"Ha ha... Rốt cuộc lời hứa của Ma Tộc, vẫn không tin được."
"Hắc Y Thiên Ma, đây là giữ lời của cô đấy sao ?"
4 tên Ma Tộc đeo mặt nạ quỷ.
Trùm người kín mít.
Mỗi một tên, đều cầm theo một cái chuông.
"...Lãnh Viêm. Chúng ta đã có tin tức của con ngươi rồi."
"Nhưng thực sự, tình hình hiện tại tệ hơn chúng ta nghĩ rất nhiều."
Họ là người của Hắc Y Hội.
Lãnh Viêm vẫn cầm chặt kiếm.
"Mau nói."
Bốn người có chút đổ mồ hôi.
Như gỡ mìn vậy.
Một lời không hợp, rất có thể cả vùng đất này sẽ bị hắn cho nổ tung.
"...Hắc Y Thiên Ma đã đích thân tra hỏi kẻ gây nên chuyện này."
"Nhưng ngay khi người đến, con của ngài đã bị hắn đem đi rồi."
"Con của ngài đã bị đem đến cho Bạch Thú."
"Đại nhân đang cố gắng hết sức để tìm lại con về cho ngài."
"...Và tại sao ngươi nghĩ ta sẽ tin những điều này ?" Lãnh Viêm lườm họ.
Soạt.
Không đợi gì thêm.
Họ cởi chiếc áo choàng ra.
Lộ ra trên cổ mỗi người, đều là ấn chú của Thuật Tra Khảo.
"...Ngài có thể hỏi bất kì điều gì, chúng ta sẽ không thể giấu diếm."
"Nếu ngài thực sự còn nghi ngờ, Hắc Y Thiên Ma có dặn, ngài ấy sẽ trực tiếp đeo gông vào cổ cho ngài hỏi."
Lãnh Viêm sững sờ.
Thuật Tra Khảo...
"...Hắc Y Thiên Ma hiện tại đang ở đâu."
"Ngài ấy hiện tại đang truy tìm con của ngài, đồng thời kêu gọi toàn bộ Hắc Y Hội đem nó làm nhiệm vụ tối cao nhất."
Lãnh Viêm im lặng.
"Được."
Hắn thu kiếm.
"Đưa ta đến gặp Hắc Y Thiên Ma."
"Bảo bà ta trực tiếp đeo sẵn gông vào cổ mà chờ ta."
Đám người Hắc Y Hội nhìn nhau.
Cuối cùng chắp tay cúi đầu.
"Rõ."
.
.
.
"C·hết tiệt...!"
Hắc Y Thiên Ma tức giận, sát khí đùng đùng.
Vô số bọt nước từ sau lưng nàng tạo ra hình dáng của một vị thiếu nữ.
"...Tỷ tỷ, không tìm thấy dấu vết nào."
"Tất nhiên rồi..." Hắc Y Thiên Ma thở dài.
Bạch Thú không thuộc phạm trù Nhất Thế.
Đôi mắt của Như Ngọc không đủ khả năng xem xét hành tung của hắn.
"Chỉ có thể biết khoảng thời gian người của hắn gặp Thương Khung Ma Đế là tối qua, nên họ sẽ chưa đi được xa đâu."
"Người của Hắc Y Hội đã tán đi dò xét khắp đại lục rồi."
Thời điểm đó nàng không nhìn thấy bằng đôi mắt được.
Chứng tỏ là có thứ gì đó mà đôi mắt này không nhìn được xuất hiện.
"Được rồi." Hắc Y Thiên Ma gật đầu.
"Có chuyện gì, ngay lập tức báo lại cho ta."
Rốt cuộc là Lãnh Yên Nhi đã bị bất đi đâu...?
Khoan đã...
Thương Khung Ma Đế, hắn bảo rằng con bé có Thiên Mệnh quấn quanh.
Không lẽ nào...?
"Cho gọi Tộc Ma Nhãn, hỏi xem có kẻ nào được Thương Khung Ma Đế mời đến dùng thuật pháp dò xét Lãnh Yên Nhi hay không."
"Rõ !"
Người của Hắc Y Hội vừa nghe lệnh, ngay lập tức biến mất.
Ngay sau đó Hắc Y Thiên Ma cũng tự niệm chú, đánh Thuật Tra Khảo lên chính cổ mình.
"Đi. Đi gặp Lãnh Viêm."
.
.
.
Bịch.
Tên Ma Tộc với cái đầu là con mắt to lớn ngã xuống đất, vô cùng sợ sệt.
"Hai vị đại nhân tha mạng ! Ta từ trước đến nay chưa hại ai ! Một lòng tu luyện ! Chỉ dùng Nhãn Pháp theo lệnh đại quân !"
Lãnh Viêm nhìn hắn, không nói gì.
"Nói đi. Hôm ấy ngươi nhìn Lãnh Yên Nhi, thấy được những gì ?"
Tên Ma Tộc ấy hoảng sợ, vừa cúi lạy vừa bắt đầu nói.
"Thương Khung Ma Đế đại nhân vì nghi ngờ trên người Lãnh Yên Nhi có phòng hộ, nên nhờ tiểu nhân xem xét...!"
"Lúc xem xét thấy được ba thứ...!"
"Thứ nhất...! Là đứa bé ấy được yểm bùa Hộ Đạo bởi chưởng môn Võ Đang đời trước...! Tu vi thấp hơn chưởng môn Võ Đang, nhất định không gây thương tổn được cho đứa trẻ này !"
Có thể hiểu được.
Khi vừa mới sinh ra, chưởng môn Võ Đang lúc đó, Lãnh Miểu, đã tự mình đến gặp họ, xem một quẻ.
Cảm thấy đứa trẻ này sẽ gặp nhiều nguy khốn, đã yểm bùa bảo vệ cho Lãnh Yên Nhi.
Bùa Hộ Đạo sẽ bảo vệ Lãnh Yên Nhi gần như tất thảy hiểm nguy trên thế giới này.
"Thứ hai...! Đứa trẻ này được Thiên Mệnh quấn quanh...! Tương lai nhất định thành một tồn tại sánh ngang Kiếm Tiên trong truyền thuyết...!"
Hắc Y Thiên Ma mở to mắt.
Đúng như nàng nghĩ.
Đứa trẻ này... Tương lai thật sự không thể tưởng tượng nổi.
"...Và cái cuối cùng ?"
Ma Nhãn run rẩy.
Với kẻ khác, hắn có thể nói ra.
Nhưng đứng trước Hắc Y Thiên Ma...
Hắn thực sự sợ sẽ bị cơn thịnh nộ của Thiên Ma g·iết c·hết.
"T...T...Thứ ba..."
"Lãnh Yên Nhi có trong mình tận hai loại thể chất đang ngủ yên, sau này lớn lên một trong hai loại thể chất sẽ dung hợp và thôn phệ loại thể chất còn lại..."
"Một loại thể chất, là Tiên Ma Vạn Tượng Thể trong truyền thuyết !"
"Và loại thể chất còn lại..."
Hắc Y Thiên Ma đổ mồ hôi.
Lãnh Viêm cũng xiết chặt kiếm.
"...Bạch Tổ Hậu Thế Thể."
Nàng rùng mình.
Không ổn...
Thực sự không ổn...!?
"Người đâu...! Triệu tập tất cả người của Hắc Y Hội !!!"
"Tìm cho bằng được Lãnh Yên Nhi...!!!"
Bạch Thú...! Tên khốn...!!!!
Lãnh Yên Nhi mang trong mình một nửa dòng máu Yêu Tộc.
Nhờ đó mà hắn có thể "ban" cho con bé Bạch Tổ Hậu Thế Thể !
Một người có tương lai gần như nhất định trở thành một Tân Kiếm Tiên...Lại nằm dưới tay hắn...!
Một Kiếm Tiên dưới sự điều khiển của Bạch Thú...!
Sợ rằng nếu điều đó xảy ra, chính nàng cũng không nắm chắc chiến thắng !
.
.
.
"Con ta...!"
"Con ta...!"
"TRẢ CON CHO TA...!!!!"
"KRÉÉÉC !!!"
Âm thanh chói tai vang lên thắp Tổ Yêu Tháp.
"Con của ta...! Con củ ta...!
Giờ phút này, Cô Hoạch Điểu đã triệt để nhập ma.
Hóa thân thành một Ma Thần hoàn thiện.
Hắc Y Thiên Ma nhìn Cô Hoạch Điểu, có chút đau lòng.
"...Lúc đó, cũng là lúc ta nhìn nhận hắn khác đi."
.
.
.
TING.
TING.
TING.
TING.
TING.
Hệ thống inh ỏi mà thông báo.
Như vô cùng hoảng loạn mà liên tục nổ thông báo với hắn.
Lãnh Viêm và Hắc Y Thiên Ma không tin vào mắt mình.
Đây là Núi Thính Phong.
"Này... Nhận lẹ đi...! Tôi đau đầu lắm rồi đây...!"
Lãnh Viêm vội đến, bế lấy đứa con của mình khỏi tay vị nam nhân kia.
Trong sự ngỡ ngàng của Hắc Y Thiên Ma.
"...Tại sao ngươi làm vậy ?"
Hắn thở dài.
"Tại sao cái gì ? Ta chưa táng tận lương tâm tới mức mang con của một người mẹ đi đâu."
"Mang danh kẻ ác, nhưng kẻ ác cũng có tiêu chuẩn của riêng mình."
"À rồi... Ta sắp bị nó cưỡng chế rồi đấy. Giết ta lẹ đi."
Hắn thở dài.
Làm chuyện đại nghịch bất đạo như vậy hả ? Hệ thống ? Ngươi đùa chắc ?
"Được."
ẦM.
Hắc Y Thiên Ma dùng một kiếm đâm thủng thân thể Schurke.