AD đỏ, liên tùng tục dịch chuyển về vị trí ban đầu, cuối cùng trước lúc chiêu cuối sắp hết hiệu lực, thích khách kích nổ mười tầng buff sát thương chồng chéo lên nhau, thu được đầu người.

Trải qua một loạt quy trình, tất cả các thao tác có thể được ví như nước chảy mây trôi, ngay cả khi bị tướng địch chặn đứng tuyến đường chạy, bọn họ cũng may mắn cách tháp phòng ngự của địch đúng một bước, hoàn toàn không chịu thêm bất kì thương tổn nào.

Ngay cả lượng máu bị mất đi do hai đòn tấn công thường của AD đỏ trong quá trình cận chiến cũng được bù đắp bằng hiệu ứng hồi máu của các kĩ năng gây sát thương chính, trực tiếp đảm bảo lúc thích khách rời sân quay trở lại, nó vẫn luôn ở trạng thái đầy máu.

Nếu khung hình đó được ghi lại, chắc chắn Lục Tu Liên sẽ đáp ứng tất cả điều kiện để lọt vào danh sách nổi bật hàng tháng của mọi trang web, Lâm Độc Nghệ không kìm được cảm xúc, cậu hướng mắt ra khỏi màn hình rồi ngửa mặt nhìn lên trần nhà.

Đúng, thao tác xác thật là khá kinh diễm.

Nhưng ngoại trừ sử dụng chiêu dịch chuyển thứ hai nhằm áp sát tướng địch giai đoạn đầu và chiêu cuối ở giai đoạn gặt đầu người cuối cùng ra, các kĩ năng khác trong hai quy trình đó đều... không cần thiết.

Người chơi cấp cao thường có thể ước tính chuẩn xác mức độ sát thương mà các tướng có khả năng gây nên.

Xét thấy lượng máu còn lại của AD đỏ sau khi bị dính combo, dù cho không có thao tác chói mắt như Lục Tu Liên, người chơi Ám Dạ Phục Kích Giả chỉ cần dùng chiêu cuối để dồn ba buff sát thương sau khi áp sát tướng địch cũng đủ để gặt luôn đầu người rồi.

Kết quả là, Lục Tu Liên không ngại vất vả dồn buff chiêu cuối lên hẳn mười tầng, lại còn ba hoa chích chòe tung ra một bộ skill thân thể múa may quay cuồng, gần như đón gió khởi vũ (*) vào mặt AD đỏ.

(*) Đón gió + tạt gió vào mặt AD đỏ.

Đây có lẽ là huyền thoại “Đầu người không phải mấu chốt, mấu chốt là phải khiến khán giả thấy mình đẹp trai như nào” đi?

Nói tóm lại, sau khi xác nhận bằng mắt, Lục Tu Liên là một thế giới mà Lâm Độc Nghệ không tài nào lý giải được.

Tuy nhiên, Lục Tu Liên chỉ hao phí một số kĩ năng nhỏ với thời gian CD ngắn thông thường, không mấy ảnh hưởng đến pha combat kế tiếp, chờ lúc hắn thâm tàng thân dư danh (*) trở về bên Lâm Độc Nghệ, vài trong số kĩ năng kia cơ bản đã phục hồi trở lại.

(*) Công lao và danh vọng ẩn giấu (深藏功与名): Mục đích ban đầu không phải để bộc lộ tài năng và danh vọng của bản thân. Mô tả người làm ra việc tốt nhưng bị che giấu, không được biết đến.

Một tín hiệu được ping vào vị trí bên dưới của bọn họ trên map đấu, âm thanh nhắc nhở tràn đầy thuyết phục vang lên: “Chờ một chút, có người đang đến.”

Còn rất nhạy bén.

Lâm Độc Nghệ tiếp tục đứng yên tại chỗ.

Điểm Lục Tu Liên đánh dấu trên map cần phải đi vòng một khoảng khá xa mới tới được khu vực rừng đỏ, nhưng dưới tình huống AD bên mình đã bị gank chết, cũng không bất ngờ gì mấy, nơi đó sẽ là vị trí tốt nhất mà JG đối phương có thể lựa chọn và tiến hành lối đi phục kích.

Cậu nhớ mang máng Dương Đa của chiến đội tiệm net bị kẹt lại ở top 49 xếp hạng JG, đặt ở dân gian đã được xem như hạc giữa bầy gà (*), nhất định sẽ nắm bắt cơ hội này.

(*) “Hạc lập kê quần”: Hạc đứng giữa đàn gà, dùng để ví von bề ngoài nổi bật xuất chúng, tài năng và phẩm cách vượt trội hơn người khác.

Trong câu trên, HGBG mang nghĩa “đặt ở dân gian đã được xem là cao thủ”, mà đã là cao thủ thì sẽ biết nắm bắt những cơ hội tốt như này.

Trong lòng âm thầm đếm số, Lâm Độc Nghệ cuối cùng cũng thao tác Hải Dương Ca Cơ bước ra khỏi bụi cỏ.

Như thể cứ đi thẳng một mạch mà không cần phòng bị, giao nhân tản ra khí chất ngây thơ vô hại với vạn vật xung quanh nó.

Dương Đa và SP của hắn đang ngồi xổm cách đó vài bước, khoảng cách hai bên càng ngày càng gần, ngón tay đặt trên phím cũng càng siết chặt hơn.

Đang chuẩn bị chực chờ SP xanh đâm đầu vào bụi cỏ rồi đánh một đòn phủ đầu chất chơi, bỗng nhiên lại thấy Hải Dương Ca Cơ đột ngột khựng lại, nâng cây đàn hạc trong tay lên cao.

Đây là điềm báo trước Hải Ca sẽ thi triển kĩ năng.

Dương Đa cuối cùng cũng ý thức được có gì đó sai sai, nhưng ngay khi hắn vừa nhích người sang một bên, hiệu ứng của kĩ năng sáng lên, trên đỉnh đầu bị bao phủ bởi một tầng sáng nhu hòa nữ tính, không một thứ gì khác sánh bằng.

Dương Đa: “…”

Chết thật, tên này còn biết dự đoán á? Không thể được!

Tướng JG đỏ rơi vào hiệu ứng mê hoặc.

Dương Đa trơ mắt nhìn tướng của mình tu ru ra khỏi bụi cỏ như đứa ngốc, trong lòng tức khắc có một đàn alpaca gào thét đi qua.

Hắn cảm thấy cả đời này không muốn nhìn thấy loại nốt màu hồng phấn bonus bong bóng tình yêu xung quanh này nữa.

Tác dụng của kĩ năng khống chế không lâu, hơn nữa bên cạnh Dương Đa còn có đồng đội là SP, nếu phản ứng nhanh vẫn có khả năng đảo ngược tình thế.

Nhưng đáng tiếc thay, hắn cuối cùng cũng phát hiện, phản ứng của đối thủ hôm nay hoàn toàn ở một cấp độ kinh người khác hẳn.

Ám Dạ Phục Kích Giả của Lục Tu Liên tung ra một đống thao tác kĩ năng hoa cả mắt, cộng thêm sức hỗ trợ đến từ Lâm Độc Nghệ và Mid Lạc Lạc, bọn họ tiếp tục bội thu, gặt hái được hẳn hai đầu liên tiếp.

【Thế giới của tui mặc tui bay (Ám Dạ Phục Kích Giả) đã giết chiến đội tiệm net, Dương Đa (Hồng Thành Cảnh Vệ)】

【Thế giới của tui mặc tui bay (Ám Dạ Phục Kích Giả) đã giết chiến đội tiệm net, Siêu Siêu (Thời Không Đại Tư Tế)】

【Double kill!】

“Quá ngầu.” Lục Tu Liên khen một câu, “Song sát (*) vừa rồi rất tốt, thời gian tung chiêu vô cùng đẹp mắt!”

(*) = 2 mạng, double kill.

Lâm Độc Nghệ: “…Cảm ơn vì lời khen.”

Nếu nhìn không lầm thì hai pha dịch chuyển vị trí ngầu rồi của Ám Dạ Phục Kích Giả hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì cả.

Sở dĩ vì sao lại vòng vèo như vậy chỉ có thể nói là do hắn thích làm màu mà thôi.

Lục Tu Liên: “Nơi này tôi cân được, SP với AD về đi.”

Lâm Độc Nghệ: “Được.”

Loại hình tướng Ám Dạ Phục Kích Giả nhanh nhẹn như gió, xác thật không thích hợp đeo theo một Hải Dương Ca Cơ chậm chạp bên thân.

Lâm Độc Nghệ quay lại đường dưới tranh thủ đẩy mạnh tháp phòng ngự của đối phương, sau đó treo buff liên kết lên người AD Đường Trạch.

Hiệu ứng tăng tốc của Hải Dương Ca Cơ cũng có hiệu quả đối với tháp phòng ngự, tuy rằng hiệu quả tồn tại chỉ vài giây, nhưng trực tiếp tăng nhanh tốc độ đánh tháp phòng ngự lên đến cực hạn.

Chờ khi AD đỏ hồi sinh từ suối vàng về lại đường dưới chỉ biết bất lực đứng nhìn trụ phòng ngự yêu dấu của mình còn đúng 1/3 máu, hoàn toàn rơi vào trạng thái không lành lặn, sờ thêm vài cái sẽ trực tiếp ngỏm củ tỏi luôn.

AD chiến đội tiệm net: “…”

Như này còn thủ cái rắm á!

Bị đẩy đến bước đường cùng, AD đỏ không còn lựa chọn nào khác, đành phải bỏ mặc tháp phòng ngự thứ hai, ngoảnh mặt đi, thậm chí không thèm nhìn đợt lính mới.

Dù ván đấu bắt đầu chưa lâu nhưng trước mắt, ưu thế của AD và JG đội xanh đã được xác lập rõ ràng.

Những phút tiếp theo còn phải phụ thuộc vào cách thức mở combat tổng.

Lâm Độc Nghệ biết rõ AD của mình cần gì nhất, đồng thời cũng hoàn tất nhiệm vụ hỗ trợ đồng đội vô cùng hoàn mỹ.

Hỗ trợ áp chế lính giúp các chiêu thức thường của AD đạt đến một hiệu quả giết chóc hoàn mỹ; gắn mắt ở góc độ tốt nhất để đảm bảo an nguy tầm nhìn của cả đội; lợi dụng vị trí của mình buộc cho đối thủ ra mặt và hỗ trợ tuyến di chuyển của đồng đội; lúc AD về tháp phòng ngự khống lính, C vị ở đường trên sẽ thoải mái gặt đầu người; hơn nữa nếu C vị bị lọt vào tầm ngắm của đối thủ, Lâm Độc Nghệ sẽ chớp lấy thời cơ một cách quyết đoán, giúp C vị chặn hết các đòn đánh sát thương...

Đường Trạch vừa bị Dương Đa đối diện bắt trúng một đợt, yếu máu chui nhủi dưới tháp phòng ngự, nhớ lại cảnh tượng cận chiến ngàn cân treo sợi tóc vừa nãy, cảm kích rơi lệ: “Ô ô ô, cậu là SP thần tiên nhất tôi từng thấy á.”

“Nhiều người còn chơi tốt hơn tôi.” Lâm Độc Nghệ nhớ lại cậu bạn tốt xứng danh “Ông vua của các SP”, nghĩ thầm: Do anh chưa gặp qua hỗ trợ của CHI thôi, bằng không chỉ sợ nổi dã tâm muốn gả luôn cho người ta cũng nên.

Đúng lúc này, toàn đội nhận được tín hiệu từ Lục Tu Liên: “Chuẩn bị combat tổng, lên một đợt luôn nhé.”

Trận đấu đã đến phút thứ 20.

Từ lúc giành được ưu thế đầu game cho đến nay, Lục Tu Liên hoàn toàn có thể nói là như cá gặp được nước.

Khu vực rừng rú của JG đối diện giờ đây không khác gì sân nhà của hắn, du tẩu khắp nơi hẻm núi cũng khiến toàn viên đội đỏ sinh ra cảm giác căng thẳng đến tột độ...

Đối mặt với sự tồn tại của một người chơi hệ ba ba như hắn, chiến đội tiệm net không ngừng kể khổ.

Hiếm khi Lâm Độc Nghệ được diện kiến JG bá đạo như vậy, ngay cả trước kia chơi với Lão Bàn, vị JG đứng top toàn server như hắn cũng chỉ dám bắt mỗi JG đối diện, nhưng nếu nói Lục Tu Liên, hắn là tai họa trực tiếp ném cho toàn map.

Các đội viên của KOY đương nhiên đã quen với thói quen thích du tẩu của hắn, giống hệt như ID game mà Lục Tu Liên sử dụng tối nay, Thế giới của tui mặc tui bay.

Hơn nữa các đồng đội khác cũng điên cuồng áp chế từng tuyến đường, trực tiếp kéo cao chênh lệch kinh tế giữa hai bên, toàn bộ cục diện hoàn toàn nghiêng ngả, không còn nghi ngờ gì nữa, chiến đội tiệm net đối diện đã hoàn toàn sụp đổ.

Với loại tình huống như này, đặt ở đấu trường chuyên nghiệp cũng rất khó để kéo lại tinh thần của cả đội.

Sau làn sóng combat tổng Lục Tu Liên ra hiệu trước đó, vào phút thứ 36, ván đấu chính thức kết thúc.

Nhìn biểu tượng thắng lợi hiện lên trên màn hình, Lâm Độc Nghệ có chút thất thần.

Không thể nói được nguyên do, nhưng trực giác của cậu mách bảo, thực lực của chiến đội này thật sự rất mạnh.

Mà tóm gọn hơn chính là —— vì đối thủ quá yếu.

Lâm Độc Nghệ mấp máy môi, sau đó chậm rãi kéo cong một chút.

Vui sướng.

Sau khi tháo tai nghe xuống, đang định vớ chiếc bình giữ nhiệt bên cạnh, vừa quay đầu lại đã đối diện với cặp mắt đào hoa nhìn chăm chăm vào cậu.

Đường cong khóe môi thoáng chốc cứng đờ.

“Cười gì đấy?” Lục Tu Liên hỏi.

Lâm Độc Nghệ: “…Thắng khiêu chiến, vui.”

“Cũng đúng, dù gì cũng lời cả mớ tiền, xác thật là rất vui.” Lục Tu Liên nhìn đồng hồ, “Còn sớm lắm, thế nào, ăn bữa khuya chúc mừng nhé?”

Chưa kịp mở miệng nói tiếp, Lâm Độc Nghệ đã ném cho hắn một câu trả lời vô cùng thuyết phục.

Thiếu niên ngẩng đầu lên, cằm theo bản năng sinh lý mở ra, lười biếng thong dong ngáp một cái.

Lục Tu Liên nhìn độ cong tuyệt đẹp kia, yết hầu vô thức lăn lăn.

Lâm Độc Nghệ dụi lên khóe mắt có chút ướt át, chậm rì rì nói: “Không đi đâu, đến giờ ngủ rồi.”