Cải Thiên Nghịch Đạo

Chương 144: Khiêu Vũ Trên Mũi Châm (2)



Hai năm trước, Phương Nguyên đã thôi diễn ra mỗi một bước trong phương pháp tu hành này, hiện tại hắn chỉ là từng bước từng bước tiến về phía trước...

"Nếu như ta một mực lưu lại Luyện Khí tầng bốn, vậy thì một thân pháp lực của ta sẽ vĩnh viễn không có khả năng hoàn toàn chuyển hóa thành Huyền Hoàng chi khí!"

"Nhưng nếu ta như cưỡng ép phá giai, lại bởi vì một thân pháp lực của ta đã có ba phần Huyền Hoàng chi ý, vậy thì cũng rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Điều này giống như là thế nước mãnh liệt ẩn giấu trong đê đập thì vẫn còn có thể khống chế. Một khi đê đập vỡ ra, vậy thì thế nước kia sẽ lập tức mất khống chế..."

"Đây cũng là nguyên nhân vì sao khi đám Bạch chấp sự nhìn thấy pháp lực của ta càng tinh thuần thì trong tâm lại càng tuyệt vọng như vậy. Bọn hắn đã gặp không biết bao nhiêu đệ tử tiên môn bởi vì Huyền Hoàng khí quá mức tinh thuần, kết quả là mất khống chế tại thời điểm phá giai, khiến cho mình tẩu hỏa nhập ma..."

"Nhưng bọn hắn không biết, trong hai năm này, ta ngoại trừ đem một thân pháp lực tu luyện ra ba phần Huyền Hoàng chi ý ra, ta còn làm thêm một việc, đó chính là phát triển kinh mạch, là vì chuẩn bị cho thời khắc này. Giống như thế nước mãnh liệt bên trong đê đập, còn bên ngoài đê đập thì khô cạn như sa mạc, hủy đi vách đập, vốn là vì để cho hồng thủy tẩm bổ hoang mạc, biến thành mảnh đất xanh tươi. Thế nhưng thế nước quá mạnh, một khi hủy đi đê đập thì sẽ chỉ tạo thành hồng thủy ngập trời, lúc này chỉ có thể tu kiến kênh rạch, dẫn đạo hồng thủy thì mới có thể thoát nạn. Thế nhưng trong lúc hồng thủy tàn phá bừa bãi, ai cũng không kịp tu bổ tốt kênh rạch..."

"Nhưng ta thì không giống như vậy, trước khi chứa nước tại đê đập, ta đã sớm mở khe đục mương, đả thông từng đạo kinh mạch!"

"Đối với người khác mà nói, một khi đê đập bị hủy thì sẽ là hồng thủy thành hoạ, còn với ta mà nói, hồng thủy sẽ chỉ chảy vào trong kênh rạch, tẩm bổ hoang mạc theo tâm ý của ta, khiến tu vi của cho ta trong nháy mắt liền có thể đạt tới Luyện Khí tầng năm, tầng sáu, thậm chí còn cao hơn..."

"Càng quan trọng hơn là, mượn nhờ thời điểm pháp lực biến hóa trong lúc phá giai này, ta có thể cưỡng ép luyện hóa pháp lực thành Huyền Hoàng chi khí..."

Trong lòng thầm nghĩ, thần sắc của Phương Nguyên bắt đầu trở nên ngưng trọng.

Đê đập chính là bình chướng giữa Luyện Khí tầng bốn và tầng năm của hắn, còn kênh rạch chính là kinh mạch của hắn!

Hắn không phá giai thì thôi, một khi phá giai thì pháp lực tinh thuần như thế nhất định sẽ mất khống chế!

Nhưng trong hai năm này, tuy tu vi của hắn chưa từng có tăng lên, nhưng hắn lại dựa vào công phu mài nước ngày thường, dẫn đạo linh khí từng chút từng chút để khai mở kinh mạch, hiện tại hắn đã đả thông toàn bộ kinh mạch từ Luyện Khí tầng bốn đến Luyện Khí tầng năm!

Mỗi khi tu vi tăng lên một cảnh giới thì con người ta sẽ đả thông thêm một bộ phận kinh mạch, đây vốn là căn cơ của việc tu hành.

Nhưng tu vi còn chưa tới mà đã sớm đả thông kinh mạch thì thật sự là sự tình chưa từng nghe qua, hơn nữa còn vô cùng hung hiểm, vô cùng phức tạp!

Đây chính là thứ tiếp thêm lòng tin cho Phương Nguyên để hắn có can đảm đánh vỡ vách ngăn giữa Luyện Khí tầng bốn và tầng năm.

Hắn có điểm nắm chắc tại thời điểm đột phá sẽ khống chế được Huyền Hoàng chi khí, giúp cho mình tránh cho hạ tràng tẩu hỏa nhập ma!

Không những sẽ không tẩu hỏa nhập ma, mà còn mượn nhờ thời cơ này để nhanh chóng chuyển hóa pháp lực của mình thành Huyền Hoàng chi khí!

Đây quả thực là khiêu vũ trên mũi châm...

Tại thời điểm dễ dàng tẩu hỏa nhập ma nhất, làm một chuyện điên cuồng nhất!

Nếu đổi lại là những người khác, đừng nói là đệ tử tiên môn, ngay cả đám Vân trưởng lão cũng không dám áp dụng loại phương pháp này!

Nhưng Phương Nguyên lại dám!

Bởi vì hắn biết đây là phương pháp chính xác!

"Tu vi giống như giẫm trên băng mỏng, cẩn thận từng li từng tí, cũng phải tiến bộ dũng mãnh, không màng sống chết..."

Khi Phương Nguyên đang nghĩ như vậy, hắn đột nhiên thúc giục Huyền Hoàng chi khí trong cơ thể!

"Ầm ầm" một tiếng, pháp lực sớm đã tinh thuần tới cực điểm, cũng đáng sợ tới cực điểm, một mực bị hắn cưỡng ép áp chế tại Luyện Khí tầng bốn trong nháy mắt b ắn ra. Vào thời khắc này, Phương Nguyên chỉ cảm thấy có một ngọn núi lửa bộc phát trong cơ thể mình, lực lượng mạnh mẽ này muốn trực tiếp xé rách nhục thân của hắn, pháp lực dư thừa còn trùng kích thần thức, gần như khiến cho hắn lập tức hôn mê!

Thế nhưng vào lúc này, hắn lại cắn đầu lưỡi một cái, cưỡng ép bảo trì sự thanh tỉnh của mình.

Điên cuồng nhấc lên tất cả thần thức của mình, hắn dẫn đạo một thân pháp lực vào trong kinh mạch đã sớm được đả thông. Đây vốn là một việc làm hung hiểm vạn phần, chỉ cần có một tia vô ý thì cũng sẽ làm cho hắn thất bại toàn diện, tẩu hỏa nhập ma...

Nhưng hắn đã sớm thôi diễn trong lòng vô số lần, có điểm nắm chắc rằng bản thân không xuất hiện một tia sai lầm nào!

Một tia lại một tia, từng sợi lại từng sợi...

Mỗi một sợi pháp lực tiến nhập kinh mạch đều bị Phương Nguyên thừa cơ chém đi tạp chất, trở nên càng thêm ngưng luyện...

Pháp lực của hắn tăng lên với một tốc độ có thể thấy được bằng mắt trần!

Vào lúc này, một thân pháp lực của hắn cũng trở nên càng ngày càng ngưng luyện!

Tu vi càng cao, pháp lực lại càng ngưng luyện!

Đẹp đẽ tựa như đại sư vẽ tranh, hoặc là một mực bảo trì loại trạng thái hoàn mỹ nhất này, hoặc là hết thảy phí công nhọc sức.

"Luyện Khí tầng năm, đột phá!"

Sau đó chính là Luyện Khí tầng năm trung giai, thượng giai, đỉnh phong...

Rất nhanh, hắn lại đụng phải một tầng bích chướng, chính là Luyện Khí tầng năm đến Luyện Khí tầng sáu!

Phương Nguyên đã sớm chuẩn bị kỹ càng, lập tức tay cầm linh thạch, vận chuyển thôi diễn chi pháp, nửa ngày sau, linh khí bên trong linh thạch trên tay đã bị tiêu hao sạch sẽ, biến thành một mảnh trắng xám. Thế nhưng hắn cũng đã thuộc nằm lòng phương hướng pháp lực di chuyển của Luyện Khí tầng sáu, sau đó hắn lập tức nuốt vào đại lượng Cửu Hoa Tụ Khí Đan, Sinh Sinh Bất Tức, lại bắt đầu dùng dược tính để đả thông kinh mạch của Luyện Khí tầng sáu...

Sau khi chuẩn bị thỏa đáng hết thảy, hắn lại một lần nữa dẫn đạo Huyền Hoàng chi khí, xông phá tầng hàng rào kia!

"Luyện Khí tầng sáu, đột phá!"