Nhưng Phương Nguyên lại không hề cảm thấy thất lạc.
Việc này ít nhất cũng chứng minh rằng, hẳn có thể an toàn rút ra bốn đạo linh khí khỏi tử trận
Về phần những đạo còn lại, cứ tiếp tục thôi diễn là được!
Thôi diễn xong xuôi, việc còn lại chính là xác minh. Phương Nguyên tế khởi một đạo pháp khí phòng ngự, từ từ đi tới trước mặt đại trận kia.
Thần niệm của hắn tăng lên tới cực điểm, tinh tế cảm ngộ, làm đủ mọi chuẩn bị, sau đó năm ngón tay hắn bỗng nhiên nhấn vào trong một cái!
Thời điểm làm việc này, hẳn thật sự rất là căng thắng!
Bởi vì nếu như vừa rồi hẳn thôi diễn không đúng, suy đoán sai sót, vậy thì hắn sẽ lập tức chịu sự phản phệ của trận pháp!
Thế nhưng nằm ngoài dự liệu của hẳn, khi năm ngón tay hẳn nhấn một cái thì liền có một đạo linh quang bay ra từ trong đại trận này.
"Bạch!"
Đạo linh quang kia bay đến trước người Phương Nguyên rồi tan biến thành vô hình!
Trong khi đó, đại trận kia bỗng nhiên “Ông” một tiếng, nhất thời trận quang sáng rõ, một trận gợn sóng nhộn nhạo đột ngột sinh ra.
Phương Nguyên bất động thanh sắc tế khởi một kiện pháp khí để che chở bản thân.
Có điều chờ đến nửa ngày sau, chỉ thấy trận gợn sóng kia biển thành vô hình, biến trở lại thành bộ dạng ổn định trước đó.
Vẫn an ổn như cũ, vẫn vận chuyển như cũ, phảng phất như chưa từng có chuyện xảy ra.
Đến lúc này, Phương Nguyên mới cười khẽ một tiếng, lau đi một chút mồ hôi lạnh trên trán!
Hắn biết suy đoán và phương pháp của mình đều chính xác!
Chỉ cần phương pháp này có thể thực hiện thì hắn sẽ có thể phá vỡ tử trận này, chỉ là phải tốn kha khá thời gian mà thôi!
Công cuộc phá trận chính thức bắt đầu từ lúc này. Trong mấy tháng sau đó, Phương Nguyên nếu như không tu hành thì sẽ thôi diễn biến hóa của trận pháp này, sau đó nghĩ ra phương pháp phá giải. Đến ba tháng sau, quẻ trúc mà hắn có thể quăng ra đã đạt đến ba mươi sáu quẻ. . .
Đến lúc này, quá trình đảo ngược trận pháp liền dễ dàng hơn nhiều.
Phá trận vốn là như vậy, lúc đầu rất khó, nhưng khi rút ra được càng nhiều trận quang thì sẽ càng dễ.
Hắn có thể quãng đi ba mươi sáu quẻ trúc, chứng tỏ đại trận này đã bị hắn phá vỡ một nửa.
Vào lúc này, trong lúc ngẫu nhiên, Phương Nguyên thậm chí có thể nhìn thấy bộ dạng của động phủ ẩn tàng trong đại trận kia.
Động phủ kia có phong cách thê lương cổ xưa, khí cơ ám uẩn, làm cho hẳn ẩn ẩn có chút tâm động.
Ở metruyen hot. vn là ra mới nhất và đầy đủ nhất, các bên khác lấy về chắc chắn thiếu nội dung. Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Trong động phủ kia, hẳn là có đồ vật không tầm thường gì đó....
Sau đó lại hơn một tháng qua đi, việc phá giải tầng thứ nhất của đại trận đã gần đi đến hồi kết, chỉ là sinh hoạt của Phương Nguyên vẫn bình thản buồn tẻ như cũ.
Có điều Phương Nguyên không biết rằng đã có một vài cặp mắt âm thầm theo dõi hắn. . .
"Lý trưởng lão, ngươi thật sự cảm thấy người kia, có thể phá vỡ tử trận do Thái Hoa tiền bối bày ra sao?"
Ở một chỗ cách Quỷ Khốc nhai hơn ba mươi dặm, ở phía sau một ngọn sơn phong có một mặt thủy kính được dựng lên. Thứ hiển hóa trong kính chính là bộ dạng Phương Nguyên yên lặng phá trận, còn ở trước gương thì có một vị nam tử trung niên mặc lam bào đang đứng thẳng và một nữ tử trẻ tuổi bộ dạng thanh lệ, đồng tử lại có màu bích lục, trông có vẻ khá là yêu diễm.
Vị nam tử trung niên mặc lam bào kia thấp giọng nói:"Một tháng trước, trong lúc vô tình ta đã phát hiện ra nơi này xuất hiện một người như vậy. Lúc ấy ta cũng không để ý, còn tưởng răng đây cũng là một người giống chúng ta, trong lúc vô tình nhận ra thân phận của Thái Hoa lão tiền bối, ngấp nghé truyền thừa mà hẳn lưu lại. Ta vốn định tiện tay giết chết hẳn, nhưng ta lại đột nhiên phát hiện, hẳn đang cố gắng phá giải hộ phủ đại trận kia..."
"Sao hắn lại biết được thân phận của Thái Hoa lão tiền bối?"