"Thiệt, lần này em lập công rồi đấy Ánh Thư." Vô Nhất vui vẻ cười.
Hắn có nghe chuyện từ Diệp Vũ.
Ánh Thư vui vẻ cười cùng gò má ửng hồng.
Lúc này nàng đang rất vui.
.
.
.
REMIxTV đang như ngồi chảo lửa.
"Cậu nghĩ cái gì vậy hả !!!!?"
"Người bỏ vốn, chỉ có yêu cầu như vậy thôi !"
"Không. Cho. Mặt. Ánh Thư. Xuất Hiện !!!!"
"Có cần phải liều mạng vậy không ?"
"Cố lắm tôi mới liên hệ bang hội kia bảo Ánh Thư tránh trận đại chiến. Vậy mà tự cậu cho cô ta cái mặt nạ, để cô ta là người kết liễu trận đại chiến !?"
"Người kia không muốn Ánh Thư xuất hiện trên màn ảnh, và cậu làm gì !?"
"Nhìn đây này !"
Hoàng Linh mở máy tính bảng lên mà cho người thanh niên trẻ tuổi xem.
[ Oa !!! Hồ Ly Tiểu Thư ! ]
[ Phát tên ấy chí thật !? Thành viên của Đan Nguyệt Bang sao !? ]
[ Hồ Ly Tiểu Thư ! ]
[ Lần đầu tôi cảm thấy trang phục Tân Thủ cũng rất xinh nha ! ]
Hồ Ly Tiểu Thư.
Đây là biệt danh cư dân mạng đang đặt cho Ánh Thư.
Một mình một cung, b·ắn h·ạ Sát Kiếm Y Sương, mang chiến thắng về cho Đan Nguyệt Bang.
Nhiều trang tin tức đều đã đưa nó lên trang nhất.
Không sớm thì muộn, họ cũng tìm tòi thông tin về Ánh Thư.
Hoàng Linh không tưởng tượng được sự phẫn nộ của công ty kia sẽ tồi tệ đến mức nào.
"Hủy rồi... Cả cơ đồ này...! Hủy trong tay cậu rồi !!!"
Hoàng Linh ôm đầu.
"AAAA....!! Lẽ ra không nên thuê cậu !!!"
"...Chắc là không sao đâu, tôi có thể thử nói chuyện với bên họ..." Người trai trẻ kia cười trừ.
"Cậu...!? Một phó nháy quèn !? Cậu nói thì được gì !?"
Hoàng Linh phẫn nộ mà quở mắng.
"Sếp ! Có tin tức về công ty bên kia !"
Hoàng Linh giật thót.
Tim trễ đi mấy nhịp.
"Họ...Họ nói... nói gì !?"
Anh ta rén lắm rồi.
"Họ bảo..."
.
.
.
Hình ảnh Ánh Thư vui cười cùng bang hội, đều đang được xuất hiện trên màn hình máy tính của một người.
Người đấy im lặng mà nhìn nụ cười của Ánh Thư.
Mở điện thoại lên mà gọi.
"Tạm thời khoan có hành động gì với REMIxTV."
"Hạn chế bất kì ai muốn moi thông tin về Ánh Thư ở Đan Nguyệt Bang.
Điện thoại cúp.
"Lâu rồi, ta chưa thấy đứa trẻ này cười như vậy."
"Ánh Thư."
"Có vẻ như mua cho con chiếc nón thực tế ảo là lựa chọn đúng."
.
.
.
Cả Đan Nguyệt Bang lúc này đang đứng xem ghi hình trận chiến.
Diệp Vũ vỗ vỗ vai Vô Nhất.
"Đại ca ! Ghê nha, học được Minh Tưởng luôn rồi kìa !"
"...Anh mày vẫn chưa biết cách dùng đây."
Ở khoảnh khắc đó, vô tình Minh Tưởng được tạo nên.
Chính hắn cũng không hiểu tại sao làm được.
"Hửm ? Vẫn chưa kiểm soát được sao ?"
"Chỉ cần tập trung thật cao độ vào một vật thể hay một người là được mà."
Vô Nhất gãi gãi đầu.
"Không được... Nó lạ lắm."
Hắn không hiểu so, nhưng hắn không làm được.
Dù lý thuyết về Minh Tưởng hắn đều hiểu rõ.
Nhưng không hiểu sao hắn vẫn chưa hoàn toàn điều khiển được nó.
"Cơ mà... Có việc này anh khá tò mò."
"Màu sắc của Minh Tưởng."
"À..." Diệp Vũ gật gù.
"Em cũng tò mò cái đó, chắc phải đi hỏi sư phụ."
Màu sắc.
Của đa số mọi người là mang màu bạc.
Nhưng của Tình Kiếm có rất nhiều màu sắc.
Lúc hắn dùng Vong Tình Minh Tưởng, nó mang màu tím và xanh.
Lúc hắn dùng Tình Kiếm Minh Tưởng, nó mang màu hồng.
Của Vô Nhât thì ngọn lửa trực tiếp sinh động như vô số nét mực tạo thành.
"Xong chuyến này, phải đi hỏi sư phụ mới được."
.
.
.
Cạch cạch cạch.
Giai đoạn Chiếm đã kết thúc.
Có 15 phút nghỉ ngơi trước khi giai đoạn tiếp theo bắt đầu.
Nhưng theo đà này, có thể giai đoạn thứ hai sẽ không xảy ra...