Chương 329: SovuilKhốn thật.Nàng không phải là đối thủ của Sovuil vào lúc này.Euriayaz ngay lập tức đưa tay ra mà niệm chú lên người Ngạo Thiên."Ngạo Thiên. Ta tuyên bố khảo nghiệm của ngươi-!"Khực.Mắt nàng mở to.Đầu nhọn của cây gậy dò dường của Sovuil.Kéo dài ra lao đến.Đâm xuyên cổ họng nàng."Đừng có cản ta."Máu tuôn ra.Sovuil gần như không quan tâm.Rút nó ra mà bước đến."Nếu không theo Bạch Thú. Chỉ có một con đường.""C·hết."Euriayaz thở hổn hển."Oẹ...!"Vô số sâu bọ tuôn ra từ miệng nàng."Euriayaz!" Ngạo Thiên nhìn cảnh tượng kia, không khỏi đổ mồ hôi.Sovuil.Tử Thần của Đế Quốc Flamme.Ở thời điểm mà Thần Khải Huyền chưa phải là tôn giáo độc tôn.Tương truyền, hắn là một kẻ sùng đạo đến từ Thánh Quốc.Nhưng chính hắn, đã g·iết c·hết vị thần mà hắn tôn sùng.Thần Cú.Thần của những Tri Thức Cấm.Sau đó c·hặt đ·ầu vị Thần Cú đấy ra.Chiếc đầu lúc ấy đã đầy giòi bọ.Đội lên đầu.Sau đó đi khắp nơi.Tuyên bố rằng hắn chính là thần linh.Không rõ nguyên do, nhưng một quãng thời gian sau, tên điên ấy, thật sự đã trở thành Tử Thần.Ngạo Thiên với tình hình hiện tại, thì rõ rồi.Là Bạch Thú ban cho hắn quyền năng trở thành Tử Thần.Sovuil bước đến.Há chiếc mỏ cú ra.Vô số rễ cây lại một lần nữa phóng ra.Lao đến Ngạo Thiên."Neolani, dùng Diệt Quang Chiếu đi !" Hắn thét lớn.Euriayaz giật mình.Nàng lắc đầu báo hiệu không thể.Thế nhưng."Được ! Để Neolani làm ! Tin ta !"Euriayaz ngay sau đó, chỉ biết trợn to mắt.Ánh sáng chói lóa lóe lên từ thân thể Euriayaz.Neolani đang sử dụng pháp tắc từ trong chính thân thể."Cái...!" Sovuil bất ngờ.Hắn lấy tay che mắt.Ngay lập tức hai cánh dơi kia cùng quặp lại mà che chở cho thân thể hắn.ẦM ẦM ẦM.Khu vực tối đen lúc này lóe sáng lên.Trong vài giây, cả không gian như bị một màu trắng nuốt trọn.Được sao ?Euriayaz tính nói gì đó.Nhưng Ngạo Thiên đã ngăn lại."Siêu nhiên, là hiển nhiên."Ngạo Thiên thời gian qua, đã biết không ít thứ qua nhiều nguồn thông tin.Cụ thể là Thiên Vỹ Yêu Vương và Hắc Y Thiên Ma.Chỉ vỏn vẹn lời nói đó, đã làm nàng hiểu ra.Pháp tắc...Thật đáng sợ.Nơi đây vốn dĩ không có ánh sáng.Nhưng Neolani vẫn sử dụng được.Euriayaz cũng không thành thạo về khả năng của pháp tắc.Nhưng lời Ngạo Thiên vừa nói khiến nàng hiểu chuyện gì vừa xảy ra.Pháp tắc là biến cái siêu nhiên thành hiển nhiên.Ngươi chỉ cần nghĩ nó có ánh sáng, là nó sẽ có ánh sáng.Neolani thực sự cũng không biết việc này.Nàng thực sự nghe Ngạo Thiên bảo tin, nên nàng tin như vậy.Trẻ nhỏ dễ dạy."Ngươi...!" Sovuil khó chịu.Cặp mắt đầy giòi bọ liên tục có côn trùng rơi vãi ra."...Giữa màn đêm lại ăn một quả flashbang.""Lóa mắt không ?"Ngạo Thiên bật cười.Nhưng ngay sau đó đã lấy tay đỡ Euriayaz."Euriayaz, ổn không ?"Nàng gật đầu.Tay đặt ngay cổ, cố gắng cầm máu.Không nói chuyện được."Thân mật ghê nhỉ."Chiếc đầu cú kia nghiêng nghiêng.Con mắt đầy giòi bọ kia, dù không có con ngươi, nhưng hoàn toàn có thể cảm nhận được là đang nhìn hắn.Tử Thần của Flamme.Sovuil - Cú Sát Nhân.Hắn được coi là một Tử Thần bệnh hoạn.Hắn là ông ba bị của Đế Quốc.Linh hồn bị Sovuil nhắm vào, chỉ có bị xé xác, bị đem đến Luyện Ngục.Mặc cho ngươi tốt xấu.Sovuil sẽ rọc bụng ngươi ra.Dùng chính ruột của ngươi để treo cổ.Rễ cây của hắn sẽ đâm vào nội tạng ngươi.Liên tục mà len lỏi trong thân thể.Để rồi vô vàn nhánh cây, rễ cây tuôn ra từ mắt,mũi,miệng.Một c·ái c·hết đau đớn.Khi hắn săn mồi.Hắn sẽ ngâm nga một bài vè vô cùng không có nhịp điệu.Điệu cười ma quái vang lên, trong khi cái đầu kia cứ liên tục nghiêng trái, nghiêng phải.Không theo một nhịp điệu nào."Ruột ngươi ấm, ruột ngươi ấm.""Ruột vòng qua cổ, vòng qua cổ.""Thắt lại ~ Treo lên ~""THẮT LẠI !""TREO LÊN !"Ngạo Thiên giật mình.Từ trong miệng cú, vô số rễ cây được phóng ra.Đầu sắc nhọn lao đến mà nhắm vào hắn.Euriayaz muốn hét, nhưng không được.Vội vã mà dùng lực đẩy Ngạo Thiên ra.Dù vậy cũng chỉ kịp khiến hắn tránh thoát chỗ hiểm.Vài rễ cây vẫn kịp đâm xuyên qua bụng hắn."Chưa c·hết hả?""Chưa c·hết hả?"Lời nói của Sovuil lúc này liên tục lặp lại.Hắn nói mỗi một câu, đều là hai lần."Khục khục khục khục."Tiếng cười quỷ dị, đi đôi với cái đầu cú nghiêng ngả.Rễ cây đâm ra từ bàn tay hắn.Xẻ bàn tay hắn ra làm đôi, để vô số rễ cây tiếp tục tuôn ra.Mỗi rễ cây, đều dính rất nhiều máu đã khô đen.Một số rễ cây lại có máu chưa kịp khô, còn chảy lách tách xuống mặt đất.Hình dạng mặc trang phục quý tộc lịch lãm, lúc này đã rách rưới.Cây gậy của hắn cũng tróc hết cả sơn ra.Mọc ra vô số nhánh cây từ bên trong gậy lòi ra."Có ai nói là trông ngươi xấu chó vãi chưa?" Ngạo Thiên nhe răng cười, mặc dù miệng hắn đã phun ra máu.Euriayaz đang vô cùng lo lắng.Tình hình lúc này không ổn.Trong không gian này, chỉ có Tử Thần mới có thể sử dụng năng lực.Ngạo Thiên tại đây hoàn toàn chỉ là người phàm."Ngạo Thiên" tồn tại ở đây, chỉ là linh hồn.Trừ một số bảo vật đặc thù có thể ảnh hưởng tới linh hồn, hắn không thể nào chống đối lại Sovuil lại đây.Trong lúc khảo nghiệm, Tử Thần khảo nghiệm không thể tổn hại linh hồn khảo nghiệm.Nhưng Tử Thần khác thì có thể.Vù vù.Như một cơn dông đang kéo đến.Bầu trời đen kịt kia bắt đầu gầm lên những tia sét xuyên qua bóng đêm ảm đạm.Mặt đất đã bắt đầu đọng sương tuyết.Nhiệt độ lập tức giảm mạnh.Euriayaz đang sử dụng sức mạnh của mình.Nàng đứng chắn trước mặt Ngạo Thiên.Luận về năng lực, băng tuyết của nàng vẫn là khắc chế của rễ cây của Sovuil.Thế nhưng nàng không chắc nó có thể bù đắp cho chênh lệch sức mạnh.Nàng đã mát đi rất nhiều thần tính.Vẫn còn mang danh Tử Thần, nhưng Euriayaz kì thực không có sức mạnh ngang ngửa một Tử Thần thông thường.Nhất là khi hiện tại nàng chỉ là đang sử dụng Neolani làm Hóa Thân.Trong khi đó, Sovuil...Thần tính của hắn vẫn rất mạnh.Hắn không có đền thờ như những vị thần khác.Nhưng hắn tự tạo nên thần tính của bản thân bằng sự điên loạn.Thần tính có thể được tạo nên bằng nhiều cách.Nhưng cách thường thấy nhất, chính là tín ngưỡng của con người bồi đắp nên.Sovuil là một Tử Thần điên loạn. Hắn tất nhiên trừ những kẻ điên như hắn, chẳng có ai tôn thờ.Nhưng hắn tạo ra thần tính bằng phương thức ghê tởm nhất."Khục khục...""Không biết linh hồn của người phương xa...Cầu nguyện cho ta...Sẽ thế nào.""Không biết linh hồn của người phương xa...Cầu nguyện cho ta...Sẽ thế nào."...Hắn bắt ép những linh hồn bị hắn g·iết.Cầu nguyện.Cầu nguyện đến c·hết.Cầu nguyện, van xin trong vô vọng.Cho bọn chúng một lời dối lừa.Bảo rằng sẽ tha cho họ.Để họ sống.Thời điểm linh hồn hoàn toàn tin vào sự tồn tại của một vị thần.Vô cùng thành khẩn van xin, cầu nguyện, chắp bái.Chính là thời điểm thần tính được tạo nên mạnh nhất....Và thời điểm một người gặp mặt Tử Thần.Cầu xin cho chính mạng sống của mình.Không phải là hoàn hảo sao ?Phừng.Euriayaz đổ mồ hôi.Nàng cảm nhận được.Một luồng khí lan tỏa từ thân thể Sovuil.Thần tính của hắn đang lan tỏa ra ngoài.Một thần tính đen tối, đẫm máu.Chứa đầy tội lỗi.C·hết tiệt."Ngươi không muốn thành Thần phải không Sovuil..."Luồng khí dơ bẩn, đen tối thế này."Đúng vậy." "Đúng vậy.""Ta sẽ trở thành...Ta sẽ trở thành...""Ác Thần.""Ác Thần."