Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 216: Lôi Kiếp



Chương 216: Lôi Kiếp

Bạch Kỳ Lân gầm lên.

Tiếng gầm vang khắp thiên địa.

Sau đó.

"Đây là... Mây...!?"

"Tại sao nơi đây lại có thể có mây !?"

Mọi người sững sốt nhìn lên bầu trời.

Từng đám mây đen được tạo nên.

Lăng Mộ Ma Thần lúc này đã nhìn như một mảng thiên địa.

Núi non gập ghềnh bởi Diệt Lưỡng Nghi.

Từng đám mây đen nặng hạt đang được hình thành.

"Bạch Kỳ Lân đi đến đâu, dị tượng xuất hiện tới đó. Như thể Thiên Địa không biết phải làm gì với nó."

Hồng Mân chăm chú nhìn.

Tất cả mọi người còn chưa kịp nhận ra.

RẦM RẦM RẦM.

Chỉ có Hồng Mân,Thái Huy và Tâm Kiếm là kịp phản xạ.

Hồng Mân tay đã lập tức niệm ấn chỉ.

【Thế Giới Mà Không Ai Phải C·hết】

ẦM ẦM ẦM ẦM.

Là sét.

Là sấm sét.

Từ những đám mây kia, sét đánh xuống.

Tốc độ của sét quả thực kinh người.

Đa số đều chỉ khi sát thương đến, mới nhận biết được mình vừa bị t·ấn c·ông.

"Khục...!"

Hồng Mân nôn máu.

Cát Tường ngay lập tức đến đỡ Hồng Mân dậy, tay tiếp tục dùng bí thuật nào đó mà chữa trị cho nàng.

"...Là Lôi Kiếp." Hồng Mân vừa ho vừa nói.

"Lôi Kiếp...!?" Lãnh Yên cả kinh.

"Thiên Đạo đã tìm được Thần Thú Ngoại Giới, nên nó khởi đầu với Lôi Kiếp."

"Mỗi một tia sét đều là hủy đi tu vi, diệt đi hồn phách." Hồng Mân giải thích.

"Nhưng tại sao Lôi Kiếp lại đánh trúng ta !?"

Lãnh Yên có nghe qua về Lôi Kiếp.

Nếu trở ngại của Ma Tu là Tâm Ma.

Trở ngại của con người là Lôi Kiếp.

Tâm Ma cần được nuôi dưỡng, ví như tiêu diệt một Anh Hùng để tiến thăng tu vi.

Hóa Đế muốn thành Tiên Nhân, phải đương đầu với Lôi Kiếp từ Thiên Đạo.

Võ Đang sinh ra nhiều Hóa Đế, tự nhiên ông cũng biết về Lôi Kiếp.

Mỗi một tia Lôi Kiếp đều là phẫn nộ của trời.

Bị đánh trúng, tu vi lập tức giảm mạnh, linh hồn thương tổn.

Những người ở đây nếu b·ị đ·ánh trúng Lôi Kiếp khi nãy, sợ rằng lập tức sẽ từ c·hết đến bị giảm đi ít nhất là một bậc tu vi.

"Nhưng tại sao Lôi Kiếp lại đánh chúng ta...?" Thái Huy có chút khó hiểu.

Hồng Mân có chút trầm mặc.

Lớp sương bao phủ Bạch Kỳ Lân lúc này khiến nó thoắt ẩn thoắt hiện.

"Dị năng của Bạch Kỳ Lân, chính là ẩn giấu."

"Ẩn giấu hoàn mỹ đến mức, Lôi Kiếp không tìm được mục tiêu."

"Thế nên nó tìm tới chúng ta."

Ban nãy Bạch Kỳ Lân gầm lên, chính là phát ra động tĩnh.

Để cho Thiên Đạo tìm thấy nó.

Sau đó Lôi Kiếp tìm đến nơi đây.

Ngay lúc đó thì màn sương kia đã bao phủ Bạch Kỳ Lân.

Đem nó biến mất vào hư vô cùng con Thuồng Luồng Mù.

"Mọi người cẩn thận !" Lãnh Yên nhìn quanh.

Lão ta không tìm được một chút dấu tích nào của Bạch Kỳ Lân.

Mặc cho việc lão ta đang sử dụng Thái Cực Minh Tưởng.



Tam Giác Mã cũng vậy.

Loại Minh Tưởng nhìn ra âm dương, cảm nhận được nội lực của mỗi người.

Không có một vết tích nội lực bị lộ ra.

Đặc điểm của loài Bạch Kỳ Lân là ẩn mình.

Ẩn giấu đến không tìm được khí tức.

Bởi vốn dĩ Bạch Thú cho Minh Nhật tìm vật này, chính là làm giải pháp cuối cùng mà t·ẩu t·hoát.

Lãnh Yên và Tam Giác Mã giật mình.

"Tâm Kiếm cô nương ! Cẩn thận !"

Tâm Kiếm đã cảm nhận được đòn đánh ngay từ khi nó bắt đầu.

Nàng trợn to mắt.

Một màn sương to lớn hiện ra sau lưng nàng.

Kèm theo đó là một hàm răng sói to lớn, nhọn hoắc đang há to, sẵn sàng nuốt chửng nàng.

Hàm nanh sắc nhọn của Bạch Kỳ Lân như những tấm gương nhỏ.

Phản chiếu gương mặt của Tâm Kiếm khi nhìn vào.

Bàn tay ngay lập tức phát sáng.

【Chiếm Đoạt】

【Vị Trí.】

ẦM.

Bạch Kỳ Lân cắn vào hư vô.

Tâm Kiếm lúc này đã đứng sau hắn.

Nàng vừa hoán đổi vị trí với Bạch Kỳ Lân.

Tay đã rút kiếm.

"Khà khà..."

Phụt.

Thanh kiếm vừa chuẩn b·ị c·hém.

Bạch Kỳ Lân lại một lần nữa biến mất.

"Cái...!?" Lãnh Yên hoảng hốt.

Tâm Kiếm cũng nhìn ra được vấn đề.

Nàng cau mày.

"Hắn đang muốn vô hiệu hóa Minh Tưởng của chúng ta."

Minh Tưởng là kỹ năng sử dụng sự tập trung cao độ.

Sự tập trung, cần một mục tiêu.

Nhưng bởi việc Bạch Kỳ Lân đã biến mất.

Minh Tưởng của mọi người sẽ không giữ được lâu.

"Hắn nhắm vào cô đấy Hồng Mân."

Nàng gật đầu.

Những người khác mất đi Minh Tưởng, tuy gặp bất lợi, nhưng vẫn có thể khôi phục Minh Tưởng.

Nhưng sinh mạng của Hồng Mân...

Nàng còn sống là nhờ vào pháp tắc và Minh Tưởng.

Một khi nó bị dập tắt, thứ nàng đón nhận chỉ có c·ái c·hết.

"Tôi có thể cầm cự."

Mắt nàng lia sang Tâm Kiếm.

Tạm thời đổi mục tiêu Minh Tưởng sang Tâm Kiếm vẫn được.

"Khà khà..."

Âm thanh vang khắp mảng thiên địa.

"Pháp Tắc. Minh Tưởng. Lũ kiến hôi các ngươi tận dụng nó để đối đầu với ta."

"Nhưng để ta cho các ngươi thấy, những thứ kia, vô dụng thế nào trước mắt bổn tôn...!"

Phừng phừng...

"Đây là... sương mù !"

Sương mù ngày một dày đặc.

"Mọi người cẩn thận đừng hít vào...! Đây có thể là độc !"

Ngay lập tức mọi người đều ngừng thở.

Đối với Luyện Vương trở lên, việc ngừng thở thời gian dài không có gì khó khăn.

Họ hoàn toàn có thể đối mặt với Bạch Kỳ Lân mà không cần thở.

"...Ra vậy." Lãnh Yên hiểu ra.



"Hắn muốn vô hiệu hóa Minh Tưởng của chúng ta, và t·ấn c·ông b·ằng các kỹ năng không hình không dạng."

Nếu như vậy, hắn sẽ vô hiệu hóa hoàn toàn pháp tắc, minh tưởng của mọi người.

Không thể đánh được thứ không có hình dạng.

Mọi người đều căng thẳng chú ý xung quanh.

Một chút bất cẩn sẽ khiến Bạch Kỳ Lân có cơ hội t·ấn c·ông.

Tam Giác Mã nhìn chằm chằm vào hư vô.

"Còn một cách mà."

Hắn tạo nên hai khối cầu nội lực ở hai bên tay.

"Ta Diệt Lưỡng Nghi một lần nữa."

"...Trương Đường. Xin đừng." Lãnh Yên ngăn cản.

"Đạo nơi đây đã vô cùng hỗn loạn vì Diệt Lưỡng Nghi trước rồi. Nơi đây không chịu nổi một lần nữa đâu."

"Không chắc g·iết được hắn, nhưng tất cả mọi người ở đây nhất định c·hết."

"Dù có sử dụng pháp tắc, mảng thiên địa này đã sụp đổ thì chúng ta chẳng khác gì bị chôn sống."

Tam Giác Mã gật đầu.

Lãnh Yên nói đúng.

"Nói tới pháp tắc... Hồng Mân. Pháp tắc của cô là Tử Vong, cô không thể lập tức g·iết c·hết hắn sao?"

Hồng Mân lắc đầu.

"Pháp Tắc Tử Vong là một loại pháp tắc rất rối rắm... Nó không phải đơn giản là quyết định ai c·hết ai không."

"Ít nhất là ở cảnh giới pháp tắc hiện tại của tôi."

ẦM ẦM ẦM.

Hồng Mân giật mình.

"Khốn kiếp...!"

【Trả Vạn Vật Về Với Đạo】

Vụt.

Vị trí của Tâm Kiếm và Bạch Kỳ Lân một lần nữa bị đổi.

Bạch Kỳ Lân lại một lần nữa đang chuẩn bị cắn vào hư không.

Trong khi đó Tâm Kiếm đã ở sát bên cạnh Hồng Mân.

"Đa tạ tiểu thư." Nàng sững sờ.

Tâm Kiếm chỉ gật đầu, giơ ngón út lên.

"Tôi đã hứa rồi."

"Hơ...!" Hồng Mân giật mình.

"Không ổn...!" Lãnh Yên hoảng hốt.

"C·hết tiệt...!" Thái Huy lập tức lao tới.

PHẬP.

Tâm Kiếm trợn mắt.

"Hự...!" Thái Huy cắn răng chịu đau.

Cặp răng nanh kia đã ghim sâu vào tay hắn.

Lúc này họ mới nhìn rõ được chuyện gì xảy ra.

Con Thuồng Luồng Mù...! Đang mở mắt !!!

Mục tiêu từ đầu của Bạch Kỳ Lân không phải là Hồng Mân.

Mà là Tâm Kiếm...!

Đòn t·ấn c·ông đầu nhử nàng đến vị trí của Hồng Mân.

Khi Tâm Kiếm hoán đổi vị trí, thì hắn lập tức để Thuồng Luồng Mù hoán đổi với Hồng Mân

Nó sử dụng 【Chiếm Đoạt: Vị Trí】một lần nữa lên người Hồng Mân.

"AAaa.a...!!!!!" Thái Huy hét lên trong đau đớn.

"Thái Huy...!" Tâm Kiếm hoảng hốt.

Thái Huy trợn mắt.

Nhìn v·ết t·hương từ cánh tay của mình.

Lập tức hóa thành màu đen.

Ngày một lan ra.

"Hoại tử...?"

Ực.

Hắn cắn răng.



Cầm kiếm, quả quyết mà chặt đứt cánh tay đi !

Bộp

Phừng.

Cánh tay vừa rơi xuống đất, lập tức bắt lên một luồng khí độc kì dị.

Ngay lập tức mà phân hủy.

"Thái Huy...! Đứng yên đó, để lão chữa trị cho cậu...!"

Lãnh Yên ngay lập tức đi tới.

"Không...! Lãnh Yên ! Cẩn thận !" Hồng Mân hét lớn.

Lão trợn mắt.

Khí tức khổng lồ ngay lập tức xuất hiện ngay sau lưng lão ta.

Là Bạch Kỳ Lân.

Tâm Kiếm cắn răng.

【Chiếm Đoạt: Vị Trí】

Hồng Mân giật mình.

Con mắt của Bạch Kỳ Lân là nhìn sang Tâm Kiếm.

Không...!

Nó định nhử Tâm Kiếm dùng chiếm đoạt vị trí.

Nếu sử dụng bây giờ, Bạch Kỳ Lân sẽ ở ngay bên cạnh Thái Huy !

Anh ta chắc chắn phải c·hết...!

Hồng Mân cắn răng.

Phụt.

Tâm Kiếm đã hoán đổi vị trí.

Nhưng là nàng hoán đổi với Lãnh Yên, không phải Bạch Kỳ Lân !

Tâm Kiếm đang trực diện đối mặt với Bạch Kỳ Lân.

"Lãnh Yên ! Chữa trị cho Thái Huy !"

"Con ngốc này...! Làm gì vậy !" Thái Huy giật mình.

Nàng ta không hoán đổi với Bạch Kỳ Lân để cứu Lãnh Yên.

Nàng hoán đổi Lãnh Yên để đảm bảo ông và Thái Huy cùng an toàn.

Nhưng giờ Tâm Kiếm lại đang đối đầu trực tiếp với hàm răng đáng sợ của Bạch Kỳ Lân.

Thái Huy vừa nhận một cú ngoạm của hắn, hắn hiểu rõ hơn ai hết sự đáng sợ của đòn t·ấn c·ông vừa rồi.

Chỉ một nhát cắn, trong giây lát toàn thân sẽ hoại tử !

Tâm Kiếm đối đầu trực diện với Bạch Kỳ Lân.

Đôi mắt ánh lên kiên nghị.

Ngọn lửa hoàng kim trên mắt phừng lên.

【Nhìn Thấu Đạo Hồng Trần】

Ha ha ha ha...!

"Ngu xuẩn !!!" Bạch Kỳ Lân cười lớn.

Con Thuồng Luồng Mù đã trườn ra.

Mắt mở to.

Hấp thụ lấy nhát chém đạo kia.

Tâm Kiếm ngay lập tức nhìn sang Hồng Mân.

"Ngay bây giờ !"

Hồng Mân lập tức hiểu nàng muốn gì.

Dùng tay xé rách một tấm bùa.

"Hả...!?"

Thuồng Luồng Mù mở to mắt.

Nhìn thấy chính bản thân mình.

Nhát chém đạo mà nó hấp thụ.

Trực tiếp chém đứt đạo của nó.

Xoẹt.

Đầu Thuồng Luồng Mù bị cắt ra, ngay lập tức bị tiêu hủy.

Toàn thân thể nó đang cuốn quanh Bạch Kỳ Lân đồng thời cũng hóa thành cát bụi.

Hồng Mân thở hồng học.

Bạch Kỳ Lân không khỏi nhìn sang nàng ta.

Ngọn lửa bên mắt của nàng, bây giờ đã là một bên đen, một bên xanh ngọc.

Hệ thống vẫn còn đang hiện hữu trong người Bạch Kỳ Lân vang lên thông báo.

【Pháp Tắc Phản Chiếu đã được kích hoạt.】

【Chiếu Mệnh Minh Tưởng đã được kích hoạt.】