Chương 31: Làm Nên Lịch SửCả tổ đội im lặng.Trong giây lát, họ quên mất mình đang chiến đấu.Lâm Nương có vẻ như bị chấn động bởi đoạn cắt cảnh vừa rồi nhất. Trông như người thất thần.Vô Nhất cùng Diệp Vũ thì có chút bối rối.Kiếm Tiên đ·ã c·hết lúc đó ?Vậy tại thời điểm Bạch Thú xuất hiện, người cùng chiến đấu với Hắc Y Thiên Ma là ai ?Gương mặt hai người họ là y hệt nhau.Lúc này đây, Hư Ảnh Kiếm Tiên lại đứng yên.Hệt như giai đoạn trước 90%Cả tổ đội phút chốc không biết nên làm gì.Quý Mộng thấy cả ba người còn lại trong đội đứng yên, cũng không dám nhúc nhích.Phòng chat lúc này, đã là tột cùng náo loạn.[Cắt cảnh...? Cắt cảnh !!!?][Cha mẹ ơi, lần đầu tiên tôi thấy cắt cảnh trong trò này.][Câu chuyện này, cũng quá đau lòng đi. Người thiếu nữ kia, vì vị Kiếm Tiên kia mà chịu đựng tất cả.][Boss Hư Ảnh Kiếm Tiên trong phó bản là nữ, lẽ nào đây chính là vị thiếu nữ kia sau khi nhận được tu vi của Kiếm Tiên?][Nét mặt... có phần giống, nhưng so ra thì là hai người khác nhau.][Chu choa, nhà phát triển cuối cùng cũng chịu chi tiền làm cắt cảnh, 10 điểm. Ta khóc cmnr][Con mẹ nó, ngày mai kênh stream này nhất định lên báo !][Huhu... Thu Vũ tỷ tỷ ! 。゚( ゚இ‸இ゚)゚。 Ta không kiềm được !!! Quá thảm đi !!!][Ta tới xem người chơi ăn hành, không ngờ lại bị Boss cắt hành.]Mọi người như nổ tung vì sự kiện cắt cảnh.Chưa từng có con Boss nào trong game có cắt cảnh, lại còn là cắt cảnh dài như vậy.Vô Nhất vô tình mở lên Lập Phương Âm Nhạc, lại càng làm cảm xúc kia dâng trào.Hắn cũng không biết được là, sư phụ mình ở ngoài theo dõi, lúc này đã rời khỏi quảng trường.Nàng là không muốn ai thấy bộ dạng của mình lúc này.Vô Nhất hít một hơi thật sâu, rồi la lớn."Tiếp tục nào !"Trực tiếp mà nắm chặt song đao. Chém tới.Lâm Nương lúc này trầm mặc, nhưng lúc này vẫn tiếp tục chiến đấu.Nhanh chóng cả đội trở về với đội hình chiến đấu.Hư Ảnh Kiếm Tiên lúc này im lặng sau khi tiếp tục nhận sát thương, mới cất lời."Ta.""Chúng ta.""Chúng ta sẽ bảo vệ nhau."Hư Ảnh Kiếm Tiên thân thể giật giật.Thân thể phát lên ánh hào quang chói lóa.Vô Nhất giật mình.Ánh sáng này...Giống trong cắt cảnh !"Diệp Vũ !"Diệp Vũ gật đầu, hắn cũng tinh ý nhận ra ngay Ánh Sáng kia mang ý nghĩa gì."Bóng tối che chở cho kẻ lạc lối."【Lĩnh Vực: Vĩnh Dạ】Lượng máu của Diệp Vũ đã rơi tới nguy kịch.Bóng tối một lần nữa bao phủ tất cả.Nhưng ngay tức khắc, bị ánh sáng chói lóa kia nuốt trọn.【Chúng ta bảo vệ nhau.】【Kiếm Tiên đã tìm lại được một phần ký ức.】【Cốt Truyện Ẩn đã được kích hoạt.】【Cốt Truyện Ẩn: Tương Phùng】【Chỉ khi hoàn thành Cốt Truyện Ẩn, người chơi Lâm Nương, Vô Nhât, Diệp Vũ, Quý Mộng mới có thể tiếp tục chiến đấu với Hư Ảnh Kiếm Tiên.】【Phẩn thưởng: Mở khóa Cốt Truyện Chính.】Trên sàn đấu không còn Hư Ảnh Kiếm Tiên nữa.Nhưng thanh máu của Hư Ảnh Kiếm Tiên vẫn hiển thị.80%....Điên.Điên rồi !Toàn bộ kênh chat phát điên.[ AAAAAAA !!!!????? ][CỐT TRUYỆN ẨN !!!!???][Cha mẹ ơi, sống được tới ngày thấy được cốt truyện của game !!!][ ADSJHFG234HJTHJ23THJ23HJ2GEHJ2GJHHJ2GEJHGWEJHDHGD][GDSGJKHSDJKHGSDKJGJKSDGJKGJKEWJKWEGKJGEJKWJKGJKGWEKWJ][Lầu trên đập hư bàn phím rồi, TA CŨNG ĐẬP !!!! GSDJHKDG DHJSGJHSDGDHJSSGDHJSGDS][ĐAN NGUYỆT BANG! ĐAN NGUYỆT BANG! ĐAN NGUYỆT BANG! ĐAN NGUYỆT BANG!]"Đan Nguyệt Bang ! Đan Nguyệt Bang ! Đan Nguyệt Bang !"Quảng trường lúc này náo động.Khắp các kênh tin tức náo động.Con số xem trực tiếp không ngừng tăng nhanh.Lịch sử lúc này đã được tạo nên.Con đường dẫn tới Cốt Truyện Chính, đã gần hơn bao giờ hết.Cả bốn người lúc này không biết phải nói gì.Tiếng reo hò mãi không dứt.Chưa gì, hòm thư của Đan Nguyệt Bang đã đầy ắp lời mời phỏng vấn.Các Bang Hội khác lúc này đỏ mắt.Không hẹn mà cùng nhau, chuẩn bị tổ đội đi đánh Hư Ảnh Kiếm Tiên ở trạng thái gốc !Là cơ hội mở ra Cốt Truyện Chính !Là một phần lịch sử của Nhất Thế !Lúc này toàn bộ người chơi như cùng hướng về một chỗ.Cốt Truyện Ẩn !Không thể bỏ lỡ.Vô Nhất chỉ nhìn tên nhiệm vụ. Gượng cười.【Cốt Truyện Ẩn: Tương Phùng】Là muốn ta, đem Hắc Y Thiên Ma và Kiếm Tiên, cho họ một lần nữa gặp nhau ?Diệp Vũ cũng nuốt nước bọt.Phải làm sao ?...Hắc Y Thiên Ma đang gục đầu trên ngai vàng của mình."Nếu các ngươi tới tìm ta vì muốn ta gặp lại Kiếm Tiên.""Thì ta chỉ có một lời khuyên, từ bỏ đi."Lúc này Vô Nhất và Diệp Vũ đã đứng giữa đại điện. Cả hai đều nuốt nước bọt."Sư tôn liệu có thể, kể thêm chuyện xảy ra sau đó không?""Không."Cả hai im bặt."Ta không muốn."Vị sư phụ thường xuyên trêu đùa họ, lúc này muôn phần nghiêm túc.Ánh mắt sưng đỏ.Vẫn còn vệt lệ bôi mờ đi phấn son.Người nhất định là vừa khóc.Vô Nhất im lặng."Nhưng mà-""Ta bảo, là ta không muốn."Áp lực từ Hắc Y Thiên Ma, là không thể đùa được.Bất chợt, cả hai cảm giác như mình đang bị một bàn tay vô hình b·óp c·ổ đến ngạt thở.Cảm giác vô cùng chân thật."Hai ngươi lui đi. Lòng tốt của các ngươi, ta hiểu.""Nhưng câu trả lời là không.""Nhưng dù có muốn, vẫn là không thể."Vô Nhất nhìn gương mặt của Hắc Y Thiên Ma."Đệ tử mạn phép hỏi tại sao ạ?"Hắc Y Thiên Ma lườm hắn."Cha của đệ tử, mất khi đệ tử còn rất bé.""Mẹ của đệ tử, một mình mà nuôi đệ tử từ bé đến lớn.""Dù đang có chuyện gì, khi đệ tử hỏi đến cha, ánh mắt của mẹ luôn là mười phần nhu mì."Ánh mắc của Thiên Ma lúc này, bỗng chốc nhẹ đi."Nhưng trong ánh mắt ấy, lúc nào cũng có tiếc nuối.""Người tiếc nuối vì cha ra đi quá sớm.""Tiếc nuối vì không thể sống bên họ đến đầu bạc răng long.""Tiếc nuối vì không thể có thêm thời gian."Thiên Ma trầm mặc."Sư tôn.""Đừng để tiếc nuối là cảm xúc cuối cùng người có cho Kiếm Tiên."Diệp Vũ ngây người.Sư huynh... ngầu quá..."Cảm xúc cuối cùng của ta, không phải là tiếc nuối."Khuôn mặt u buồn như vô tận kia, dưới ánh trắng chiếu xuống, lại mang theo muôn phần mỹ lệ.Nàng thở dài."Vòng tròn xung quanh Kiếm Tiên, hay còn gọi là Biển Lửa, là một mảnh vỡ của vòng lặp trước."Vô Nhất im lặng.Nếu nó là mảnh vỡ, tức là.Hắc Y Thiên Ma mỉm cười nhìn hắn."Ngươi nghĩ gì, nét mặt nói cả rồi.""Đúng vậy. Như ta đã nói. Người bản địa không thể tiếp cận mảnh vỡ của vòng lặp trước. Chỉ người phương xa có thể.""Về cơ bản, ta không thể nào vượt qua nó để gặp người, dẫu có muốn đi nữa.""Tốt nhất là các ngươi từ bỏ ý định thuyết phục ta đi."Cảm xúc trong lòng nàng, đã mâu thuẫn biết bao cái thiên thu.Một nửa chỉ muốn bên cạnh Kiếm Tiên.Một nửa, không muốn dày vò người.Vô Nhất mở giao diện bằng hữu lên.【Người chơi Vô Nhất muốn kết bạn làm bằng hữu.】Bạn thông tin hiện lên bên cạnh Hắc Y Thiên Ma."TIểu tử láo lếu, làm bằng hữu với sư tôn, ngươi xứng sao?"Hắc Y Thiên Ma mang ý cười châm chọc mà nhìn Vô Nhất.Khuôn mặt hắn lúc này cũng rất nghiêm túc."Thế, nếu có thể mặt đối mặt với Kiếm Tiên, người có làm không?"Thiên Ma nhìn Vô Nhất.Ánh mắt kiên định ấy.Thật là cảnh đẹp.Trong ánh mắt ấy, làm nàng nhớ tới Kiếm Tiên năm xưa.Hễ muốn làm gì, là kiên định không ngừng.Nàng mỉm cười, nụ cười ấy là thật lòng, nhưng vẻ mặt kỳ thực đượm buồn.'Ta.""Không biết nữa."【Bạn và Hắc Y Thiên Ma đã trở thành bằng hữu.】Vô Nhất gật đầu, xoay người đi."Đi thôi Diệp Vũ.""Hả? Đi đâu cơ sư huynh?""Vượt biển lửa."