Các Người Cứ Tiếp Tục, Tôi Chỉ Đứng Xem Là Được

Chương 12: Phần Thiên ma nữ



Phạm Thiên nhìn thấy sau khi đám người này xuất hiện thì bên ngoài bệnh viện lập tức có một lớp sương mù giày đặc bao phủ, linh niệm cũng sẽ bị hạn chế.

Những người chơi cũng giới thiệu với nhau, trừ ba người chơi cũ gặp ở khu nhà trung cư đó thì còn có tám người một người đã bị y giết chết, mà trong số những người này có một người khá đặc biệt.

Phạm Thiên liếc mắt nhìn một tên khác, thứ y để ý đó chính là một thứ gì đó hình tròn đang ở trong đầu hắn, lúc đầu Phạm Thiên tưởng đó là kim đan nhưng nhìn kỹ thì không phải, đó là một lực lượng siêu nhiên.

Phạm Thiên nhìn nhìn cũng chẳng nói gì.

Mà lúc này ở một nơi khác trên núi phần thiên, phần thiên ma nữ trên tay cầm một thanh loan Nguyệt ánh mắt lạnh lẽo nhìn kẻ đối diện, cánh tay trái của nàng buông thõng xuống hiển nhiên đã bị đối phương đánh gãy.

đối diện nàng là hai hòa thượng, một người trong đó chắp tay " A Di Đà Phật Phần Thiên thí chủ, phật tổ nói muốn ngươi giúp đỡ con đường Tây thiên mà thánh nhân đã đưa ra "

Hoà Thượng này cố ý nhắc đến hai chữ thánh nhân hiển nhiên là muốn uy hiếp phần thiên ma nữ.

Phần thiên ma nữ cười lạnh trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng hiện lên nét châm chọc " con lừa trọc, bớt ở đây nói nhiều đi một là cút hai là bản toạ chém đầu các ngươi đem đến linh sơn "

Hai tăng nhân khuôn mặt hiện lên nét lạnh lùng, liếc nhìn nhau đồng loạt thi triển phật pháp, chỉ thấy từ trên trời rơi xuống một đạo chưởng ấn màu vàng cực lớn đánh về phía nàng.

Mà dưới chân Phần Thiên ma nữ đột nhiên xuất hiện một liên toạ màu vàng ngăn chặn hành động của nàng, Phần Thiên ma nữ bị không chế không thể động đậy chỉ có thể dùng ánh mắt đằng đằng sát ý mà nhìn hai tăng nhân.

nàng không muốn trở thành một quân cờ của đám phật giáo phương tây, cái gì mà thỉnh kinh cái gì mà thánh nhân đưa ra chỉ thị chứ nàng chỉ cười lạnh.



Phần thiên ma nữ khẽ than, ngay lập tức một đạo linh niệm của nàng thoát ra bóp nát một khối ngọc giản trong túi trữ vật.

Phạm Thiên đang ngồi trong nhà ăn, nơi mà tụ tập đủ mọi thứ người, lúc đang chuẩn bị lên lầu thì đột nhiên tâm thần y run lên, một đạo vết nứt không gian chợt xuất hiện trước mặt y.

Chân mày y khẽ nhíu, thầm than một tiếng trong lòng, Phạm Thiên lập tức chui vào trong khe nứt không gian, lúc y vừa vào khe nứt cũng biến mất, đám người chơi còn đang ngơ ngác.

Sắc mặt Từ Khanh hơi trầm, hắn đương nhiên biết khe nứt đó là gì, đó là khe nứt thời không đến ngay cả chiến hạm khi rơi vào đó cũng sẽ bị nhưng luồng gió xanh trong đó cắt nát tất cả.

Từ Khanh chưa kịp ngăn cản thì NPC Phạm Thiên này đã bước vào, chẳng lẽ vì y là NPC nên mới không hiểu về vết nứt sao?

* người của hai bên gọi khe nứt khác nhau nha.

* bên trong tinh tế người dân gọi là khe nứt, còn ở thế giới tu tiên thì gọi là vết rách không gian nha.

Phạm Thiên thông qua ngọc giản trực tiếp từ hư không đi qua, xuyên qua không gian rất nhanh đã xuất hiện trước mặt phần thiên ma nữ, lúc này quần áo trên người y đã thay đổi, không còn là áo sơ mi quần tây nữa, thay vào đó là một bộ đồ màu đen tuyền thêu hoa văn tinh xảo.

Phần thiên ma nữ bị hai tăng nhân đó đánh rơi xuống đất hộc máu, trên khuôn mặt xinh đẹp là sự hung ác đến cực điểm, nàng quyết định chỉ cần hôm nay không bị bắt đi sau này nàng sẽ đi đến tây phương phế đi từng tên lừa trọc.

Đối mới một ma đạo cự nhân, trả thù không nhất thiết phải giết chết đối phương mà là hủy đi thứ mà chúng dốc lòng theo đuổi mới sướng.