Chương 99: Ngụy Thần Không TênCùng vị Thần kia, chú thỏ ngao du qua vô số thế giới.Nó thấy được những cái cây cao lớn hơn cả một hành tinh.Nó thấy những sinh vật tồn tại được trong những môi trường khắc nghiệt nhất.Thứ nó cảm nhận được khi đã có một người bạn bên cạnh, không phải là cô đơn trong vũ trụ hiu quạnh nữa.Mà là sự tự do.Một chuyến phiêu lưu không màng đến điểm kết.Thời gian trôi không biết bao lâu, ngao du khắp vũ trụ rộng lớn này.Thỏ ta được nghe vô số câu chuyện của những thế giới vị Thần kia từng đi qua.Nghe được vô số cái kết của những thế giới.Một vị Thần, thật khó để nói chính xác tuổi thọ của họ.Nó không tính bằng tháng năm, thập kỷ, thế kỷ, thiên niên kỷ.Tất cả đều quá nhỏ.Những vị Thần, được tính tuổi bằng số lần tái lập của vũ trụ.Kể từ khi vũ trụ hình thành cho tới khi vũ trụ kết thúc.Được gọi là Vòng Lặp.Vị Thần mà thỏ ta đi theo, đã trải qua 3 Vòng Lặp.Tuổi tác không phải là già so với các thần khác. Có phần còn trẻ so với họ.Vị Thần kia dạy cho thỏ biết về các vị Thần khác.Mỗi một vị Thần, đều có một cái tên.Cái tên để người đời của vô số thế giới tín ngưỡng, tôn thờ.Sau mỗi vòng lặp, các vị Thần cũng sẽ được tái sinh.Thứ mà họ được giữ lại, chính là cái tên của họ.Sức mạnh của mỗi vị Thần được đánh giá bằng Thần Lực của họ.Và Thần Lực được tạo nên bởi sự tôn thờ của chúng sinh.Vị Thần mà Thỏ đi theo, được gọi là.【@% t##@@!!@#@? @@$!!!!!!】Ma Đế phẫn nộ, gầm lên, chạy khắp Bạch Dạ để tìm kiếm bóng dáng con thỏ đấy."Con khốn ! Mày nghĩ mày đã thắng rồi sao !?"Đi đến đâu, nơi ấy lại như bị phá hủy đến đó.Nhưng chỉ trong giây lát, lĩnh vực lại được khôi phục.Mọi sự vùng vẫy của Ma Đế George đều vô dụng."Tao không phải là người đưa tin cho mày !!!"Hắn hiểu được Thỏ đang làm gì.Mỗi một Ma Vương, Ma Đế, đều là niềm hi vọng đoạt được Thiên Đạo của Yêu Tộc và Ma Tộc.Mỗi một kẻ đạt được đến cấp bậc đó, đều được tạo nên một mối liên kết với thiên hạ sau lưng chúng.Khi Ma Vương, Ma Đế c·hết. Khoảnh khắc trận chiến cuối đời của chúng sẽ được truyền đến toàn bộ sinh linh thuộc Yêu Tộc và Ma Tộc."Lời Nhắn Gửi Cuối Cùng" của Ma Vương, Ma Đế đến cho thuộc hạ.Bởi vì thế, các Ma Vương, Ma Đế đều cố gắng giữ uy nghiêm tột cùng cho c·ái c·hết của mình. Coi như vinh dự cuối cùng.Thứ Thỏ đang làm, là hạ nhục hắn, hạ nhục cả Ma Tộc và Yêu Tộc.Thỏ đang dùng "Lời Nhắn Gửi Cuối Cùng" để truyền bá đức tin cho vị thần của mình.Để Yêu Tộc và Ma Tộc biết đến vị Thần của Thỏ.Đây là lời tuyên bố thẳng mặt rằng Thỏ sẽ tiêu diệt hắn.Cơn phẫn nộ không ngưng của hắn đã ngút trời.Nhưng chất giọng âm trầm của Thỏ vẫn không ngừng cất lên.Nàng mặc kệ tiếng chửi rủa của hắn.Nàng càng im lặng, Ma Đế George càng tức giận.Nhưng trong thâm tâm, hắn lại càng hoảng sợ.Hoảng sợ bởi cái vô vọng đang được thai nghén bởi mầm mống mà Thỏ gieo rắc.Nếu hắn thua nàng, không chỉ là c·ái c·hết, mà còn là danh dự của hắn cũng bị vũ nhục."Không ! Ta không cho phép !!!"Tiếng gầm phẫn nộ của hắn liên tục vang vọng khắp Bạch Dạ.Một con dã thú hủy diệt mọi thứ trên đường đi, chỉ để thiên địa một lần nữa tái lập. ...Cái tên đó, có lẽ dù vừa nói ra, vẫn không ai nhận thức được.Nó đã bị xóa khỏi thế giới này, "vòng lặp" này.【@% t##@@!!@#@? @@$!!!!!!】Thời điểm ấy của vũ trụ vô tận, Thỏ và vị Thần kia vẫn đang ngao du khắp dải ngân hà.Thì một tia sáng trắng lóe lên.Đôi mắt đỏ của chú thỏ khi ấy đã hóa trắng xóa bởi thứ ánh sáng thần thánh quỷ dị kia.Khi Thỏ kịp nhận ra điều vừa xảy ra.Vị Thần kia, người bạn của Thỏ, đã bị luồng sáng đó đâm xuyên.Từ điểm tia sáng ấy, mà thân thể ngài dần dần phân hủy."A...?"Ngài chưa kịp nhận thức được.Thân thể đã bắt đầu tan biến dần.Mọi thứ diễn ra ngay trước mặt chú thỏ kia.Không thể tin vào mắt mình.Âm thanh phát ra từ một sinh vật nhỏ bé khi so với các vị thần, lúc này lại vang vọng khắp cả vũ trụ.Để vô vàng thế giới nghe thấy.Chấn động từ tiếng hét kia thậm chí còn hủy diệt vô số thế giới.Nó hoảng hốt vô cùng trước cảnh tượng đang diễn ra.Bạn của nó đang c·hết.Nó vội chạy tới chỗ vị Thần kia.Dùng đôi chân nhỏ bé mà ấn ấn cơ thể ngài trong hoảng loạn.Nó không biết phải làm gì.Nó chỉ biết nó muốn ngài được sống."Ồn ào quá."Nghe được âm thanh hoảng loạn kia, một vị Thần khác dần đến gần họ.Thỏ nhận biết được đó là một vị thần. Bởi Thần Tính bao phủ hắn.Nhưng hình dạng của vị Thần kia, quái dị vô cùng. Không giống với vẻ đẹp của vị Thần mà thỏ đi theo.Nhưng nó hoảng hốt mà chạy đến vị Thần kia, bập bẹ nói vài từ như đứa trẻ sơ sinh, trong âm thanh vô cùng nức nở."Ngài...! Cứu...! Cứu...! Cứu Ngài Ấy...!"Vị Thần kia nhìn thân thể đang tan biến của đồng loại của mình. Hắn chỉ mỉm cười."Tại sao ta lại cứu thứ mà ta vừa hủy diệt?"Mắt thỏ mở thao láo.Đồng tử co lại.Nó hoảng sợ.Vị Thần kia.Vừa g·iết ngài ấy.Thân thể của vị Thần vừa c·hết lúc này lóe sáng, rồi những tia sáng tỏa ra len lỏi khắp vũ trụ rộng lớn.Cả thiên hà đã chỉ còn một màu trắng xóa.Vị Thần trong phút giây cuối cùng, dùng chút sức tàn lực kiệt của mình mà cất lời."Chạy đi... Đó là... Ngụy Thần."Thỏ hoảng sợ.Ngụy Thần.Ngài đã từng kể cho Thỏ nghe.Bảo nó, nếu gặp Ngụy Thần, phải chạy ngay lập tức.Ngụy Thần là những vị thần đã mất đi Thần Lực, bị quên lãng bởi chúng sinh.Cái c·hết của một vị Thần sắp đến với chúng. Bởi nếu không còn ai tin vào vị thần ấy, vị thần đó sẽ c·hết khi vòng lặp mới bắt đầu.Chúng muốn sống tiếp, nên chúng quyết định tước đoạt.Thế nên chúng đi khắp vũ trụ để tìm g·iết các vị Thần đang có Thần Lực dồi dào.Để chiếm đoạt vị trí của họ.Đoạt lấy "Cái Tên" của vị thần đấy.Thời khắc đấy.Ngụy Thần kia mặc kệ Thỏ.Trong mắt hắn chỉ có một thứ duy nhất trong tâm trí.Tước lấy Thần Lực.Thần Lực cũng vì thế mà liên tục trôi vào thân thể kỳ quái không rõ hình thù của Ngụy Thần.Nhưng đến thời điểm cái tên gần bị tước đoạt.Vị Thần kia không muốn c·hết mà không có một chút kháng cự."Thỏ con."Phừng.Ánh sáng lóe lên bao phủ thân thể của Thỏ.Ban cho nó Thần Tính."Từ giờ. Tên ta sẽ là tên của ngươi.""Ta sẽ sống tiếp dưới danh nghĩa chú thỏ chạy xuyên thiên hà xa xăm này.""Ngươi là."【@% t##@@!!@#@? @@$!!!!!!】"Không !!!""Không !!!"Sự phẫn nộ của Ngụy Thần phá tan các hành tinh xung quanh họ.Thần Lực hắn tước đoạt được từ vị Thần kia đang hủy diệt mọi thứ.Vũ trụ đen kịt từ thế mà hóa thành một màu trắng xóa.Thân thể vị thần kia đã tan biến đến điểm cuổi cùng.Ngài vẫn chỉ mỉm cười ôn nhu với nó."Chạy đi. Thỏ con."Xúc tu mọc ra từ thân thể Ngụy Thần.Lao thẳng đến muốn bắt lấy nó.Vụt.Chiếc xúc tu dài bằng dải ngân hà không chụp được nó.Thỏ ta chạy.Mỗi một cú nhảy, nó chạy khỏi ánh sáng trắng của Thần Linh.Bạch Dạ được tạo nên nên như thế.Nhấn chìm cả thế giới trong một màu trắng xóa.Ngụy Thần truy đuổi chú thỏ kia tới cùng trời cuối đất.Hắn có được Thần Lực, trở thành Thần Linh.Nhưng không có "Cái Tên" cho riêng mình.Hắn nhất định phải bắt được con thỏ kia.Tước đoạt "Cái Tên" của vị Thần đã vong mạng.Nếu không, khi vòng lặp này kết thúc.Tên Ngụy Thần kia, hắn sẽ c·hết nếu cái tên cũ của hắn không có ai thờ tụng.Thỏ nhắm mắt."Và hắn đã không thành công đuổi kịp con thỏ chạy xuyên màn đêm trắng.""Ai cũng gọi hắn bằng danh hiệu, vì hắn đã không chiếm được cái tên của thần linh.""Thần Khải Huyền."