Đám người xung quanh Kim lão thái quân kia, thấy cảnh này làm sao còn không hiểu.
Từng người sắc mặt tái nhợt, kinh ngạc kêu thành tiếng:
- Đó là... Mộc tướng lôi linh?
- Bất Tử Liễu...
- Đó là Thần Mộc Bất Tử Liễu mà Kim thị ta cất giấu, sao lão thái quân lại dùng ở trên người tiểu tử kia?
Mà ở trong những thanh âm kinh ngạc kia, Phương Nguyên cũng đã rõ ràng tất cả, lửa giận hừng hực bay lên.
Đạo Lôi Linh thứ tư...
Kim lão thái quân lại mạnh mẽ giúp hắn ngưng tụ đạo Lôi Linh thứ tư!
- Ngươi...
Dù Kim lão thái quân là Nguyên Anh đại tu, nhưng thời khắc này Phương Nguyên vẫn tức giận ngập trời, nhìn bà ta hét lên.
- Ha ha, người trẻ tuổi, lão thân cho ngươi tạo hóa như vậy, ngươi còn không cảm ơn ta?
Kim lão thái quân nghênh đón ánh mắt phẫn nộ của Phương Nguyên, lại đắc ý cười lạnh:
- Nhìn khí cơ trên người ngươi, lão thân liền biết ngươi đã tu luyện thành Hỏa, Thủy, Kim Lôi Linh, chỉ là không biết ngươi có thể tìm được tài nguyên luyện thành Mộc hệ Lôi Linh hay không... A, đúng rồi, ngươi từ Ô Trì Quốc đến, truyền thuyết Ô Trì Quốc có một cây Lôi Mộc chiếm được từ cửu trùng thiên, nói không chắc ngươi muốn mượn mộc này luyện thành Mộc tướng lôi linh, bất quá lấy lão thân xem ra, Thất Bảo Lôi Thụ kia có diệu dụng khác, không thích hợp luyện hóa Lôi Linh...
Nói xong, nụ cười trên mặt nàng càng dày đặc:
- Nhưng vừa rồi lão thân ban cho ngươi Thần Mộc lại không giống, kia là Bất Tử Liễu, thế gian khó tìm, lão thân giữ lại nó, vốn là vì để tương lai có tôn nhi nào đó luyện chế Lôi Linh dùng, nhưng hôm nay tiện nghi ngươi, được Thần Mộc này, ngươi sẽ long hổ chung sức, tu vi tăng mạnh, tứ tướng đầy đủ, cái này không phải cơ duyên tạo hóa to lớn sao?
Nghe Kim lão thái quân nói, chư vị tu sĩ Kim Đan đều biến sắc, cực kỳ hâm mộ nhìn Phương Nguyên.
Thần sắc kia, quả thực là phức tạp tới cực điểm!
Vì bọn họ đều biết, lão tổ nói chính là sự thật...
Nội tình của Kim gia thâm hậu, dị bảo vô số, nhưng nhánh Bất Tử Liễu kia, lại có thể đứng đầu...
Ai nghĩ tới, lão tổ lại cam lòng luyện nó thành Lôi Linh cho Phương Nguyên?
Chỉ có Phương Nguyên là biến sắc, trong lòng phẫn hận khó tả.
Trong lòng hắn không chút biết ơn Kim lão thái quân, chỉ có tức giận ngập trời, bởi vì hắn biết dụng ý thực sự của Kim lão thái quân.
Trước đây hắn sớm đã có cơ hội luyện hóa Mộc tướng lôi linh, chỉ bởi vì sớm biết tình cảnh của Thái Hoa Chân Nhân, nên mới tạm thời gác lại, nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, hắn chỉ tu luyện thành ba đạo Lôi Linh, còn có cơ hội chém đi tu vi, làm lại từ đầu, nhưng nếu tu luyện thành bốn đạo Lôi Linh, vậy thì không có đường lui, chỉ có thể đi tiếp...
Thái Hoa Chân Nhân để lại di ngôn, dặn chỉ khi nào tu thành bốn đạo Lôi Linh mới mở ra, chính là ôm ấp mục đích này, bởi vì hắn biết, chỉ có truyền nhân của mình tu luyện thành bốn đạo Lôi Linh, mới sẽ không có lựa chọn khác, giằng co với Kim gia đến cùng!
Nhưng hắn không nghĩ tới, trận thuật của Phương Nguyên hơn người, dựa vào trận lực sớm mở hộp ra.
Cái này để cho Phương Nguyên nhiều hơn một lựa chọn, hắn còn có đường lui!
Mà Kim lão thái quân, làm sao có thể không hiểu đạo lý này!
Nàng cưỡng ép trồng Bất Tử Liễu vào trong cơ thể Phương Nguyên, giúp hắn ngưng tụ đạo Lôi Linh thứ tư, điều này cũng làm cho Phương Nguyên coi như muốn từ bỏ, cũng không có khả năng từ bỏ, chỉ có thể tiếp tục đi tới ở trên con đường Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này...
Mà kể từ đó, Phương Nguyên ngoại trừ ở rể Kim gia, làm việc cho nàng, thì không còn lựa chọn khác.
Đường đường Nguyên Anh đại tu, chủ nhân chân chính của Thiên Lai Thành, lại làm ra chuyện bỉ ổi như thế?
Theo lý thuyết đây là chuyện tốt, Bất Tử Liễu xác thực là Thần Mộc, sau khi được trồng vào cơ thể Phương Nguyên, hắn có thể cảm giác được nó ẩn chứa rất nhiều huyền diệu.
Hơn nữa trong lòng còn mơ hồ cảm thấy, có lẽ Kim lão thái quân nói không sai, luyện hóa Bất Tử Liễu thành Mộc tướng lôi linh, xác thực thích hợp hơn Thất Bảo Lôi Thụ, hoàn toàn không thua Thủy tướng chi linh mà lúc trước mình vô tình lấy được, thậm chí ở phương diện tiềm lực và thần diệu mà nói, còn mơ hồ vượt qua...
Nếu như trước đây, có thể lấy được bảo vật này, Phương Nguyên sẽ cực kỳ cảm kích.
Người xung quanh nghe vậy, nhất thời tỉnh ngộ lại, tất cả đều cảm thán không thôi.
Trong lòng Phương Nguyên lại vô cùng tức giận, lông mày nhíu thật sâu.
Kim gia đúng là có danh tiếng không tệ, 300 năm trước đã từng mở bí cảnh, mời tu sĩ các châu đi vào tầm bảo, để người người tán thưởng, bây giờ nếu có người truyền sự kiện này ra, như vậy tên tuổi của Kim gia sẽ càng tăng?
Chỉ là người ngoài không hiểu mới ao ước, làm sao biết tâm tư ác độc trong này?