Game Mới Cập Nhật, Ta Đem Sư Phụ Đi Gặp Người Yêu Cũ !?

Chương 460: Bạch Dạ Nhất Định Sẽ Xảy Ra



Chương 460: Bạch Dạ Nhất Định Sẽ Xảy Ra

"Hôm nay không còn trốn chui trốn nhủi nữa, thật sự ló một chút cái đầu ra rồi sao ?"

"Sao không tự mình vác xác xuống đây, cứ thích đoạt xá ? Ngươi ái tử thi sao ?"

Hắc Y Thiên Ma dùng giọng mỉa mai mà nhìn hắn.

"Ha ha ha....!"

"Yên tâm yên tâm !"

"Khi nào Kiếm Tiên xuất hiện, ta sẽ tự mình xuống đánh chén một bữa no nê."

"Thịt của hắn... Rất ngọt !!! Rất thơm !!! Mỹ vị ! Là mỹ vị đấy !"

Hắn liếm môi.

"Thật sự khiến ta muốn nếm lại !!!"

ẦM.

Thanh kiếm trên tay của Hắc Y Thiên Ma còn chưa cử động.

Nhưng một lưỡi kiếm đã chém ngang trời.

Xé toạc thân thể của Bạch Thú.

Kiếm của Hắc Y Thiên Ma, vẫn luôn quá tàn nhẫn.

"Ha ha ha ha....!!!"

"Ngu ngốc thật đấy !"

"Ngươi nghĩ ta đối mặt với ngươi nếu ta biết ta sẽ c·hết ngay trong một kiếm sao ?"

Bạch Thú nhe nanh cười.

Đường kiếm khí hủy diệt kia chém qua thân thể hắn, chỉ như mây khói.

Hắc Y Thiên Ma nghiến răng.

"Bớt nói nhảm."

Hắn thừa biết là nàng chẳng chém đường kiếm kia để g·iết hắn.

Con chó già Bạch Thú không đời nào trực diện đối mặt với Hắc Y Thiên Ma ở thời điểm hiện tại bằng chân thân.

Khi Bạch Dạ chưa diễn ra, hắn không thể xuất hiện trên thế giới này bằng chân thân.

Bởi vì một khi tiến vào Nhất Thế, hắn sẽ ở tình trạng suy yếu nhất.

Bị Thiên Đạo áp chế, không thể dùng hết sức mạnh.

Ở tình trạng đó...

Hoàn toàn không đảm bảo được hắn không bị Hắc Y Thiên Ma g·iết c·hết.

Làn sương khói từ thân thể hắn lại ngưng tụ về hình hài cũ.

Hoàn toàn vô hiệu hóa đòn t·ấn c·ông vừa rồi.

Hắc Y Thiên Ma nhìn qua, đã hiểu được sự kỳ quái từ thân thể hiện tại của hắn.

"Là huyết thống của nhà Khuyển Thần."

Bạch Thú nhe nanh.

"Phải."



"Thú vị không ?"

Gia Tộc Khuyển Thần.

Nổi tiếng với huyết thống đặc biệt của gia tộc.

Khi chúng c·hết, linh hồn chúng sẽ không tiến nhập luân hồi.

Mà dù hồn lìa khỏi xác, vẫn có thể dùng linh hồn điều khiển nhục thân chuyển động.

Sau này thì có thể đem linh hồn nhập trở về thể xác, tái tạo lại nhục thân.

Đây là một cách chiến đấu vô cùng quỷ dị.

Bởi lẽ người tộc Khuyển Thần ở tuổi trưởng thành, đều sẽ t·ự s·át.

Tự g·iết bản thân để giữ cho thân thể mình ở tình trạng viên mãn nhất.

Rồi luyện tập cách sử dụng linh hồn của mình điều khiển và khôi phục thể xác.

Nói về một mặt nào đó, tộc Khuyển Thần gần như bất tử.

Thực tế chúng đ·ã c·hết từ khi tự g·iết bản thân rồi.

Nhưng tiếp tục tồn tại dưới dạng vong hồn điều khiển chính thân thể của mình.

Chỉ khi phần hồn hoàn toàn bị hủy diệt, chúng mới thực sự c·hết.

Bởi vì lẽ đó mà khi nãy Kim Khuyển trực tiếp đối diện với Cô Hoạch Điểu mặc cho tu vi của cả hai vô cùng chênh lệch.

Bởi vì tộc Khuyển Thần không dễ c·hết đến vậy.

Thế nhưng... Hắc Y Thiên Ma nhận ra một điều.

Nguyên do Bạch Thú cấu kết với tộc Khuyển Thần.

Khả năng c·hết đi sống lại này...

Khiến cho tộc nhân của Khuyển Thần là nguyên liệu hoàn hảo để chứa đựng ma khí.

Hồn phách của chúng đã tách rời cơ thể, nên ma khí nhập vào không có tâm ma để chiếm hữu.

Bởi vì lẽ đó nên thể xác của tộc Khuyển Thần được dùng làm vật chứa cho lượng ma khí khổng lồ.

Ma khí của Ma Thần nếu muốn tạo nên Tâm Ma, cần có Tâm Ma ban đầu của vật chứa.

Nhưng bởi linh hồn đã rời khỏi thể xác, điều khiển nó như một con rối, nên ma khí chỉ có thể mắc kẹt bên trong thân thể của chúng.

Và...

Chỉ chờ Cô Hoạch Điểu nuốt lấy.

Không.

Nó còn tệ hơn.

Hắc Y Thiên Ma nhận ra được.

Tại sao chỉ Cô Hoạch Điểu ?

Tộc nhân của Khuyển Thần, đều là nguyên liệu hoàn hảo để bồi dưỡng vô số Ma Tộc.

Hắc Y Thiên Ma nghiến răng.

"Con chó khốn kiếp..."

"Ngươi đã chuẩn bị đến vậy rồi cơ à ?"

Bạch Thú nhe nanh cười.



"Nhận ra rất nhanh."

"Xem như ít ra phải vậy, ngươi mới có thể đối đầu được với ta lâu đến vậy."

"Nhưng nhận ra thì sao nào ?"

"Ngươi có ngăn cản được gì không ~?"

Hắc Y Thiên Ma xiết chặt kiếm trên tay.

"Tỷ tỷ...Không ổn rồi... Nếu đúng như chúng ta nghĩ..."

Như Nguyệt lúc này cũng bắt đầu hiểu ra chuyện gì xảy ra.

"Phải." Hắc Y Thiên Ma tức giận.

"Hắn đã chuẩn bị được một đội quân rồi..."

Bạch Thú trông vô cùng hưng phấn.

Vì hắn biết, ván cờ này, hắn thắng rồi.

Thắng lớn.

"Tướng tài là phải biết nhìn cục diện."

"Thu Vũ, ngươi đã nhận ra tình thế của mình bây giờ không ?"

.

.

.

Chuyện gì xảy ra vậy !!!?

Các Thống Lĩnh trong Điện Thờ Tổ Tiên sửng sốt.

Lập tức dùng năng lực của mình, tạo ra một mặt hồ phản chiếu những gì đang diễn ra tại Tổ Yêu Tháp.

Hình ảnh được hiện rõ ra.

Hình tượng vô số tộc nhân của Khuyển Thần đứng tại đáy Tổ Yêu Tháp, đồng thời mà tự c·ứa c·ổ bản thân.

Phóng thích lượng ma khí khổng lồ tràn vào Tổ Yêu Tháp.

"....Bạch Tổ ! Hắn xuất hiện rồi !"

"Dù hình hài có chút khác biệt, nhưng nhất định là hắn !" Bạch Hồ lên tiếng.

Hắn không thể nào quên được vẻ ngoài kẻ năm đó mình đã xuống tay.

"Hắn đang để vô số ma khí tràn ngập Tổ Yêu Tháp..."

Bạch Xà nhìn đống ma khí, lại càng phẫn nộ.

"Hắn dám trực tiếp t·ấn c·ông Tổ Yêu Tháp ! Thật sự to gan ! Không coi chúng ta ra gì !!!" Tuyết Sư tức giận.

Bạch Hồ im lặng nhìn vào mặt hồ.

"Mọi người bình tĩnh đi. Mọi việc đang rất tồi tệ đấy." Ông lên tiếng.

Nhai Phụ đổ mồ hôi.

Hắn cũng nhận ra tình hình đang tồi tệ tới mức nào.



"...Nếu chúng ta không xử lý đúng đắn."

"Hôm nay sẽ là ngày tàn của Yêu Tộc."

Tất cả Thống Lĩnh đều hiểu được, nét mặt đều vô cùng nghiêm trọng.

Bạch Hồ, kẻ tồn tại lâu nhất trong Điện Thờ Tổ Tiên, không khỏi lộ ra vẻ lo lắng.

"Đấy là tộc Khuyển Thần, chắc hẳn các ngươi đều biết nó mang ý nghĩa gì."

"...Thực sự không ổn rồi."

"Đúng vậy..." Nhai Phụ thở dài.

"Hắn đã chuẩn bị việc này không biết từ khi nào rồi... Để bây giờ tực tiếp hành động." Bạch Hồ nghiến răng.

Bạch Thi của thân xác vô vàn Yêu Tộc ở bậc đỉnh phong.

Không ít Yêu Thần, Yêu Đế.

Giờ đây lại còn có cả lượng ma khí Ma Thần ngập trời kia.

Chẳng lẽ nhìn qua, lại còn không hiểu được ?

Hắn là muốn dùng lượng ma khí kia tôi luyện người của Yêu Tộc trở thành Ma Thần, Ma Đế.

Nếu vậy, đội quân của Bạch Thú...

Sẽ có không biết bao nhiêu Ma Thần và Yêu Thần.

Mỗi một Yêu Thần đều có sức mạnh đủ để chấp chưởng Thiên Đạo.

Hắc Y Thiên Ma, liệu có thực sự chống chọi nổi trước hàng trăm, hàng ngàn Ma Thần và Yêu Thần mà Bạch Thú nuôi dưỡng ?

.

.

.

"Chúng ta đã chơi trò chơi giành giật Thiên Đạo quá lâu rồi."

"Thiên Đạo của loài người lần này, sẽ là lần cuối cùng do ngươi điều khiển. Thu Vũ ạ."

Bạch Thú nhe nanh cười.

"Ta tự hỏi."

"Từ giờ, sẽ còn bất kì lần nào, ngươi có thể nắm giữa Thiên Đạo được nữa hay không ?"

Hắn không tạo ra một Tiên Nhân.

Bởi vì không cần thiết.

Dù nhân loại có sản sinh ra một kẻ có thể chấp chưởng Thiên Đạo.

Dù Hắc Y Thiên Ma có nuôi dưỡng được một kẻ chấp chưởng Thiên Đạo.

Tất cả vẫn sẽ là vô nghĩa.

Đối mặt với lượng Yêu Thần và Ma Thần có thể áp đảo cả trời đất.

Một khi mọi thứ chín muồi.

Không có thứ gì còn có thể ngăn nổi Bạch Dạ.

"Mọi cố gắng của ngươi giờ đây, chỉ còn là công cốc thôi."

"Tận hưởng thời đại cuối cùng này đi."

"Lần chuyển dời thế hệ kế tiếp..."

"Sẽ là lần cuối cùng."

Kẻ có được Thiên Đạo trong tay, là hắn !!!