Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 188: Aim Assist



Chương 188: Aim Assist

Diệp Vũ không khỏi ngỡ ngàng.

Khảo nghiệm chơi lớn vậy sao...?

"Sư phụ... -100% chính xác... Làm sao mà bắn trúng?"

Phập.

"Hả!?"

Diệp Vũ xoay sang nhìn Ánh Thư.

Một mũi tên đã được bắn đi từ lúc nào.

Bắn trúng ngay vào hồng tâm.

"Cung này giống cung thật ngoài đời hơn nè." Nàng mỉm cười.

"Như vậy đó." Hắc Y Thiên Ma hứng thú nhìn.

"Con mẹ nó? Hack?"

Diệp Vũ trầm trồ nhìn Ánh Thư như sinh vật lạ.

"Người phương xa các ngươi... quá tin tưởng vào con số."

"Ta có nghe nói thứ gọi là chỉ số, các ngươi có thể cường hóa thân thể dựa vào nó đúng không ?"

"Nhưng rốt cuộc nó đều là cường hóa."

"Ngươi không được hỗ trợ ngắm bắn, thì coi như ngươi chắc chắn không thể nào bắn trúng sao?"

Diệp Vũ tức thời hiểu ra.

-100% chính xác, là trừ toàn bộ chỉ số chính xác của người chơi.

Nhưng chính xác về 0, thì ngươi cầm cung lên bắn, tên đi đến kẻ địch tự né đi sao ?

"...Là Aim-Assist về 0."

Aim-Assist, hay hỗ trợ ngắm bắn.

Là hệ thống giúp người chơi có thể bắn trúng mục tiêu dễ hơn.

Đây là thuật ngữ thường thấy trong trò chơi bắn súng.

Aim-Assist từng được coi là Hack trong các trò chơi bắn súng, nhưng sau này thì nó được lồng ghép thành một chức năng trong các trò chơi.

Nhân vật Soldier 76 có kỹ năng tối thượng là Tactical Visor - cho phép súng tự động nhắm vào mục tiêu.

Đây cũng là Aim Assist.

Các trò chơi bắn súng đều có một phần tích hợp aim-assist ở một mức độ nhỏ vào v·ũ k·hí.

Đặc biệt là khi trò chơi đó có cho các hệ máy console và vi tính.

Vì các hệ máy console như Playstation, Switch, Xbox ngày xưa sẽ khó nhắm bắn hơn là dùng chuột trên máy tính.

Thế nên súng khi bắn sẽ được tinh chỉnh cho đạn "tìm đường" tới mục tiêu hơn, dù rất nhỏ.

Aim-Assist của Nhất Thế cũng vậy.

Dùng nhiều nhất là cho các chức nghiệp tầm xa.

Chính xác càng cao, Aim-Assist càng ảo diệu.

Các người chơi thuộc chức nghiệp tầm xa vật lý như cung thủ, xạ thủ, ưng sĩ các loại đều nâng max điểm Chính Xác để hưởng lợi từ việc này.

Thế nhưng v·ũ k·hí mà Ánh Thư đang cầm.

Trực tiếp loại bỏ hoàn toàn Aim Assist của trò chơi.

Nó không khác gì cầm một cây cung thật sự mà bắn !

Phập.

Lại trúng một tấm bia.

Phạp.

Lại một tấm.

...

Diệp Vũ trợn mắt mà không thể rời mắt khỏi Ánh Thư.



Hắn trông thấy nàng mồ hôi cũng đổ ra.

"Ánh Thư... Có mệt không?"

Hắn định xin sư phụ cho nàng nghỉ một chút nếu cần.

Lỡ nàng ta mà ngã ra đấy thì c·hết.

Người ta cũng là có bệnh, phải cẩn thận.

Ánh Thư chỉ nhẹ lắc đầu.

"Không. Em đang rất vui."

Phập.

Nàng tiếp tục bắn.

Mỗi một phát, đều chính xác vào hồng tâm.

"4 năm qua em đều không được cầm qua cây cung vì bệnh tật của mình."

Phập.

Phập.

Mũi tên không ngừng bắn ra, mặc cho nàng vẫn nói.

"Nên lúc này đây, em đang rất vui !"

Phừng.

"C...Cái...!"

Diệp Vũ há hốc mồm.

Lần này là Hắc Y Thiên Ma trợn mắt.

Nàng không thể tin được.

"Diệp Vũ, trò nói đúng."

"Ngươi mang cho ta một thiên tài thế này. Yêu ngươi c·hết mất."

Nàng cắn răng cười.

Đôi mắt của Ánh Thư đã bắt đầu chuyển sang màu bạc.

Phập. Phập. Phập.

Tốc độ bắn cũng nhanh lên.

Đây chưa phải là trạng thái Minh Tưởng.

Nhưng ánh mắt chuyển màu kia, là dấu hiệu rõ ràng nhất cho người đang chạm gần đến Minh Tưởng.

Hắc Y Thiên Ma không khỏi lộ ra nụ cười hứng thú.

Diệp Vũ thì nuốt nước bọt mà nhìn.

Cũng đúng...? Theo lời giải thích của sư phụ thì Minh Tưởng giống như vào Zone của các vận động viên chuyên nghiệp.

Ánh Thư là tuyển thủ Olympic Thiếu Niên bộ môn bắn cung... Cái này còn không tính là vận động viên chuyên nghiệp ?

"Tăng độ khó lên."

Nàng búng tay.

"A...!" Diệp Vũ bất ngờ.

"Các tấm bia đang !"

"Kẻ địch nào có đứng yên cho ngươi bắn." Hắc Y Thiên Ma mỉm cười.

Tốc độ di chuyển mỗi tấm bia đều nhanh chậm khác nhau.

Phập.

"Hả !?"

Ánh Thư còn không thèm để ý.

Nàng cứ vậy tiếp tục bắn.



Tốc độ còn nhanh lên.

Tại sao nó lại còn có thể nhanh hơn !?

Diệp Vũ sững người.

Thôi được rồi, tôi là đứa học trò yếu kém nhất ở đây được chưa...

Hắn khụy xuống trong nhục nhã.

Phập phập phập.

Số lượng tấm bia kia đã giảm xuống còn một nữa.

"Ánh Thư... ổn khô-"

Diệp Vũ vừa định hỏi không, đã bị Hắc Y Thiên Ma.

"Cha mẹ dạy ngươi làm hỏng chuyện tốt của người khác thế à? Mau im miệng."

Nàng lườm hắn.

Lúc này tuyệt đối không được nói gì.

Để cô bé kia một mình trong thế giới của nàng ta.

Minh Tưởng là trạng thái một người hòa làm một với việc mình làm.

Các khái niệm như Nhân Kiếm Hợp Nhất đều là từ Minh Tưởng mà ra.

Nó có thể bị ngắt quãng nếu người đạt được Minh Tưởng mất tập trung.

Hắc Y Thiên Ma tuyệt đối không cho phép điều đó xảy ra.

Phập.

Phập.

Hắc Y Thiên Ma lại búng tay.

Vút.

"Ưm ưm...!" Diệp Vũ đã bị che miệng.

Các Tấm Bia lúc này đã biến đổi hình dạng.

Hóa thành vô số con quạ đen, điệp màu với đại điện.

Trên đầu chúng là một con mắt đỏ hoe.

Chúng bay khắp căn phòng.

Hắc Y Thiên Ma không nói gì cả.

Không cần nói.

Nàng ta nhất định tự hiểu mình phải làm gì.

Phập.

Tiếng kêu thất thanh của một con quạ vang lên.

Một mũi tên trúng ngay con mắt đỏ ngầu kia.

Ngay lập tức rơi xuống đất.

Những con quạ khác nghe âm thanh kia thì di chuyển tán loạn.

"Ứm !" Diệp Vũ hoảng hốt.

Hắc Y Thiên Ma mở bảng tin nhắn lên mà gửi thì thầm cho hắn.

"Cung thủ có phân chia độ khó riêng."

"Đầu tiên là bắn mục tiêu tĩnh, đứng yên một chỗ."

"Sau đó là bắn mục tiêu chuyển động, theo một quỹ đạo nhất định."

"Rồi tới bắn một con động vật có suy nghĩ."

"Đây chính là bước mà Ánh Thư đang thực hiện."

"Bước cuối cùng... Nếu nàng đạt được, ngươi có thể xem."

"Bước cuối cùng chính là thời điểm ngộ được Minh Tưởng."

Vút.



Viu.

Phập.

Một mũi tên bắn vào tường.

"A..." Ánh Thư hoảng hốt.

Nước mắt rưng rưng.

Đôi mắt đã chuyển về màu hồng vốn có.

"Diệp Vũ... Ta thất bại rồi..."

Trông nàng như muốn khóc.

Hắc Y Thiên Ma nhìn nàng, lắc đầu.

"Không, ta không có nói ngươi phải hoàn thành ngay lần đầu tiên."

"Chỉ cần ngươi b·ắn h·ạ toàn bộ là được."

"Nhưng hụt một mũi tên rồi... Không phải là thi trượt rồi sao?" Ánh Thư ngây ngô nhìn nàng.

"Không trượt. Ta chưa tàn nhẫn tới mức đó." Hắc Y Thiên Ma lắc đầu.

"Nhưng."

Nàng búng tay.

Các bia tập bắn lại hiện lên, đứng yên.

"Ngươi phải làm lại từ đầu mỗi lần thất bại."

Diệp Vũ ngây người.

"Thử thách này... Có người làm được sao?"

Nàng lấy tay nắm đầu Diệp Vũ.

"Ngươi cứ tiếp tục tập luyện ở đây, khi nào cần giúp gì thì gọi tên ta."

"Ta sẽ mang Diệp Vũ đi tập luyện ở một nơi khác."

"Tên ngố này dễ làm ngươi mất tập trung."

"Hể?" Diệp Vũ nhìn nàng.

Nàng vẫy áo choàng.

Bao trùm Diệp Vũ mà biến mất.

"Xin lỗi Ánh Thư...!"

"Ngày đầu tiên chơi game, lại b·ị b·ắt ngồi bắn cung như vậy !!!"

.

.

.

"Đây là phần thưởng" Kê Vương đập xuống một đống thẻ cho Vô Nhất.

"Cảm ơn cảm ơn !" hắn bật cười.

"Phê...! Phê quá...!"

Kế bên là một Thiên Vỹ Yêu Vương to tròn như quả bóng.

Miệng còn dính một đống dầu mỡ nước dùng.

"Mì cay Kê Vương là số dzách !"

"Được đại nhân ưa thích, đó là hân hạnh của ta." Kê Vương bật cười.

"Ngon quá ngon quá ! Ước gì ngày nào cũng được ăn như vậy."

Thiên Vỹ Yêu Vương trong dạng cáo cứ thế lăn lăn trên bàn.

Vô Nhất lấy tay đẩy đẩy Thiên Vỹ Yêu Vương tròn vo như một quả bóng trên bàn.

"Nếu chị Như Ngọc thích thì mỗi khi rảnh chúng ta có thể cùng nhau ăn."

Bug siêu mạnh như vậy, bỏ sao được ?

"Ngươi hứa nha !" Thiên Vỹ Yêu Vương cười khì khì.