Chương 257: Chi Viện Đang Trên Đường ĐếnHô...!Là 【Minh Tưởng Hóa】Kỹ năng chỉ có thể sử dụng khi đang trong trạng thái Minh Tưởng.Không chỉ có được buff auto né tránh, lại còn có skill lỗi ?Quỷ gì vậy ?Vô Nhất cũng không nhìn ra kỹ năng vừa rồi là gì.Về cơ bản là một kỹ năng thoát thân ?Thoát khỏi hiệu ứng choáng để t·ấn c·ông.Hắn không có nhiều thời gian nhìn nhận tận hình.Đã thấy kiếm của Y Sương chém xuống.Rắc !Một tấm khiên vỡ.Người của Vọng Ngữ Bang đã ngay lập tức thi triển kỹ năng bảo vệ hắn.Để Vô Nhất c·hết là một bất lợi quá lớn cho Vọng Ngữ Bang.Y Sương nhìn Vô Nhất trong khi hắn tận dụng vận tốc từ tấm khiên của Nhạc Công để lùi ra xa.Nàng tạm thời không thể sử dụng Trả Vạn Vật.Nếu sử dụng, tốc độ kinh hồn của Vô Nhất được trả lại sẽ khiến hắn t·ẩu t·hoát.Kiếm đã lại bắt đầu hóa thành roi.Vô Nhất nhìn nhận ra được.Sát thương của roi thấp hơn là kiếm.Tuy nhiên ưu thế về tầm đánh cao hơn hẳn.Do đó mà mỗi khi hắn giữ khoảng cách, đối đầu với hắn luôn là lưỡi roi.Tuy nhiên, ở khoảng cách xa, roi vẫn ở mức độ có thể né được.Lưỡi roi kia cứ thế mà hụt xuống đất.Y Sương nheo mắt nhìn Vô Nhất.Thu lưỡi roi về thành kiếm mà lao tới.Con bà nó.Vô Nhất thở dài.Lưỡi kiếm chém tới.KENG.Âm thanh chói tai mà vang lên.Lưỡi kiếm của Y Sương cứ vậy mà bị hất văng."Ồ ?"Bị phản công rồi.Nàng nhìn Vô Nhất.Hắn từ bỏ trốn chạy, quyết định đối kháng sao? ..."Tỷ tỷ, chị nghĩ Vô Nhất có thể thắng được Y Sương không?" Thiên Vỹ Yêu Vương chăm chú nhìn màn hình."Nếu tên ngố ấy cứ đánh như vậy thì không."Hắc Y Thiên Ma trông Vô Nhất đánh mà vô cùng khó chịu."Tên ngố này. Mang tiếng đệ tử chân truyền của Hắc Y Thiên Ma mà để một đứa con của Dạ Hoàng ăn h·iếp đến vậy...! Thật là mất mặt."Trong khi đó, REMIxTV đang vô cùng hào hứng mà bình luận."Hai kỹ năng thoát thân ...! Dạ Tử có tới hai kỹ năng thoát thân khác cooldown !"Kỹ năng thoát thân được cân bằng bởi việc chúng chia sẻ thời gian hồi chiêu với nhau.Ví dụ ngươi có 3 kỹ năng thoát thân từ 3 chức nghiệp.Khi ngươi đã dùng một trong ba kỹ năng, hai kỹ năng còn lại cũng sẽ hồi chiêu.Việc này đảm bảo cho việc người chơi không thể liên tục thoát thân.Tăng giá trị cho kỹ năng thoát thân.Nếu ngươi xài phí kỹ năng thoát thân, đối mặt chỉ có c·ái c·hết.[ Vcl hai kỹ năng thoát thân. Game cho chó chơi. ][ Một cái là đủ khiến nhiều thằng chửi thề trong PVP rồi, hai cái chính thức nghỉ PVP.][ Tạo class lỗi thì cứ tìm tới DMG...]Một lần nữa, mọi người đều đồn thổi về chức nghiệp Dạ Tử.Họ nhìn nhận toàn bộ những thứ lạ kỳ là kỹ năng của chức nghiệp Dạ Tử.Ngay lập tức mà khiến nó lên hotsearch.Với cái tên "Chức nghiệp mạnh nhất Nhất Thế !!?"Mã Lượng nhìn cảnh tượng kia, có chút cau mày.Thứ đồ kia rất kì lạ.Lẽ nào là Pháp Tắc mà Vô Nhất nói đến ?...Ngoài cổng Bắc.Một bóng lưng to lớn đang bước vào cổng."Hơi trễ tí. Nhưng chắc là không sao."Hai thanh kiếm giắt bên hông của hắn rung rung.Phản ứng với thanh kiếm đen hắn đang cầm trên tay.Nó đang tỏa ra hắc khí dày đặc.Như đang thèm khát tất cả."Bình tĩnh. Ngươi sẽ được ăn no nê thôi.""Con mẹ nó. Lo luyện kiếm quên cả thời gian."Hắn bước vào cổng.Nhìn xung quanh, khắp nơi là địch.Thanh kiếm đen kia của hắn lập tức rung động."Chà. Địch phủ kín màn hình.""Hoàn con mẹ nó hảo."Hắn xoay thanh kiếm đen."Ăn đi ! Con trai !"Phừng.Ngọn lửa xanh đã ngay lập tức cháy rực trên lưỡi kiếm.Cả ngàn người chơi lúc này tại Cổng đều xoay mặt mà nhìn kẻ vừa bước vào.Họ nhận ra thanh kiếm kia.Cùng một thanh kiếm mà Đạp Tuyết bang họ sở hữu.Hắc Dạ Kiếm.Người vừa bước vào Lãnh Địa Chiến.Chính là Tình Kiếm...."Cánh Tây đã tới Thu Vũ Thành rồi bang chủ !"Bắt đầu có liên lạc từ nhiều nơi tới."Cánh Đông đang phải đối đầu với quân của Ngạo Thiên, chưa rõ tình hình." Vô Thường hiểu rõ.Cánh Đông sẽ khó di chuyển, thậm chí là bị diệt vì quân của Vọng Ngữ Bang.Thế nhưng sẽ làm chậm tốc độ hành quân đi nhiều.Quân ta sẽ đến chỗ Vô Nhất trước."Còn cánh Nam ? Sao chưa có thông tin gì ?""...Cánh Nam."Quân của Mã Lượng có chút ấp a ấp úng mà thông báo."Cánh Nam... Đang bị chặn đường ! Vẫn chưa đến được Thu Vũ Thành !""Cái gì !?" Vô Thường bất ngờ.Làm thế nào ? Quân lực phía Nam của phe Ngạo Thiên hẳn là rất ít.Chủ yếu là từ bang hội cùng tăng tốc với Đan Nguyệt Bang và chính Đan Nguyệt Bang.Làm thế nào mà trụ được trước quân của Mã Lượng ?"Mã Lượng ! Ông đang làm cái vớ vẩn gì thế !? Sao vẫn chưa đến Thu Vũ Thành." Vô Thường trực tiếp mà lên tiếng."Ngươi nghĩ ta không biết !? Cứ lo việc của ngươi đi tên khốn !"Mã Lượng cắn răng.Chính hắn cũng không ngờ tới tình huống mình bị chặn đường tiến quân như vậy....Nam 6 - Hang Sơn Thần.Địa hình không thấy được ánh mặt trời.Cả khu vực lãnh địa này là hang động.Bên trong hang động thì vô cùng chằng chịt.Đây là nơi rất khó di chuyển.Đặc biệt là khi phải chiến đấu bên trong.Mã Lượng có đoán được việc di chuyển qua nơi đây sẽ chậm do địa hình và bị quân địch ngăn chặn.Thế nhưng không tiến qua nổi Nam 6 từ nãy đến giờ, thật sự là bị kẹt cứng."C·hết tiệt thật...! Để ta tiến vào."Hắn không hiểu vì cớ gì mà quân ta không di chuyển nổi.Địa hình nơi đây quá hẹp, chính Mã Lượng cũng phải luồng lách phe mình mà đi qua.Bản đồ bên trong Hang Sơn Thần có 3 dạng, đều đã được các bang lớn nghiên cứu và vẽ ra rồi.3 dạng hang động sẽ luân phiên nhau thay đổi có chu kì.Lần hang động này là lần hang động có đường đi hẹp nhất, không có khu vực trong hàng nào lớn.Có thể nói là môi trường quá chật hẹp cho trận đánh lớn.Hầu nhất trận đánh đều chỉ là trận nhỏ, gồm hai đến ba người.Tất cả các đường nhỏ hẹp đều dẫn chung tới một con đường ra khỏi Nam 6.Thế nên theo hắn nghĩ, người của Đan Nguyệt Bang muốn chặn đường họ, sẽ tử thủ ở đó.Ép buộc mỗi lần chiến đấu, cao nhất có 6 người chơi xuất hiện.Nhưng đối địch với cả trăm người đang đi vào hang..Không hết mana và sinh lực sao ?Riêng việc này thì hắn không hiểu.Bọn Đan Nguyệt Bang, lại có m·ưu đ·ồ gì ?..Ầm !Mã Lượng và quân của hắn cuối cùng đã đến Nam 7.Vượt qua người của Đan Nguyệt Bang.Mã Lượng ngay lập tức cáu gắt."Bọn ngu ! Bọn ăn hại ! Tại sao lại tốn thời gian như vậy !? Ta vừa mới đến chỉ huy đẩy một chút là đã qua được rồi !"Người bị mắng có chút ấp úng."Bang chủ... Thật ra... Lý do chúng ta bị kẹt lại đã đi rồi.""Hả ? Ý ngươi là sao?" Mã Lượng không hiểu."Từ nãy đến giờ chúng ta bị kẹt lại, là do một người.""Bây giờ người đó đã bỏ đi rồi, trong đám người chúng ta g·iết không có hắn.""Còn vài người của Đan Nguyệt Bang nữa vẫn còn sống.""Một người ? Ngươi nói vớ vẩn gì đấy !?" Mã Lượng bất ngờ....Một người, có thể ngăn chặn được cả đội quân Mã Lượng bên đây ?...Bắc 7."Vù. Chậm một chút là đụng quân của Vô Thường ở Thu Vũ Thành rồi."Một bóng người đang bế một thiếu nữ mà chạy như bay.Hắn đeo trên người cờ.Tốc độ này, hẳn là còn được buff của đồng đội.Người thiếu nữ kia lúc này thì cười ríu rít mà ôm chặt cổ hắn."Nhanh quá ! Nữa đi !"Nàng ta vui vẻ cười mà cảm nhận cơn gió thổi trên gương mặt mình, để tóc tai bay hết ra đằng sau."Phút giây tui vừa đặt chân ra, đời tui, đã tiêuuuuu" Nàng ta vui vẻ hát."Ặc...Là Kyoufuu All Back."Nàng ta khi nghe được cậu trai biết tên bài hát, lập tức mắt long lanh mà nhìn hắn.Như đọc được tâm, hắn biết ngay là nàng muốn mình hát cùng."...Mây trong xanh đẹp bao nhiêu mà tui hổng đi đâu được ~"Nghe hắn hát theo, nàng mới vui vẻ mà lắc lư đầu hát, để hắn bế chạy đi."Trời gió ! Siêu bự và siêu to ! Rồi xong phim luôn đó!" Cả hai cùng nhí nhố mà hát rồi cùng bật cười."Bay màu bay màu thôi bay luôn tóc tai tui ra đằng sau!" Ánh Thư và Diệp Vũ cùng hát.Để gió luồn qua tóc họ.Cười ha hả mà chạy xuyên sa trường.Anh Vô Nhất lựa đâu ra một cái bài quá vô tri.-Bài nhạc đang được hát: https://www.youtube.com/watch?v=TOxEO0djlbE ( Kyoufuu All Back [Yukopi] tiếng vịt )