Cách Chính Xác Đánh Mặt Nhân Vật Chính

Chương 4



Trong khoang hạng nhất của máy bay, một người thanh niên dáng người mảnh khảnh đang nhắm mắt dưỡng thần. Hắn có dung mạo tuấn mỹ tuyệt luân, lông mi thật dài, làn da càng là trắng mịn màn tinh tế, cặp mắt khép hờ, tiếng hít thở rất nhỏ chậm rãi phiêu đãng ở trong không khí.
Tiếng bước chân trầm ổn dần dần tới gần, một người mặc tây trang màu xanh xám, nam nhân thân hình cao lớn ngồi ở bên người thanh niên. Cố Vân Khê từ trước đến nay là người mê ngủ, bởi vậy hận nhất chính là người khác quấy nhiễu giấc ngủ của hắn. Nam nhân này cả người tản mát ra khí thế bức người làm hắn không có cách nào bỏ qua, hắn tức giận mở mắt ra liếc liếc y.
Nam nhân hình dáng thâm thúy, khuôn mặt anh tuấn không chê vào đâu được,mái tóc đen như mực được vuốt ngược toàn bộ về phía sau đầu, tuy rằng trên khuôn mặt  mang mắt kính tơ vàng, lại khó che đi cường thế cùng sắc bén giữa lông mày. Đôi mắt hẹp dài như có như không hiện lên một tia ám mang, đây là một nam nhân nguy hiểm, là cái loại người làm cho người ta nhìn thôi đã thấy sợ.
Một người nam nhân như vậy nhất định là người có địa vị rất cao, Cố Vân Khê cẩn thận quan sát y vài giây mới từ thế giới lấy tư liệu tin tức điều tra nam nhân.
Tần Mặc, là người nắm quyền Tần gia. Nếu nói Tô gia cuối cùng thành nhất lưu thế gia, Tần gia còn lại là trước sau sừng sững là thế gia đứng đầu.
Y khống chế toàn bộ con đường sinh ý của Tần gia, nắm giữ các ngành các nghề, bên ngoài là một gia thế làm ăn trong sạch, trên thực tế khống chế toàn bộ hắc đạo C Quốc. C Quốc là quốc gia chèn ép hắc đạo tàn khốc nhất duy nhất trên thế giới, chính là ở một quốc gia như vậy, Tần Mặc thân là thủ lĩnh hắc đạo sống được như cá gặp nước, không ai dám đối đầu với y. Ngoài ra, y nắm giữ toàn bộ sinh ý súng ống đạn dược ở Đông Nam Á, trên thế giới bất luận một cái tổ chức hắc đạo nào cũng không dám cùng y  tranh phong.
Chính là một nhân vật kiêu hùng  có thể hô mưa gọi gió như vậy lại yêu Tô Nhược - em gái Tô Trạm, là một cô gái có  diện mạo tinh xảo. Vì Tô Nhược, y không tiếc tổn hại ích lợi Tần gia, giúp Tô Trạm có lợi nhuận thật lớn về sinh ý súng ống đạn dược và cùng Tần gia cạnh tranh, lúc Tô gia mấy lần lâm vào nguy cơ thì ra tay tương trợ, yên lặng đảm đương bảo hộ người yêu. Thậm chí cho dù Tô Nhược cuối cùng lựa chọn gả cho kẻ không học vấn không nghề nghiệp là Đỗ Nham, y vẫn vì tình yêu để lại một phần ba thế lực bảo hộ cô, tùy cô sử dụng, còn bản thân y   bởi vì đau thương mà đi ra nước ngoài.
Cố Vân Khê thật sự không hiểu được trong lòng người này có suy nghĩ gì. Tần Mặc là một người cường đại đến lạnh nhạt dị thường, cho dù là anh em ruột cũng chưa chắc có thể khiến cho cảm xúc của y dao động, nhưng chính là  một người như vậy lại bị một cô gái  bình thường xuất thân gia tộc nhị lưu mê hoặc, vì cô gái này làm những chuyện hết thảy không phù hợp với nguyên tắc làm việc của y. Nhưng mà, khi Tô Nhược gả cho Đỗ Nham, y lại không có ngăn cản.
Lấy năng lực Tần Mặc, điều tra Đỗ Nham tự nhiên dễ như trở bàn tay. Một bên y yêu Tô Nhược yêu đến không thể tự kềm chế, một bên lại mặc kệ cô gái mình yêu sâu sắc gả cho một kẻ cặn bã. Đây là tâm lý mâu thuẫn như thế nào?
Căn cứ thế giới tư liệu, Tần Mặc sẽ đối Tô Nhược sinh ra cảm tình là bởi vì Tô Nhược đối Tần Mặc là cứu rỗi, cô giúp y biết thế nào là ánh sáng trong thế giới tình người nóng lạnh hắc ám. Mười năm trước, tại lúc cha mẹ Tần Mặc qua đời sau, tính mạng y gặp phải uy hiếp đến từ bốn phương tám hướng, ngay cả em trai ruột cũng vì gia sản, bị người khác xúi giục hạ đứng về phía đối lập với y. Lúc đó Tần Mặc bất quá là một thiếu niên chỉ mới 19 tuổi, bị chính người thân làm mình bị thương đau thấu tim, đã trải qua tinh phong huyết vũ gian nan mới còn sống sót. Tim y đang ở trong bóng đêm trở nên một mảnh hoang vu, đối thế giới này mất đi tình cảm. Lúc y đần độn đi trên đường, Tô Nhược trùng hợp xuất hiện. Lúc y bị chúng bạn xa lánh thì khi cho y một cái ôm ấm áp, an ủi cổ vũ y. Khi đó Tô Nhược là một cô bé 10 tuổi, trên mặt treo nụ cười vui vẻ đơn thuần, cứ như vậy mà mỉm cười cứu vớt Tần Mặc.
Tinh phong huyết vũ: nghĩa là đẫm máu tanh nồng, mưa máu gió tanh.

Sau khi Tần Mặc khống chế Tần gia, trở thành người yêu của Tô Nhược. Tô Trạm có thể  mới vừa tiếp nhận công ty liền có thể kiếm được lợi nhuận lớn cũng là do y âm thầm bảo vệ, giúp đỡ. Nhưng thân phận Tần Mặc quyết định y nhất định phải sống trong bóng đêm, lúc nào cũng phải chịu nhiều uy hiếp đến tính mạng. Y yêu Tô Nhược, y làm sao có thể quang minh chính đại đem những nguy hiểm đặt ở bên cạnh một  cô gái tốt đẹp như vậy.  Cho nên cho dù trợ giúp Tô gia cũng là lặng yên không một tiếng động, yên lặng đem địa vị Tô gia trở thành nhất lưu thế gia. Cùng với Tô Trạm dẫn dắt  đi đến cường thịnh, không bằng nói này hết thảy mọi chuyện là do Tần Mặc sau lưng duy trì. Cố Vân Khê nhích lại gần, nhắm mắt lại,  khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc. Cứu rỗi thiếu niên? Có tình yêu sâu sắc với Tô Nhược? Vớ vẩn, cũng thật buồn cười! Tần Mặc người này trời sinh tính đa nghi, sao có thể ở gần rồi sau đó là yêu một cô nhóc hỉ mũi còn chưa sạch? Lại càng không phải biến thái loli khống. Chuyện này chỉ sợ là Thiên Đạo cấp cho Tô Trạm một bàn tay vàng đi! Bất quá Tần Mặc cũng chỉ chịu ảnh hưởng của Thiên Đạo thôi. Hắn bị Thiên Đạo khống chế  luân hồi hơn một ngàn thế giới, thấy nhiều loại người bị Thiên Đạo ảnh hưởng. Nhưng tóm lại cùng hắn không quan hệ, hắn muốn giết chết chỉ có Tô Trạm. Nếu Tần Mặc phải vì Tô Trạm cùng hắn đối đầu, hắn không ngại cùng y hảo hảo đối đầu một hồi.
Tần Mặc ở bên cạnh nhìn qua thanh niên liền không tự giác căng thẳng, y không giống trong quá khứ liền muốn tới gần hắn, trong cặp mắt kia không có đối với y sợ hãi hoặc nịnh nọt, mà là tràn ngập đánh giá cùng nóng lòng muốn thử. Thanh niên không thể nghi ngờ là tuấn mỹ, đặc biệt là cặp kia mắt, đen nhánh tinh lượng, không cười khi giống như đóa hoa nở rộ lam sắc yêu cơ vũ mị câu nhân,  đuôi mắt tà khí vạn phần. Trong lúc y nhìn chăm chú thì hắn lại nhìn lên, thanh niên thu hồi ánh mắt, quay đầu ngủ say.
Yêu cơ vũ mị : yêu tinh duyên dáng đáng yêu
Câu nhân: mê hoặc người
Cố Vân Khê đối có hay không khiến cho Tần Mặc chú ý cũng không để ý, đơn phương vả mặt Tô Trạm kỳ thật rất không thú vị, nếu có Tần Mặc làm đối thủ ít nhất có thể cho hắn sinh hoạt gia tăng lạc thú. Hắn thích khiêu chiến yêu cầu độ khó cao, tin tưởng Tần Mặc sẽ trở thành đối thủ mạnh.
Hai người tuy rằng ngồi cùng nhau, nhưng dọc đường đi không hề giao lưu, một cái chào hỏi đơn giản đều không có. Tần Mặc đối Cố Vân Khê xác thật có điểm tò mò, lại cũng không đủ để làm y chủ động đến gần, huống chi, trước mắt người này nói rõ không muốn cùng y nói chuyện với nhau.
Xuống máy bay, Cố Vân Khê cười như không cười quay đầu lại nhìn thoáng qua Tần Mặc, đối diện là đôi mắt người nọ nhìn qua, hai người ngưng mắt nhìn nhau một cái chớp mắt, từng người xoay người rời đi.
Tần Mặc có dự cảm, y còn sẽ còn gặp được thanh niên này.
........................
Ở D Quốc bốn năm, Cố Vân Khê hoàn thành Goechillins tiến sĩ chương trình học, cũng thành Goechillins giáo sư trẻ tuổi nhất, tên hưởng dự thế giới, lần này về nước đúng là được B Đại mời tới tiến hành học thuật giao lưu. Lý lịch của hắn chưa bao giờ đề cập qua B Đại, cũng coi như thuận năm đó B Đại "Dặn dò". Đỗ Khê đối B Đại cảm tình thực phức tạp, một phương diện B Đại là chống đỡ giúp hắn có động lực học hành, về phương diện khác lúc hắn bị lâm vào gièm pha, nhưng hắn lại không có cách nào không oán hận phương thức xử lí B Đại. Rõ ràng hãm hại có nhiều lỗ hổng như vậy, B Đại không có bất luận điều tra gì, cũng không nghe hắn giải thích, trước tiên vứt bỏ hắn.
Cố Vân Khê có thói quen sinh hoạt ở D Quốc, lần này nhận lời mời mục đích cuối cùng là về nước hoàn thành nguyện vọng Đỗ Khê -- làm Tô Trạm thân bại danh liệt. Đến nỗi cuộc sống về sau, hắn quyết định trở lại D Quốc, mặc kệ là đối với nguyên thân hay đối với hắn, C Quốc đều không có địa phương  đáng giá để lưu luyến. Suy nghĩ trong lúc lơ đãng bay tới trên máy bay nhìn thấy Tần Mặc, Cố Vân Khê giơ lên khóe miệng lộ ra nụ cười tà khí, hắn nhất định sẽ gặp lại nam nhân kia, rốt cuộc  hiện tại Tô Nhược chính là học sinh B Đại.