Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 457: Bạch Tổ



Chương 457: Bạch Tổ

Cúng bái tổ tiên.

Đây là nghĩa vụ của Thống Lĩnh mỗi đời.

Một khi một vị trở thành Thống Lĩnh, dù cho có lâu hay chỉ 1 ngày, khi mất đi linh hồn họ sẽ không nhập luân hồi, mà trở thành một phần của Điện Thờ Tổ Tiên.

Nhai Phụ đến từng bài vị của các vị Thống Lĩnh đời trước, thực hiện đủ các nghi thức cúng bái tổ tiên.

Phừng phừng phừng.

Ngọn lửa ma trơi bập bùng chiếu rọi dần không gian.

Từng bài vị cổ xưa được đặt ngăn nắp, thẳng hàng, đặt ở vô số bậc thang.

Nhai Phụ vẫn nhớ lần đầu đến nơi đây.

Theo phong tục của Yêu Tộc, Thống Lĩnh Vạn Yêu đời trước sau khi nhường chức vị sẽ hướng dẫn đời sau đến đây.

Tất nhiên đấy là nếu họ còn sống để làm vậy.

Nếu không, Thống Lĩnh hiện thời sẽ gặp đời trước tại Điện Thờ này.

Một phần phong tục này giúp cho Yêu Tộc đoàn kết hơn, và chức vị Thống Lĩnh Vạn Yêu không được sinh ra.

Chức vị Thống Lĩnh Vạn Yêu được so sánh với vua chúa, nhưng nó rất khác biệt.

Bởi vì đế vương được xem như thiên tử, đứng trên tất cả.

Chỉ một số ít người, được phép trở thành Đế Vương.

Còn Thống Lĩnh, được xem như là một Yêu Tộc bình thường.

Bất kỳ Yêu Tộc nào cũng có thể làm Thống Lĩnh.

Và các đời Thống Lĩnh, hầu hết đều có mối quan hệ tốt với nhau.

Mỗi một đời Thống Lĩnh, đều là đặt lòng tin cho thế hệ tiếp theo.

Một khi trở thành Thống Lĩnh, sau khi c·hết đi sẽ không tiến nhập luân hồi.

Mà tiến nhập vào Điện Thờ Tổ Tiên, lo cho Yêu Tộc đến muôn đời.

Sau khi cúng bái xong, Nhai Phụ đứng giữa Điện Thờ.

Chắp tay mà cúi đầu.

Phừng phừng phừng.

Từ các bài vị bốc ra một làn khói hư ảo.

Lượn lờ, sau đó tụ họp.

Những nén nhang được Nhai Phụ thắp lúc này nhanh chóng bị đốt cạn dần.

Để làn khói đó tụ thành hình.

Có bài vị hóa thành hình rắn.

Có bài vị hóa thành hình sói.

Rất nhiều bài vị, tạo thành làn khói mang hình dáng khác nhau.

...Đây là cách để các Thống Lĩnh đời trước, giao tiếp với thế hệ hiện tại.

Dẫn lối cho Yêu Tộc vượt qua những đêm đen tối nhất.

"Nhai Phụ."

Âm thanh vang vọng Điện Thờ.

"Thưa tổ tiên." Hắn chắp tay cúi đầu cung kính.



Hắn không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo tại đây, nhưng dù nó là gì thì với chức vị Thống Lĩnh của mình, hắn vẫn sẽ phải đón nhận.

Thông thường cả đoàn diễu hành sẽ tiến vào đây.

Việc Tổ Tiên chỉ triệu gọi hắn vào mang ý nghĩa, những gì xảy ra tiếp theo, chỉ mình hắn nên biết.

Làn khói thoắt ẩn thoắt hiện tiến tới gần hắn.

Đến nơi, nó mới thành hình.

Một con sư tử.

Bộ lông bờm to lớn của nó trông vô cùng uy nghiêm, tráng lệ.

"Bọn ta đã lắng nghe những gì ngươi nói tại Tổ Yêu Tháp."

"Nói rất hay."

"Yêu Tộc nếu quên mất đi hi vọng, thì đó sẽ là kết thúc cho Yêu Tộc."

Ông ta tán thưởng hắn.

"Cảm tạ Tuyết Sư Thống Lĩnh đã có lời."

Nhai Phụ chắp tay cung kính mà tạ ơn.

"Thế nhưng."

"Đừng hiểu nhầm, việc để cho Yêu Tộc bị diệt vong, là tuyệt đối không thể."

"Bọn ta tán thưởng ngọn lửa cháy trong cậu. Nhưng bọn ta không đồng tình với suy nghĩ để Yêu Tộc diệt vong."

"Đã ở vị trí Thống Lĩnh, ngươi phải đặt Yêu Tộc lên ưu tiên hàng đầu."

"Nhai Phụ. Suy nghĩ đó của cậu, rất nguy hiểm."

"Bọn ta sẽ không phạt gì ngươi, vì bọn ta hiểu người trẻ luôn có sai lầm."

"Nhưng hãy nhớ, đừng tái phạm."

Nhai Phụ không nói gì.

Đối với các vị Tổ Tiên, tồn vong của Yêu Tộc luôn là trên hết.

Việc bị trách tội những lời nói đó, không phải là điều gì quá bất thường.

"...Nhai Phụ đã rõ."

Tuyết Sư gật đầu.

"Tốt."

"Đấy chỉ là việc đầu tiên ta phải căn dặn cậu."

"Điều tiếp theo, quan trọng hơn nhiều."

Phừng.

Làn khói từ nhiều bài vị hơn bắt đầu hiện ra và tiến tới sảnh chính của Điện Thờ Tổ Tiên.

Nhai Phụ nhận ra những hình hài này.

Làn khói tạo nên từ bài vị, mang theo hình dáng nguyên thủy của Yêu Tộc.

Hình dạng thú.

"Thống Lĩnh Bạch Hổ."

"Thống Lĩnh Bạch Xà."

"Thống Lĩnh...Bạch Hồ."



Nhai Phụ nhướn mày.

Tại sao các vị Thống Lĩnh mang màu trắng... Lại cùng xuất hiện ?

"Nhai Phụ."

"Cậu hẳn đọc qua nhiều kinh thư của Yêu Tộc."

"Cậu có biết về Bạch Tổ không ?"

"Bạch Tổ..." Nhai Phụ ngẫm nghĩ...

"Phải. Bạch Tổ." Tuyết Sư nói tiếp.

"Lý do những vị Thống Lĩnh mang trên mình màu trắng đến đây, chính là vì Bạch Tổ."

"Ta, Tuyết Sư, có tên gốc là Bạch Sư."

"Cũng mang trong tên màu trắng."

"Nhai Phụ có đọc qua về Bạch Tổ, nhưng kiến thức hạn hẹp, mong các vị chỉ bảo thêm." Nhai Phụ cúi đầu.

Theo hắn biết, Bạch Tổ, là một Yêu Tộc cổ xưa.

"Bạch Tổ có rất nhiều cái tên."

"Cổ Yêu, Bạch Thần, Bạch Tổ,..."

Tuyết Sư lắc đầu.

"Nhưng cái tên quan trọng nhất lúc này mà cậu cần phải biết, đó chính là cái tên mà Hắc Y Thiên Ma căm hận từ vạn cổ."

"Bạch Thú."

Bạch Thú.

Nhai Phụ chăm chú lắng nghe.

.

.

.

Từ xa xưa.

Rất xưa rồi.

Khi chưa có một Thống Lĩnh Vạn Yêu nào tồn tại.

Yêu Tộc vẫn chỉ là những bộ tộc rải rác khắp đại lục.

Nhỏ yếu, đấu đá nhau.

Có một Yêu Tộc đã đứng lên, thống nhất tất cả các tộc.

Không còn c·hiến t·ranh giữa Yêu Tộc với nhau, tất cả đều đồng lòng, chung sống trong hòa bình.

Vị Thống Lĩnh Vạn Yêu đầu tiên ấy...

Chính là Bạch Tổ.

Yêu Tộc từng xem ông ta như một trong những vị Tổ Tiên của họ.

Người có công tạo dựng nên Yêu Tộc bây giờ.

Thế nhưng... Đó là đã từng.

.

.



.

Tuyết Sư thở dài.

"Tất cả, chỉ là đã từng."

"Yêu Tộc thật sự rất quý trọng Bạch Tổ vì công lao của ông."

"Nhưng đó là trước khi Yêu Tộc biết được chân tướng."

"Bạch Tổ thống nhất Yêu Tộc, không phải là vì Yêu Tộc..."

"Thứ ông ta muốn... Là đội quân, là c·hiến t·ranh."

"Đó là một cuộc chiến dài đằng đẵng, giữa Bạch Thú và Hắc Y Thiên Ma."

"...Ông ta cần quân lực."

"Năm xưa, cuộc chiến của Nhất Thế, là cuộc chiến của Ma Tộc và Nhân Tộc."

"Dẫn đầu Nhân Tộc, là Bạch Thú."

"Dẫn đầu Ma Tộc, là Hắc Y Thiên Ma."

"Cuộc chiến không ngừng nghỉ để giành lấy chiếc ghế Thiên Đạo."

"Khác với bây giờ, khi mà cả Bạch Thú và Hắc Y Thiên Ma thay vì chỉ điều khiên riêng Ma Tộc hay Nhân Tộc, họ đứng đằng sau mà giật dây, điều khiển từng thế lực cho riêng mình."

"Nhằm đánh bại Hắc Y Thiên Ma, Bạch Thú cần một đội quân hùng mạnh, một thế lực bất ngờ xuất hiện có thể lật đổ cán cân thăng bằng giữa hai bên Nhân và Ma."

"Và tìm đâu ra một q·uân đ·ội hùng mạnh như Yêu Tộc ?"

"Bởi vì lẽ đó mà Bạch Thú mà Yêu Tộc gọi là Bạch Tổ, đã thống nhất Yêu Tộc."

"Ngỡ đâu Yêu Tộc sẽ hưởng thái bình, thì không."

"Tất cả chỉ là quân cờ cho Bạch Tổ."

"Chiến tranh, g·iết chóc triền miên."

"Những năm đó, Yêu Tộc được gọi là Bạch Binh."

"Binh lính của Bạch Tổ."

Tuyết Sư thở dài.

"...Đó là lúc, ta xuất hiện."

Bạch Hồ tiến lên.

Mang hình dáng một con hồ ly trắng như tuyết.

"Thống Lĩnh Vạn Yêu đời thứ 2, Bạch Hồ."

"Nhìn đồng tộc sinh ra và c·hết đi vì cuộc chiến của kẻ khác, bao nhiêu thế hệ đổ máu không vì chính mình, mà vì lợi ích của kẻ khác."

"Ta tuyệt đối không thể chấp nhận."

"Bởi vì lẽ đó, ta đã hợp tác cùng Hắc Y Thiên Ma, lật đổ Bạch Tổ."

"Trở thành Thống Lĩnh Vạn Yêu và dẫn dắt Yêu Tộc thoát khỏi sự kiểm soát của Bạch Thú."

"...Đó là ta nghĩ vậy."

Bạch Xà tiếp tục tiến lên.

"Những vị mang sắc trắng trên thân thể, trong cái tên của mình."

"Đều là do Bạch Tổ."

"Hắn bị Yêu Tộc đánh đuổi, nhưng không quên để lại oán hận muôn đời cho Yêu Tộc."

"Chúng ta, là những kẻ phải đón nhận lời nguyền của Bạch Thú."

"Chúng ta, con cháu của chúng ta, đều sẽ mang sắc trắng này."

"Minh chứng cho việc những sợi dây rối của Bạch Thú chưa bao giờ bị cắt đứt khỏi Yêu Tộc."