Bên trong "Tiểu linh thông tu sĩ học tập tu sĩ học tập" là một mảng hội tụ các loại tin tức kinh nghiêm liên quan đến tu luyện. Thường xuyên sẽ có đại lão tu tiên của Vân giới đi qua, giải đáp thắc mắc cho người hỏi.
Bài viết vừa phát, rất nhanh đã có người trả lời.
[Tuyệt đối không thể! Trong ảo cảnh sao có thể xuất hiện người thật?]
[Ngươi cũng đã tiến vào ảo cảnh, có lẽ người ngoài cũng là như vậy. Hoặc có lẽ là ngươi đi vào hoàn toàn không phải là ảo cảnh, mà là một loại pháp thuật thao túng, thật ra xung quanh đều là người sống.]
Ngu Tri Dao thấy được suy đoán này, nhất thời cảm thấy bánh đậu xanh trong tay không ngon nữa.
Từ chỗ này bình luận bắt đầu thay đổi, thành các loại suy đoán khủng bố khác, làm cho bài viết này thành một bài viết khủng bố. Cái gì cũng có, còn có người đoán chủ bài viết mắc chứng bệnh thần kinh, tất cả thứ này đều do mình ảo tưởng.
Cho đến khi dưới đáy bài viết xuất hiện một bình luận mới.
[Một đám mây may mắn: Không thể nào đều là người sống. Ta từng đi vào ảo cảnh cũng gần giống như vậy, ở bên trong gặp được người đã qua đời rất nhiều năm.]
Ngu Tri Dao không nghĩ tới Vân Vân cũng ở đây, lập tức dùng thần niệm trả lời hắn---
[Len lén tu luyện, sau đó làm kinh diễm tất cả mọi người: Vân Vân, ngươi cũng đã từng gặp qua?]
[Một đám mây may mắn: Ừ, ba năm trước ở hải vực phía Nam tìm giao nhân gặp được.]
[Len lén tu luyện, sau đó làm kinh diễm tất cả mọi người: Vậy cuối cùng Vân Vân đi ra như thế nào?]
Lúc này Lạc Vân Dã đang làm bộ đau chân, khập khễnh đi tới một góc giáo trường, muốn tìm phương pháp đi ra ngoài, trong tay cầm kính Linh thông đang len lén "Làm việc riêng".
Hắn nhấn vào "Tu sĩ học tập", thấy bài viết mới nhất, vừa vặn lại giống với khốn cảnh mà hắn đang gặp phải.
Lạc Vân Dã lướt xuống, muốn nhìn thử xem trong bình luận có phương pháp giải quyết gì không, lại không nghĩ đến dưới bài viết là các loại bình luận suy đoán bậy bạ, không nhịn được mà bình luận một câu.
Ai ngờ "Len lén tu luyện" lại hỏi hắn cách ra? Nếu hắn biết, cũng sẽ không mắc kẹt ở chỗ này.
Cũng may lúc này có một bình luận nói đúng trọng tâm.
[Sinh mệnh không ngừng, luyện đan không dừng: Ngươi gặp không phải là ảo cảnh, có lẽ là Thận cảnh.]
"Sinh mệnh không ngừng, luyện đan không dừng” là một vị tông sư đan đạo thần bí của Vân giới, mặc dù không có nhiều bài viết, chỉ có hai bài, nhưng cũng làm cho người ta học được kiến thức không nhỏ, được rất nhiều ít lợi.
Mười năm nay đan đạo của Ngu Tri Dao phần lớn là học từ người này, nói là nửa sư phu đan đạo cũng không quá đáng.
Không nghĩ tới bài viết bình thường của mình, lại gặp được đại lão.
Ngu Tri Dao rất sợ đại lão biến mất, vội vàng dùng thần niệm hỏi: "Tiền bối, Thận cảnh này là vật gì? Có cách nào giải quyết không ạ?"
[Sinh mệnh không ngừng, luyện đan không dừng: Thận cảnh, là một loại thủ đoạn của Thận ma hút m.á.u thịt linh hồn. Thận ma cũng là một loại ma rất đặc biệt, tính cách nhát gan, nhưng xảo quyệt. Bọn nó không có thủ đoạn đả thương khác, muốn g.i.ế.c c.h.ế.t địch nhân chỉ có thể lợi dụng Thận cảnh. Từng có Thận ma dùng Thận cảnh hút vô số m.á.u thịt của Ma tộc, bị ma vương tiêu diệt toàn bộ tộc quần. Ở trong Ma tộc Thận ma là tội đồ, thấy là giết. Hôm nay xem ra, trái lại đã bỏ sót một hai con đi vào trong Nhân tộc ta]
Mắt thấy đại lão bắt đầu cảm khái, Ngu Tri Dao phát hiện đây hình như chỉ là đại lão nghe nói không có tận mắt nhìn thấy.
Nàng nhìn chằm chằm vào mấy hàng chữ, cũng chỉ có thấy đại lão đang cảm khái, liên quan đến Thận cảnh và phương pháp giải quyết thì không thấy được chữ nào.
Cũng may đại lão phát hiện mình lạc đề, lại bắt đầu tiếp tục trả lời---
DTV
[Sinh mệnh không ngừng, luyện đan không dừng: Nếu ngươi đã đi vào Thận cảnh, thấy tất cả không khác gì thế giới thật. Ảo cảnh là hư ảo, thực thể là chân thật, mà Thận cảnh là xen lẫn giữa hư ảo và chân thật. Thận cảnh là phản ánh lại cảnh tượng đã thật sự tồn tại trong thế giới thực tế, cho nên lúc g.i.ế.c người, ngươi có thể cảm giác được máy chảy ra là thật. Nhưng dù sao Thận cảnh cũng không phải là thật, phương pháp phá giải chính là tìm được người trung tâm duy trì Thận cảnh...]
Ngu Tri Dao còn chưa xem xong, bỗng nhiên ngoài phòng nổi lên một trận cuồng phong, tiếng đập cửa vàng lên rầm rầm, ngọn nến nhỏ trên bàn nhanh chóng lay động, đột nhiên tắt mất.
Hai cánh cửa vang lên một tiếng rầm, giống như bị người hoặc gió lớn mở ra, nặng nề đập vào hai bên.
Dưới ánh trăng màu bạc, từ ngoài phòng xuất hiện một cái chân đầy m.á.u mang giày thêu.
Thận ma bám vào Hồng Hạnh vừa mới chết, muốn dọa c.h.ế.t tiểu trúc cơ Ngu Tri Dao vừa tham ăn vừa lười làm này.
Ai ngờ mới vừa bước vào cửa phòng, Thận ma ngẩng đầu lên, đang muốn cười quỷ dị với Ngu Tri Dao một tiếng, lại bị tình cảnh trước mặt dọa sợ lui về phía sau hai bước.
Chỉ thấy ánh sáng mờ ảo trên kính Linh thông chiếu lên mặt của Ngu Tri Dao, nàng lặng lẽ ngồi ở đó, ngước mắt nhìn lên, một khuôn mặt trắng bệch tỏ ra vẻ đáng sợ trong đêm tối.
Thận ma không kịp đề phòng, bị bậc cửa ở phía sau làm cho té lộn mèo một cái.
Nó nghe được tiếng bước chân đến gần, phản ứng đầu tiên cũng là cuối cùng là sợ hãi.