Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 366: Gián Điệp



Chương 366: Gián Điệp

Sketch phác thảo đầu tiên của nhân vật Thiên Vỹ Yêu Vương đã có, mời xem tại bình luận :D

Phần còn đang trong giai đoạn hoàn thiện design !

-

Bão Nhãn Cô Nương, Như Nguyệt và Diệc Nhật tiến vào một căn phòng được Hà thành chủ chuẩn bị.

Là nơi thành chủ họp bàn công việc, đã được dọn gọn gàng cho mọi người.

Hà thành chủ sau khi dẫn mọi người vào thì nhẹ nhàng rời đi.

"Được rồi, mời công tử nói."

Bão Nhãn mở lời.

Không có gì ngạc nhiên khi một vị công tử của nhà chim Diệc lại đi làm việc của gia tộc cả.

Nhà chim Diệc nổi tiếng ở việc không để người trong gia tộc ngồi không.

Trai gái đủ tuổi đều phải làm việc.

Gia quy cũng vô cùng nghiêm ngặt.

Có lẽ vì vậy mà tu vi của người nhà chim Diệc cũng rất lợi hại.

Người trẻ tuổi đạt Đấu Sứ không hề ít.

Thế nhưng người đang ngồi trước mặt nàng...

Dù trông giống như Đấu Sứ, nhưng bằng kinh nghiệm, nàng có thể đoán được.

Nhất định là ẩn giấu tu vi.

Vị công tử này tuyệt đối không bình thường.

Như Nguyệt vẫn không nói gì.

Chờ Diệc Nhật nói.

Nàng đang cảm thấy rất rối bời.

Cảm nhận được việc mình dựa dẫm vào đôi mắt này quá nhiều.

Thông thường nếu muốn, chỉ một cái liếc nhìn là nàng đã hiểu thấu cả một đời người.

Quá khứ, tương lai của một người đều bị nhìn thấu.

Thứ sức mạnh này thật khiến người sở hữu nó không khác gì thần linh.

...Nói ra thì thần linh của Nhất Thế cũng không phải ai cũng có khả năng như vậy.

Giờ đây khi không thể dùng đôi mắt này, nàng lại cảm thấy mình không thể làm gì.

Quá dựa dẫm vào một thứ, đến lúc không dùng được nó nữa thì cảm thấy mình vô cùng yếu đuối.

Diệc Nhật lấy một tách trà được gia nhân của thành chủ mang ra mà uống.

Sau đó bắt đầu hỏi.

"Dạ Hoàng hiện tại...Chắc là cũng tự hiểu tình hình của mình rồi nhỉ ?"

"Khắp nơi đều kẻ thù."

"

Bão Nhãn Cô Nương giật mình.

Đây là ý gì ?

Cách nói chuyện không có vẻ như Diệc Nhật vô cùng tôn trọng Dạ Hoàng.



Nhưng cũng hiểu được.

Qua lời Như Nguyệt từng nói, nhà chim Diệc là nhà muốn lật đổ và có khả năng lật đổ Dạ Hoàng nhất.

Bão Nhãn Cô Nương trả lời.

"...Quả thật Dạ Hoàng có rất nhiều kẻ thù."

"Nhưng ai lại không có chứ ? Vị trí một người càng đứng cao, số kẻ ghét mình lại càng nhiều."

"Không biết chuyện đó có liên quan gì đến việc nhà chim Diệc đến gặp tiểu nữ đây không ?"

Oẹ.

Diệc Nhật gương mặt vẫn không tỏ ra biểu cảm gì, nhưng nội tâm cũng thấy hơi ớn.

Bà là lão quái vật rồi đấy.

Tự gọi mình là tiểu nữ, không thẹn sao ?

"Haha...Quả thật có."

"Nhưng trước khi nói đến chuyện chính, có vài chuyện ta có chút tò mò."

"Vô tình đến đúng lúc Nguyệt Hoa Lâu đang hành xử, có chút ngoài ý muốn được xem một màn trình diễn động lòng người."

"Như thế mới biết Dạ Hoàng lợi hại đến mức nào."

Hắn vui vẻ uống trà.

Dễ dàng triệt hạ kế hoạch của Miêu Cổ như vậy, quả thật không tầm thường.

"Chuyện xảy ra ta không rõ ràng, nhưng mơ hồ thì có thể đoán ra."

Hắn nhìn sang Như Nguyệt.

"Nhà Miêu Cổ nhắm đến nàng ta sao ?"

Sắc mặt Bạo Nhãn Cô Nương bỗng thay đổi.

Như Nguyệt giữ gương mặt lạnh lùng của mình tốt hơn, nhưng ngay khi nghe lời đó, lập tức như phát hiện được gì.

Cả hai đều nhận ra.

Vị công tử này biết.

Thời điểm Diệc Nhật rơi xuống, không còn ai nhắc tới nhà Miêu Cổ.

Hoặc là vị công tử này biết từ trước, hoặc là nghe được.

Vế đầu tiên, tức là nhà chim Diệc đã có thông tin về Dạ Hoàng.

Vế thứ hai, tức là Diệc Nhật tu vi không chỉ có dừng ở Đấu Sứ.

Có thể nghe được ở phạm vi xa như vậy, sợ là ít nhất cũng là Chiến Tướng.

Cả hai vế, đều nói lên việc nhà chim Diệc là một mối nguy hại.

Bão Nhãn Cô Nương nghĩ vậy.

Còn Như Nguyệt.

Nàng bỏ qua vế đầu tiên.

Bởi vì nàng biết rõ nội tình của nhà chim Diệc.

Họ vẫn nghĩ Khuyển Thần là trung thần của Dạ Hoàng.

Vẫn chưa biết ý đồ của các gia tộc khác.

Nhưng bù cho vế thứ nhất mất đi, nàng cũng có vế thứ ba xuất hiện.



Diệc Nhật đang cố tình để lộ ?

Trong vô số lần nhìn thấu tương lai, không ít lần nàng bất ngờ vì sự dối trá của loài người.

Có nhiều kẻ nếu không biết trước tương lai thì sẽ hoàn toàn không rõ được ý đồ.

Diệc Nhật đang ngồi trước mặt họ lúc này...

Nàng hoàn toàn không dám chắc hắn không phải như vậy.

Nàng hoàn toàn không biết rõ con người này.

Thật khó chịu...

Bão Nhãn Cô Nương nhìn sang Như Nguyệt.

Nàng nhận được vào lúc này tốt nhất nên để Như Nguyệt nói chuyện.

Không may để lộ tin tức nào không cần thiết đều là ngu ngốc.

Như Nguyệt cảm nhận được ánh mắt của Bão Nhãn Cô Nương.

Tới lượt nàng.

"...Phải."

"Thân phận vu nữ của ta có rất ít người biết."

"Hiện tại chỉ những người quan trọng trong gia tộc Liêm Dứu và thành Can Hạc biết về điều này."

"...Trong đó có Phong Yêu, kẻ vừa b·ị b·ắt lại."

"Gia tộc Miêu Cổ biết được người thân cận của Dạ Hoàng, tức là ta sẽ xuất hiện tại Thành Can Hạc."

"Thế nên chúng muốn bắt ta lại để điều tra tung tích của Dạ Hoàng."

"Do lẽ đó nên Bão Nhãn Cô Nương hợp tác với ta lập nên một màn kịch để bẫy lũ mèo đó."

"Nhằm bắt lại kẻ phản bội gia tộc Liêm Dứu - Phong Yêu."

Diệc Nhật gật đầu.

Cả hai bên đều biết thông tin này có lộ ra cũng không quan trọng.

Vốn dĩ ngày mai cũng sẽ được ban bố ra ngoài.

Việc dễ dàng tóm gọn kẻ phản bội mà không có một chút thương vọng nào nhất định sẽ nâng cao lòng tin của người dân đối với Dạ Hoàng.

Trong khi đó gia tộc Miêu Cổ sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Ngày mai khi tin tức được truyền ra.

Miêu Cổ sẽ đứng giữa hai quyết định.

Chấp nhận lời tuyên bố mình là kẻ phản bội.

Tức là đột nhiên trở thành thù địch trong mắt người dân và các gia tộc khác.

Tất nhiên là chúng sẽ không làm việc ngu ngốc như vậy.

Hoặc.

Bác bỏ toàn bộ những lời kia.

Không thừa nhận.

Bảo rằng những kẻ t·ấn c·ông không phải người của tộc Miêu Cổ.

Các thế lực đều nuôi cho mình một nhóm "con tốt thí" và "sát thủ" riêng.

Dù có cố gắng tra cũng khó mà tìm ra.



Bởi vì chúng được đào tạo đểk hông lộ ra việc mình là người của nhà nào.

Việc những kẻ ở đây còn sử dụng Phong Thuật mà nhà Liêm Dứu hay dùng lại càng khiến gia tộc Miêu Cổ dễ đổ hết tội lỗi cho nhà Liêm Dứu.

Bảo rằng đây là n·ội c·hiến của gia tộc tại Thành Can Hạc, không hề liên quan đến mình.

Phong Yêu b·ị b·ắt, vì giữ thanh danh của gia tộc và chống đối địch với Dạ Hoàng, Miêu Cổ chỉ có thể bác bỏ.

Vì lẽ đó mà Bão Nhãn Cô Nương đã cố tình nói ra.

Rằng Phong Yêu bị Miêu Cổ phản bội.

Hạt giống này đã nảy mầm.

Theo lời của Như Nguyệt, thời điểm Phong Yêu thoát khỏi lao ngục.

Bởi vì lời bác bỏ của Miêu Cổ sẽ càng khiến hắn phẫn nộ, tìm cách trả thù Miêu Cổ.

Tất nhiên là Diệc Nhật không biết đoạn sau.

Nhưng hắn hẳn sẽ biết thông tin này sẽ không bị giấu diếm.

Các thế lực hiện tại đều đang thiếu nhất chính là "lý do chính đáng" để khai chiến.

Dạ Hoàng còn được gọi là thiên tử, con của trời.

Nếu các gia tộc vô cớ t·ấn c·ông Dạ Hoàng mà không có lý do chính đáng, tức là làm trái với trời, trái với lòng dân.

Họ không vội vàng gì.

Dạ Hoàng cũng vậy.

Thậm chí là có phần bị động hơn.

Không có lý do chính đáng, sẽ không thể khai chiến với gia tộc nào cả.

Đặc biệt là khi nếu chỉa mũi kiếm vào một gia tộc.

4 gia tộc còn lại sẽ thừa nước đục thả câu.

Hậu quả khôn lường.

"Thật lợi hại. Vừa mới xuất hiện đã bị tóm gọn."

"Lại là một nhóm những kẻ các gia tộc được nuôi riêng để tránh bản thân không dính líu."

"Vu nữ đây không vô tình có khả năng tiên tri chứ ?"

Hắn mỉm cười.

Hai người này nói việc bắt chúng lại, lập một cái bẫy.

Nhưng không hề nói ra tại sao họ biết rõ nội tình của Miêu Cổ.

Bão Nhãn Cô Nương giật mình.

Thế nhưng Như Nguyệt vẫn làm lơ.

"...Công tử cứ thích đùa."

"Gián điệp thì gia tộc nào chẳng có, không lẽ Dạ Hoàng không được có sao ?"

Diệc Nhật gật đầu.

"Cũng đúng cũng đúng."

Hắn chống cằm mà nhìn Như Nguyệt.

"Thế Dạ Hoàng có thiếu một chân gián điệp trong nhà chim Diệc không ?"

"Hả !?"

Lần này thì đến Như Nguyệt cũng không giữ được gương mặt lạnh lùng của mình.

"Công tử...nói gì cơ ?"