Sau khi thi triển, Đạp Tuyết lập tức hủy bỏ Kiếm Chủng mà phi không lên trời, cưỡi phi kiếm.
Vô Nhất trực tiếp rơi vào hố đen vô tận phía dưới Lăng Mộ Ma Thần.
Tình Kiếm thì tan biến ngay trên đường rơi xuống.
Thế nhưng.
Ánh mắt rực lên lửa hồng của Tình Kiếm lúc này mở ra.
Ánh kiếm tỏa lên mà khiến hắn bay đi.
【Bảo Vệ Những Gì Ta Trân Quý】
Vút.
Tình Kiếm trực tiếp dịch chuyển đến bên người Diệp Vũ.
Hồi phục sinh lực của chính mình ngay trước cửa tử.
Khả năng của kỹ năng này thậm chí cho phép hắn hồi sinh chính mình.
Hắn không dịch chuyển đến Vô Nhất được, vì hai đứa đều đang rơi nên dù có hồi sinh cũng c·hết ngay lập tức.
Khốn thật.
Tình thế hoàn toàn bị đảo ngược.
Đòn Kiếm Diệt Thiên Địa và Sát Phạt Thiên Nhai của Đạp Tuyết ban nãy thật sự đảo ngược tình thế !
Chỉ trong 5 giây, thế cục thay đổi !
Còn 1 phút 15 giây.
"Không thể tin được !!!!!" Hoàng Phượng hét lên.
"Thật sự không thể tin được !!!!" July14 cùng hò reo.
[ Má má má má !!! Điên ! Điên thiệt rồi !!!! ]
[ Có lần nào Lãnh Địa Chiến căng tới mức này không vậy ? ]
[ Đánh sập nóc nhà Lăng Mộ Ma Thần, con mẹ nó ảo thật đấy. ]
[Uống hết rượu bia trong nhà rồi, đang order thêm mấy két má nó đưa bia vl ]
"Ngỡ như chiến thắng đã thuộc về Đan Nguyệt Bang, ngay tức khắc cú dịch chuyển bằng ngọc bội Quy Quy của Đạp Tuyết đã hoàn toàn đảo ngược tình thế !" Hoàng Phượng hào hứng nhảy cẫng cả lên.
"Không thể không nói ! Y Sương quá tỉnh ! Nàng ta thực sự câu thời gian cho Đạp Tuyết hồi sinh, cả pha thi triển Kiếm Diệt Thiên Địa này hoàn toàn là nhờ Y Sương setup !"
Bình luận đều đang vô cùng sôi nổi.
Đạp Tuyết vẫn đang dùng phi kiếm lơ lửng trên không tự do tự tại.
Cùng 6 phi kiếm bay sau lưng hắn.
Y Sương lúc này đã lướt đến chụp lại toàn bộ lá cờ.
Để cho người có Tự Động Né Tránh giữ cờ vẫn tốt hơn.
Y Sương lúc này đã dùng roi buộc lấy phi kiếm của Đạp Tuyết.
"Đẹp trai ! Hết sức đẹp trai !" July14 hú hét.
"Thật sự...! Tại sao đây là 1 nam 1 nữ, nhưng trông không khác gì hai mỹ nam vậy nhỉ ?" Hoàng Phượng bật cười.
Vô Thường lúc này cực kỳ hào hứng.
"Tốt lắm hai người ! Giữ cờ đến cuối cùng là chúng ta sẽ thắng ! Một phút sau hi sinh mạng là được !"
"Mau ! Xông lên !!!" Ngạo Thiên gầm lên.
Họ cần tìm cách chiếm lại số cờ kia trong thời khắc cuối cùng.
Khoảng hở để c·ướp cờ, chỉ có 15 giây !
Thế nhưng Đạp Tuyết và Y Sương đều đang lơ lửng trên không.
Việc đánh trúng họ là vô cùng khó.
Họ cũng dự định giữ mình ở trên không để tránh chiến trận.
"Chưa kết thúc đâu."
Đạp Tuyết lườm Tình Kiếm và Diệp Vũ.
Họ đang đứng ở góc nhỏ nóc Lăng Mộ chưa bị sụp xuống, sát vách.
Dù là chỉ còn 1 phút, nhưng hai người kia đều là kẻ dùng Minh Tưởng.
Diệp Vũ - Tình Kiếm VS Đạp Tuyết - Y Sương !
Phi kiếm tụ lại, rồi lại tản ra.
1 phút 10 giây.
【Vạn Kiếm Quy Tông】
Kỹ năng đang được thi triển.
Khu vực có thể chuyển động của họ quá nhỏ.
Đòn Vạn Kiếm Quy Tông này, gần như hoàn toàn không có chỗ tránh.
Tình Kiếm bật cười.
"Không ngờ lúc tái chiến, chúng ta lại như thế này."
Hắn rút kiếm ra.
Rực lên ngọn lửa hồng.
Đạp Tuyết trừng mắt.
Ánh lửa bạc trên mắt hắn cũng cháy rực.
"Ta sẽ cho ngươi sự tôn trọng ta dành cho Hư Ảnh Ma Thần."
Đạp Tuyết niệm thuật.
"Tới đi."
Tình Kiếm bật cười.
Ngọn lửa hồng kia lúc này đã cháy rực.
"Ta sẽ cho ngươi sự tôn trọng ta dành cho một con gà."
"F*ck you."
Tình Kiếm giơ ngón giữa.
"Cái miệng của ngươi, vẫn thối như ngày nào."
Vạn kiếm bay đi.
Phóng thích đến chỗ Tình Kiếm và Diệp Vũ.
Đôi mắt bạc của Diệp Vũ lúc này rực cháy.
Tay hắn cầm vô số phi đao.
KENG.
KENG.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG.
Âm thanh liên tục giòn giã vang lên.
Hắn phóng phi đao chặn hết những phi kiếm sẽ trúng điểm yếu huyệt của họ.
Không thể đỡ hết !
Nhưng giờ việc này mà thương tổn cũng được hạn chế về mức thấp nhất.
"Tình Kiếm ! Anh có cách nào không !? Ta không giữ được lâu đâu."
C·hết tiệt.
Bây giờ không phải là câu chuyện về việc Minh Tưởng của hai người họ khắc chế Y Sương và Đạp Tuyết nữa rồi.
Họ thậm chí không có cách chạm vào hai kẻ kia !
"Có chứ !"
Hắn nhảy đến.
"Anh làm cái quỷ gì vậy !"
Diệp Vũ ngoác mồm.
Tình Kiếm nhảy đến.
Nhưng dưới chân hắn không có điểm đáp.
Chỉ có vực sâu không đáy của nóc Lăng Mộ bị vỡ nát.
"Tình Kiếm ! Anh t·ự t·ử đấy hả !???"
Tình Kiếm bật cười.
"Lấy tầm thôi."
【Bảo Vệ Những Gì Ta Trân Quý】
Vút.
Đạp Tuyết trợn mắt.
Tình Kiếm biến mất giữa hư không.
"Yo, con chó."
Hắn giật mình.
Tình Kiếm dịch chuyển vào hắn !
"Đôi lúc để bảo vệ ai đó, ngươi phải g·iết ai đó."
Hắn nhe răng cười.
Lưỡi kiếm quét đến.
Đạp Tuyết ngay lập tức cũng vung kiếm.
KENG.
Âm thanh vang lên.
Hai thanh kiếm đen rung động.
【Hắc Dạ】
"Tao ghét việc hai chúng ta hiểu ý nhau thế nào đấy con chó."