Chương 218: Tiểu Thế GiớiCác Luyện Vương của Hắc Y Hội lúc này đều quỳ xuống.Hành lễ với người vừa xuất hiện.Hồng Mân và Cát Tường cũng vậy."Hồng Mân. Chờ về chịu phạt.""Đã rõ ạ." Hồng Mân cúi đầu.Nàng không có nuối tiếc gì.Nếu có làm lại, nàng vẫn sẽ nhất quyết không gọi người đến trong tình huống đó."Và.""Có lòng tin ở ta một chút đi."Nàng ngơ ngác.Mắt rưng rưng mà nhìn bóng lưng của Hắc Y Thiên Ma."...Đã rõ ạ !"Hắc Y Thiên Ma nãy đến giờ chỉ nhìn vào một hướng.Nhìn về Bạch Kỳ Lân đang đối điện nàng.Cuồng nộ.Sát khí.Ai cũng cảm nhận được.Tất cả mọi người đều cảm thấy ngộp thở vì sát khí từ Hắc Ý Thiên Ma.Bóng lưng của người kia như thể tạo ra hư ảnh của vô vàn vị la sát."Phải thâm thù đến mức nào, sát khí mới có thể lớn đến mức này..." Lãnh Yên không khỏi cảm thán.Tay của Tâm Kiếm lúc này đã thả lỏng.Từ lúc Hồng Mân chuẩn bị đón nhận c·ái c·hết, bàn tay nàng đã tỏa sáng như chuẩn bị dùng thứ gì đó."...Có lẽ là chưa cần thiết."Ánh hào quang từ bàn tay dần dần tắt đi."Hầy...!" Hắc Y Thiên Ma lườm Bạch Kỳ Lân."Ngươi muốn kết thúc nhanh, để cái xác này lại.""Hay ngươi muốn đánh một trận ?"Bạch Kỳ Lân nhìn nàng."Ngươi sẽ muốn ta kết thúc nhanh sao?" Răng nanh nhe ra."Tất nhiên là không. Ta đang đay nghiến muốn g·iết ngươi hàng vạn lần đây." Hắc Y Thiên Ma mỉm cười.Nhưng nụ cười giả tạo kia không giấu được biển La Sát tỏa ra từ người nàng.Đôi mắt của Bạch Thú lúc này cũng vô cùng hung tợn."Ta rất nhớ cái cảm giác ăn ruột gan Kiếm Tiên đấy."Tay Hắc Y Thiên Ma xiết chặt."Ta rất nhớ cái cảm giác cắt cổ ngươi đấy con chó nhỏ." Bành !Tất cả lặng người.Sau một chốc im tĩnh, tất cả đều nhận ra điều gì vừa xảy ra.Triệt để hoảng sợ...!Đầu của Bạch Kỳ Lân...!Tan xác...!Từng thớ thịt của nó văng đi tán loạn.Con mắt ở một nơi, từng cái răng nanh vương vãi trên mặt đất.Từng thớ thịt rơi lõng bõng xuống đất.Một chưởng.Một chưởng đánh tới, trực tiếp g·iết c·hết Bạch Kỳ Lân.Thần Thú Ngoại Giới !"Cái miệng của ngươi quá bẩn. Ta hủy nó giúp ngươi."Gương mặt Hắc Y Thiên Ma lạnh lùng nhìn.Bàn tay chỉ phẫy phẫy đi chút máu tím dính trên tay nàng."Chào đón nồng hậu quá nhỉ."Âm thanh vang vọng trong thiên địa.Hắc Y Thiên Ma chả buồn nhin.Rung rung.Từng thớ thịt rơi vãi dưới mặt đất rung rung.Sau đó tụ tập lại.Tái lập lại hình dáng đầu Kỳ Lân."Sức tái tạo này...! Thật đáng sợ." Lãnh Yên trợn mắt nhìn.Hắc Y Thiên Ma còn chả buồn quan tâm.Tay nàng tỏa ra một ngọn lửa xanh rực.Bành !Thân thể Bạch Kỳ Lân lại một lần nữa chỉ còn là những mẫu thịt.Nhưng ngay tức khắc lại khôi phục.Bành.Bành.Bành bành bành !!!Tiếng chưởng liên tục vang lên.Hắc Y Thiên Ma liên tục chưởng đến phá nát thân xác Bạch Kỳ Lân mỗi lần tái tạo."Sư phụ... Con không nghĩ là nó có tác dụng đâu..."Hồng Mân ngăn Vô Nhất nói tiếp."Ngài ấy biết."Bành bành bành.Ầm Ầm Ầm.Mỗi một chưởng đều khiến toàn bộ mọi người rung động.Âm thanh vang lên rồi rung động trên từng thớ thịt trên cơ thể của mỗi người."Tiểu tử thúi. Ta chỉ đơn giản là đang xả giận thôi."ẦM !!!!Chỉ một chưởng.Không gian thiên địa lại một lần nữa mở rộng về hướng Hắc Y Thiên Ma vừa đánh.Không gian liên tục mở rộng, mở rộng.Kéo dài tới vô tận, không biết đã mở rộng bao xa."Aaaa..!!!" Lãnh Yên trợn mắt.Tam Giác Mã cũng đổ mồ hôi.Chỉ một chưởng...?Uy lực còn ghê hơn Diệt Lưỡng Nghi ?Mở rộng thiên địa không biết bao xa ?...Tồn tại như vậy, được phép tồn tại sao ?Tâm Kiếm cũng không khỏi cả kinh.Người Hắc Y Thiên Ma này... Thật quá đáng sợ."Con chó nhỏ. Ta chưa xong với ngươi đâu. Hồi phục lại ngay."Vụt.Vụt vụt vụt.Chưởng vừa rồi của Hắc Y Thiên Ma đánh cho Bạch Kỳ Lân thậm chí không có một thớ thịt để tái tạo.Những hạt bụi li ti tụ lại mà thành hình cái đầu kỳ lân.Không còn đủ mảnh bụi để hồi phục nguyên vẹn thân thể."Khà khà." Bạch Kỳ Lân nhe răng cười."Vốn dĩ, hình dạng Bạch Kỳ Lân này chính là để đối phó với ngươi Hắc Y Thiên Ma ạ.""Nhưng ngươi nghĩ, tiêu diệt ta lúc này, mọi thứ sẽ tốt hơn cho các ngươi sao?""Bạch Dạ sẽ diễn ra ! Đó là không thể tránh khỏi !""Nỗ lực yếu đuối của ngươi từ lúc thế giới hình thành, đối với ta cũng chỉ như cái chớp mắt !"Hắc Y Thiên Ma nhìn hắn."Sủa lắm thế.""Thế ngươi đã xơi múi được gì vòng lặp này chưa?"Hắc Y Thiên Ma vương tay.Một thanh kiếm đen tuyền lập tức được tạo nên trong tay nàng ta."Kiếm đến."【Dựng Nên Thiên Địa】Hắc Y Thiên Ma quật kiếm ngược lên trời.Ring.Ring ring ring ring.Màn nhĩ của tất cả mọi người đều rung lên tiếng liên tục.Ù tai !Tất cả đều ù tai !"Nhìn kìa...!!!"Mọi người hoảng hốt. Bạch Kỳ Lân và Hắc Y Thiên Ma đã bị bao trùm trong một khối cầu đen to lớn.Nó nuốt trọn phần lớn diện tích nơi đây, trừ nơi mọi người đang đứng."Bạch Kỳ Lân. Thần Thú Ngoại Giới. Không chịu ảnh hưởng của pháp tắc.""Khả năng tái tạo vượt ngoài tầm hiểu biết của nhân loại.""Thân thể có thể tàng hình một cách hoàn hảo. Xóa đi cả sự tồn tại.""Một mẫu vật hoàn hảo để giữ cho con rối của ta trường sinh đúng không? "Bạch Thú nhe răng cười.Hắc Y Thiên Ma xoay kiếm."Đối với kẻ khác, ngươi chắc chắn giữ được cái mạng.""Rất tiếc. Ngươi vẫn là đấu với ta.""Để ta cho ngươi thấy, trong khoản thời gian chúng ta không gặp nhau, ta đã khác đi thế nào nhé ?"Bạch Kỳ Lân nhìn nàng.Không gian này... Vô cùng kỳ lạ.Hắn có cảm giác rất kỳ lạ."Đây... Lẽ nào...!""Thu Vũ...! Con khốn !!!"Nàng vuốt nhẹ lưỡi kiếm."Nhận ra rồi sao."Giơ thanh kiếm lên trời cao.OÀNH.Một tia sét từ hư vô đánh xuống lưỡi kiếm của Hắc Y Thiên Ma."Nơi đây là thiên địa do ta tạo ra.""Không còn là Nhất Thế.""Ngươi...!" Bạch Kỳ Lân dã trông vô cùng dữ tợn.Gầm lên !Thân thể Bạch Kỳ Lân ngày một hóa to."Cái gì...! Hắn...!!" Thái Huy và Lãnh Yên đều bất ngờ.Vô Nhất ngay lập tức nhìn thông tin của Bạch Kỳ Lân.【Bạch Kỳ Lân Lv.999】【Bạch Kỳ Lân Lv.1000】 !【Bạch Kỳ Lân Lv.2000】 !【Bạch Kỳ Lân Lv.3000】 !...【Bạch Kỳ Lân Lv.8000】 !Cái gì vậy...?8000 !?Sức mạnh của nó vẫn tiếp tục tăng...!Vô Nhất hoảng hồn.Đó giờ hắn cứ nghĩ cấp độ 999 đã là tối đa của Nhất Thế.Cái con số này là gì đây ?>【Bạch Kỳ Lân Lv.9000】 !【Bạch Kỳ Lân Lv.9999】 !...!!!!【Bạch Kỳ Lân Lv.#ERROR#】Bạch Kỳ Lân lúc này to hơn ngọn núi.Đứng đối mặt với Hắc Y Thiên Ma trong không gian đen kịt rộng lớn kia."C·hết đi !!!!"Bạch Kỳ Lân lao đến.Hình tượng bây giờ không khác gì một cơn s·óng t·hần cao chạm mây đang đổ xuống một con người nhỏ bé.Hắc Y Thiên Ma vẫn thờ ơ."Con chó nhỏ. Nhe nanh với ai đấy ?"【Chấp Chưởng Thiên Đạo】Phừng.Một luồng sáng trực tiếp đánh xuống người Hắc Y Thiên Ma.Vô Nhất mở to mắt mà nhìn thông tin vừa hiện lên.【Hắc Y Thiên Ma - Thiên Đạo】"Chấm dứt thôi.""Ở vùng trời do Thiên Đạo điều khiển. Mọi sinh linh đều do ta định đoạt."【Tiểu Thế Giới - Vĩnh Dạ】Một màu đen kịt bao phủ thiên địa."Thiên Đạo muốn ngươi c·hết. Ngươi nhất định phải c·hết."Hắc Y Thiên Ma còn không vung kiếm.Từ hư không, cứ vậy mà có một đường xẻ ngang ngọn núi Bạch Kỳ Lân.Không có âm thanh.Âm thanh tồn tại.Nhưng nó đã đến mức độ tai người thường không thể nghe được nữa.Thời khắc ấy, tất cả mọi người ở Lăng Mộ Ma Thần.Chỉ có thể dùng mắt để chiêm ngưỡng sức mạnh của một Tiểu Thiên Đạo.Bầu trời đen kịt bao phủ Bạch Kỳ Lân, cùng với hắn, đã b·ị c·hém đứt làm đôi.Từ vết chém đó, hắn trực tiếp tan biến thành hư vô.Không còn một hạt bụi để tái tạo."Hẹn gặp ngươi vào ngày ta báo thù."Bạch Kỳ Lân nhe nanh cười trong khi thân thể hắn tan biến."Hẹn gặp ngươi vào ngày Bạch Dạ.""Ta không thể chờ để ăn các ngươi."Hắc Y Thiên Ma quay lưng đi.Tay phẩy kiếm.Xóa tan màn đêm vô tận."Chúng ta sẽ sẵn sàng."Nàng bước đến, tay đẩy nhẹ tóc Hồng Mân qua tai.Tay chạm má, kiểm tra gương mặt nàng."Hồng Mân. Ngươi không sao chứ?"