Hắn nhìn thanh kiếm mình đang nắm lấy trong trầm mặc.
DMG cũng nín thở theo dõi nhất cử nhất động của hắn.
Tiểu Ngọc. Cô thất trách rồi.
Tiêu diệt hồn phách của Ma Đế George, nhưng bên trong người hắn vẫn còn một linh hồn khác.
Chậc.
Có khi cô ta còn không để tâm đến việc còn một linh hồn.
"Vậy ra cô hợp tác với DMG chỉ để gửi lời nhắn của Vĩnh Dạ Nguyệt Thố thôi à."
"Rốt cuộc cô là ai ?"
Thanh Hi vừa nghĩ thầm, vừa liên lạc với giám đốc Minh.
"Giám đốc, ông có thể phân người khôi phục dữ liệu của tài khoản Tiểu Ngọc không ? Cô ta xóa tài khoản rồi."
"Được."
Ông lập tức phân người đi khôi phục bất kỳ dữ liệu nào còn lại của Tiểu Ngọc.
Thuê người ngoài, thật sự có quá nhiều biến số.
"Unholda Kaiser vẫn không hành động gì cả ?"
"Vâng."
Thanh Hi vẫn đang theo dõi Unholda Kaiser.
Bây giờ, hắn là quả bom h·ạt n·hân ở giữa Thu Vũ Thành.
Hắn mà kích nổ, chỉ sợ ngay lập tức khiến địa danh này thành bình địa.
"Tôi đã thông báo cho Hiệp Sĩ Phương Xa rồi, Aldo đã sẵn sàng thi triển pháp tắc nếu mọi chuyện đi quá mức."
Giám đốc Minh gật đầu, mắt không rời khỏi màn hình đang chiếu Unholda Kaiser.
Hắn.
Vẫn im lặng.
.
.
.
Unholda Kaiser tay nắm chuôi kiếm, nhưng không còn rút nó ra.
Hắn trầm mặc thật lâu.
Chỉ vài phút trước, hắn còn đang bị Ma Đế George thôn phệ.
Nuốt trọn linh hồn hắn.
Nhưng bởi tác dụng của Lĩnh Vực Bạch Dạ, linh hồn của Ma Đế George đã tiêu biến.
Nhưng, có thứ làm Unholda Kaiser phải suy nghĩ.
Lúc hắn thoát khỏi George, không phải là khi Lĩnh Vực Bạch Dạ tiêu diệt hắn.
Mà trước đó, khi hắn ngừng t·ấn c·ông Thỏ.
Hắn đã tự mình nhả Unholda Kaiser ra.
Đây không phải là bị ép buộc, mà là tự nguyện.
Bảo hắn bỗng dưng có ý tốt, muốn Unholda Kaiser sống thay phần hắn?
Không thể nào.
Tên khốn này, nhất định là cố tình.
Mang theo dụng ý cho Unholda Kaiser hiểu là hắn tự mình muốn nhả hắn ra như vậy, là có m·ưu đ·ồ cho sau này.
Unholda Kaiser đã kiểm tra khắp thân thể mình.
Không có dấu hiệu tàn dư nào của Ma Đế George.
Cả cơ thể hắn giờ có tu vi của Ma Thần từ ngọn lửa xanh mà George đúc kết.
Có một điều mà hắn không hiểu, là tại sao ngọn lửa vẫn còn.
Ngọn lửa trong Lĩnh Vực Bạch Dạ đã như đèn cạn dầu, không còn c·háy n·ổi.
Giờ đây ngọn lửa ấy lại phừng phực trong cơ thể hắn.
Nó còn cháy mạnh hơn trước lúc Ma Đế George đoạt xá hắn.
Năng lực của hắn lúc này, đích thực là của một Ma Thần.
Bây giờ.
Hắn làm gì tiếp theo đây?
Mạng sống lúc này của hắn... Kỳ thực không phải do chính hắn đoạt được.
Nó là...
Sự ban ơn ?
Không..
Nói thế quá nực cười.
Thậm chí Thỏ còn không để tâm tới sinh mạng của hắn.
Hắn chỉ là may mắn thoát khỏi Ma Đế George nhờ nàng ta thôi.
Tiếp tục rút thanh kiếm này ra, tái lập Lam Hỏa Thành ? Tạo nên Bạch Dạ?
Tạo nên Bạch Dạ... ?
"Rút nó ra đi ! Unholda Kaiser !"
Tiếng la vang lên từ quảng trường.
Là Lucas.
"Tên này im coi !"
Thanh Hi hốt hoảng mà giơ súng ngay đầu Lucas.
"Mau lên ! Chỉ còn một chút nữa thôi ! Hoàn thành Bạch Dạ đi !!!"
Hừ ! Thanh Hi đổ mồ hôi mà nhìn Unholda Kaiser.
Mọi thứ bây giờ đều do hắn định đoạt.
Hắn im lặng.
Sau đó thả tay khỏi chuôi kiếm.
Lucas như điên như dại rồi.
"Không !!!"
"Kaiser ! Ngươi làm gì vậy !!!?"
Hắn im lặng mà bắt đầu bước đi khỏi vòng lửa.
"Tôi nợ cô một mạng. Đây là để trả nợ."
Hắn đã suy nghĩ rồi.
Liệu Bạch Dạ? Có thật sự là lựa chọn đúng đắn ?
Unholda Kaiser cũng thuộc Ma Tộc.
Cái c·hết của Ma Đế George cũng cho hắn tiếp nhận câu chuyện mà Thỏ để lại.
Liệu Bạch Dạ sẽ đem lại những gì cho thế giới này.
"Không ổn rồi."
Giám đốc Minh nhìn màn hình.
"Dù biết cả hai con đường sắp tới, đều đầy biến số."
"Nhưng hắn chọn con đường này..."
"Có lẽ, còn tệ hơn."
Ông thở dài.
Unholda Kaiser bước ra khỏi biển lửa.
Thân thể hắn đã mang một màu đen tuyền.
Bộ giáp đen kia giờ đã rỉ sét, rồi từ chỗ rỉ sét nổi lên vô số hoa văn dị hợm. Chỗ nhìn ra con thủy quái, chỗ nhìn ra cái đầu người, và những bộ phận đó liên tục di chuyển trên bộ giáp.
"Ta... Unholda Kaiser."
Phừng.
Ngọn lửa xanh phừng lên từ cơ thể hắn.
Đôi mắt hắn rực lửa.
Tia lửa lan ra tạo thành hai chiếc sừng nghi ngút khói.
"Ma Thần duy nhất hiện thế."
"Tuyên bố ngày hôm nay là ngày Ma Thần được sinh ra."
"Nói cho toàn thể Ma Tộc và Yêu Tộc."
"Thời Đại Yêu Ma... Sắp bắt đầu."
Ting Ting Ting.
Thông báo liên tục nổ lên với toàn bộ người chơi..
【Ma Thần Unholda Kaiser đã tuyên bố tranh giành Thiên Đạo.】
【Nếu hắn thành công, Thời Đại Yêu Ma sẽ bắt đầu.】
【Thiên Đạo đã cảm nhận được có sự tồn tại của người xứng đáng chấp chưởng.】
【Thiên Đạo sẽ sớm mở ra.】
【Hiện tại loài người không có đại diện, nếu lúc Thiên Đạo mở ra vẫn như vậy, Ma Thần Unholda Kaiser tự động được phép chấp nhận thử thách đoạt lấy Thiên Đạo.】
Tê.
Vô số đôi mắt hoảng sợ đang nhìn dòng thông báo.
Ma Tộc, Yêu Tộc lúc này thì hứng khởi hơn bao giờ hết.
Nó đến rồi !
Thời đại mà họ đã trông chờ bấy lâu nay !
Nó đến rồi !!!
"Không. Cái gì vậy."
"Cái gì vậy?"
"Tại sao?"
"Tên khốn ! Tại sao ngươi không rút thanh kiếm đó ra !!!"
Lucas phẫn nộ ngút trời.
Tiếng la của hắn đầy thê lương.
Chỉ một chút.
Một chút nữa thôi.
Mọi thứ đã thành công.
Nhưng Unholda Kaiser lại dừng lại.
Hắn làm lơ Lucas.
"Sau này, ngươi sẽ hiểu tại sao ta không làm vậy. Lucas."
"Bạch Dạ lúc này không nên xảy ra."
Nói xong, hắn đã chìm vào bóng đêm mà biến mất.
Cho Thu Vũ Thành khôi phục lại hình dạng cũ.
Tuy đã bị tàn phá rất nhiều, nhưng không còn khí tức hắc ám nữa.
"Xin phép được tiêu diệt NPC Lucas."
Thanh Hi ngay lập tức liên lạc với giám đốc Minh.
"Từ chối. Hệ thống vẫn đang tính toán tương lai. Tiêu diệt hắn lúc này có quá nhiều biến số."
Chậc.
Thanh Hi thu hồi khẩu súng của mình.
"Vậy. Bây giờ chúng ta giải tán?"
"Để lại một đội kiểm tra tình hình Thu Vũ Thành, còn lại quay về căn cứ. Chúng ta sẽ bàn kế hoạch cho tương lai."
"Rõ."
Thanh Hi cúp máy rồi ra lệnh đội của hắn rời đi.
Một đêm dài.
.
.
.
"Cậu trễ rồi."
Vô Thường đưa màn hình cho Vô Nhất xem.
...
Cậu im lặng rồi thở dài.
"Kế hoạch của chúng ta thất bại rồi nhỉ."
Vô Thường gật đầu.
"Thôi ! Cũng tốt. Ta cũng không chắc là chúng ta thực sự có thể làm được kế hoạch không."
Vô Nhất nhìn xung quanh.
Toàn bộ thành viên tổ đội đã quá mệt mỏi.
Hư Ảnh Nhập Ma kia đang ở trạng thái đầy máu.
Họ thử qua vô số lần, vẫn chưa đánh bại được Hư Ảnh Nhập Ma.
"Một kế hoạch hay, chỉ là chúng ta chưa đủ khả năng thôi."
Vô Thường vỗ vai hắn.
"Nhưng."
"Tôi rất ấn tượng về tài năng khiển đội của cậu đấy, hứng thú gia nhập Hắc Bạch không?"
Vô Nhất lắc đầu.
"Cảm ơn đã khen. Hiện tại tôi không có nhu cầu."
Không có nhu cầu.
Đúng văn mẫu hắn sử dụng khi bắt máy nghe các cuộc gọi quảng cáo tiếp thị.
"Nào, suy nghĩ chút đi, Hắc Bạch chúng ta không thiếu thứ gì cậu muốn đâu."