Kim trụ đó bị hắn đụng phải, sau khi hơi lay động, cấm chế bên trên đã biến hóa không ngừng, mà hắn thôi diễn trong lòng, rất nhanh liền đã tìm được nhược điểm của nó, hai mắt lạnh lùng, đột nhiên đạp không mà lên, đi tới bộ vị chính giữa kim trụ.
- Ầm...
Hắn ngưng tụ một thân pháp lực, hung hăng đạp tới.
Vô số cấm chế bên trên kim trụ lập tức không ngừng lấp lánh, một lúc sau, liên tục ảm đạm, sau đó...
Trong ánh mắt của mọi người, đều chiếu ra một màn kim trụ đó chậm rãi sập xuống!
- Tình hình bên trong như thế nào rồi?
Ngoài bí cảnh, Kim Lão Thái Quân vốn đang là bộ dạng nhắm mắt dưỡng thần, giống như là thần du thái hư, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, nhưng bỗng dưng lại trong lòng cả kinh, dường như dự cảm được chuyện không tốt, lập tức mở mắt ra.
Sau khi do dự một lúc, nàng ta gọi lão Ngũ của Kim gia tới, thấp giọng hỏi.
Nhưng Kim gia lão Ngũ này lại bất đắc dĩ cười nói:
- Bên trong chưa có tin gì truyền ra, nhưng lão tổ tông chớ lo, hiện giờ trong bí cảnh, thiên kiêu các lộ chỉ sợ đều đã trảm sát được tiểu nhi đó rồi, bản sự của hắn có lớn tới mấy thì cũng không phải là đối thủ của nhiều người như vậy, huống hồ, cho dù là lui một bước mà nói, bản lĩnh hắn thông thiên, ỷ vào Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn của Kim gia chúng ta mà càn quét bát phương, những người đó không làm gì được hắn, nhưng pháp lực của một mình hắn cũng phải có hạn chứ? Trong bí cảnh. chính là người đông thế mạnh, chẳng lẽ còn không thể tiêu hao chết được hắn à?
Vấn đề mà ngay cả Kim Đan cũng có thể nghĩ ra được, Kim Lão Thái Quân làm sao mà không rõ.
Nàng ta chậm rãi gật đầu, liền cũng không nói nữa.
Kỳ thật nàng ta cũng biết, Bát Hoang đó từ cửa vào bí cảnh đi vào, một đi một về, ít nhất cũng phải mấy ngày thời gian, hiện giờ cho dù tiểu nhi Thiên Đạo Trúc Cơ đó đã bị người ta chém chết, tin tức này muốn đưa ra cũng phải là hai ba ngày sau...
Chỉ là cũng không biết tại sao, cho dù cảm thấy không có vấn đề, nhưng lại vẫn thấy không an tâm.
- Thái Hư tiên sinh đến rồi.
Nhưng cũng đúng vào lúc này, đột nhiên ngoài Thú Uyển, có người hô to.
Lối vào bí cảnh này, các trưởng lão đệ tử của các thế gia tiên môn đều cả kinh đứng lên.
Ngay cả Kim Lão Thái Quân cũng có chút kinh ngạc:
- Lão già đó sao lại tới.
Vị Tuần Tra Sứ của Tiên Minh nghe thấy vậy, lại vội vàng đứng lên, chỉnh đốn y bào, đi ra ngoài nghênh đón.
Vị Thái Hư tiên sinh đó là cao nhân của Tiên Minh, xuất thân từ Dịch Lâu, trong truyền thuyết trên có Quan Thiên Phủ, dưới có U Minh chi năng, địa vị rất cao, theo lý thuyết, loại việc nhỏ như Kim gia mở bí cảnh, là sẽ không quấy rầy đến hắn, không ngờ hắn không ngờ lại tự mình tới.
- Thái Hư lão tiên sinh có lễ.
- Thái Hư tiền bối, Vãn Phi ở đây khấu kiến.
Không bao lâu sau, liền nghe xa xa có tiếng hành lễ liên tiếp truyền đến, một vị lão giả áo xanh chậm rãi đạp mây mà đến, hắn nhìn thì dáng người cũng không quá cao lớn, lại hơi béo, bên hông buộc một sợi dây cỏ, dưới chân đi một đôi dày đay, trông cũng tiên phong đạo cốt, không nhiễm khói lửa, hắn chậm rãi gật đầu với người xung quanh, sau đó bay tới trên ngọn núi ở bên trái cửa vào bí cảnh.
- Thái Hư đạo hữu tại thượng, thứ cho lão thân không thể nghênh đón từ xa.
Kim Lão Thái Quân cũng từ trên ghế thái sư ngồi dậy, hành lễ ngang hàng với Thái Hư Chân Nhân.
- Ha ha, không dám, lão phu không báo mà đến, thật sự là thất lễ.
Vị Thái Hư tiên sinh đó hành xong lễ với mọi người, liền ngồi xuống vị trí mà lúc trước vị Tuần Tra Sứ của Tiên Minh kia ngồi, Tiên Minh Tuần Tra Sứ ở bên cạnh cùng với Bạch Thủ lão giả phụ trách thu thập tin tức của thiên kiêu các phương đều cung kính đứng phụng dưỡng hai bên.
- Tôn thượng, Thông Thiên Bí Cảnh tự có chúng ta trông coi, không biết tôn thượng lần này đến là có chuyện gì?
Vị Tiên Minh Tuần Tra Sứ kia sau khi tự tay dâng trà thơm, liền không nhịn được thấp giọng hỏi.
- Ha ha, lão phu nhàn rỗi chế Thiên Kiêu Phổ, cũng tâm huyết dâng trào, nghe nói Thiên Lai Thành có náo nhiệt để xem, liền đến góp vui.
Vị Thái Hư tiên sinh đó cũng không ra vẻ, chỉ cười cười xua tay.
Vị Tiên Minh Tuần Tra Sứ và Bạch Thủ lão giả nghe vậy, liền cũng không không hỏi nữa, Tiên Minh làm Thiên Kiêu Phổ, lại do vị Thái Hư tiên sinh này cầm đầu, bọn họ chỉ phụ trách thu thập tin tức của một số thiên kiêu các nơi trong vực mà thôi, nhưng vị Thái Hư tiên sinh này lại phụ trách sắp xếp thứ tự cả bảng, hai người bọn họ, vốn đều là làm việc cho vị Thái Hư tiên sinh này, hiện giờ chính chủ tới rồi.
- Lão tổ tông, cái này...
Mà ở một bên khác, sớm đã có người chủ sự của Kim gia tới trước mặt Kim Lão Thái Quân, thấp giọng hỏi.
- Cứ kệ lão già này, chuyện của Kim gia chúng ta, Kim gia tự mình sẽ xử lý!
Sắc mặt Kim Lão Thái Quân âm trầm, miễn cưỡng phất phất tay.
Hiện giờ đại kiếp buông xuống, uy nghiêm của Tiên Minh cũng ngày một cao, cho dù là thế gia như bọn họ, cũng không thể không để ý tới thái độ của Tiên Minh, tựa như lúc trước, Kim gia muốn ở trong bí cảnh xuống tay với Phương Nguyên, là có hai nguyên do.
Thứ nhất, mượn lực lượng của Thiên Đạo Trúc Cơ, giúp Kim gia giải quyết lo lắng ngầm trong bí cảnh, quả thực là rất cần thiết, nếu không, đổi lại là tử sĩ đi vào, một là không biết sẽ chết bao nhiêu người, hai là không biết những người này cho dù chết lại có thể giải quyết được vấn đề hay không.
Nhưng một điểm quan trọng hơn chính là thái độ của Tiên Minh.
Tiên Minh sớm có nghiêm lệnh, càng là đại kiếp buông xuống, phải bảo vệ tốt Tiên Miêu đời tiếp theo, những thiên kiêu đi trên con đường thành tiên đó là tồn tại được Tiên Minh coi trọng nhất.
Kim trụ đó bị hắn đụng phải, sau khi hơi lay động, cấm chế bên trên đã biến hóa không ngừng, mà hắn thôi diễn trong lòng, rất nhanh liền đã tìm được nhược điểm của nó, hai mắt lạnh lùng, đột nhiên đạp không mà lên, đi tới bộ vị chính giữa kim trụ.
- Ầm...
Hắn ngưng tụ một thân pháp lực, hung hăng đạp tới.
Vô số cấm chế bên trên kim trụ lập tức không ngừng lấp lánh, một lúc sau, liên tục ảm đạm, sau đó...
Trong ánh mắt của mọi người, đều chiếu ra một màn kim trụ đó chậm rãi sập xuống!
- Tình hình bên trong như thế nào rồi?
Ngoài bí cảnh, Kim Lão Thái Quân vốn đang là bộ dạng nhắm mắt dưỡng thần, giống như là thần du thái hư, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay, nhưng bỗng dưng lại trong lòng cả kinh, dường như dự cảm được chuyện không tốt, lập tức mở mắt ra.
Sau khi do dự một lúc, nàng ta gọi lão Ngũ của Kim gia tới, thấp giọng hỏi.
Nhưng Kim gia lão Ngũ này lại bất đắc dĩ cười nói:
- Bên trong chưa có tin gì truyền ra, nhưng lão tổ tông chớ lo, hiện giờ trong bí cảnh, thiên kiêu các lộ chỉ sợ đều đã trảm sát được tiểu nhi đó rồi, bản sự của hắn có lớn tới mấy thì cũng không phải là đối thủ của nhiều người như vậy, huống hồ, cho dù là lui một bước mà nói, bản lĩnh hắn thông thiên, ỷ vào Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn của Kim gia chúng ta mà càn quét bát phương, những người đó không làm gì được hắn, nhưng pháp lực của một mình hắn cũng phải có hạn chứ? Trong bí cảnh. chính là người đông thế mạnh, chẳng lẽ còn không thể tiêu hao chết được hắn à?
Vấn đề mà ngay cả Kim Đan cũng có thể nghĩ ra được, Kim Lão Thái Quân làm sao mà không rõ.
Nàng ta chậm rãi gật đầu, liền cũng không nói nữa.
Kỳ thật nàng ta cũng biết, Bát Hoang đó từ cửa vào bí cảnh đi vào, một đi một về, ít nhất cũng phải mấy ngày thời gian, hiện giờ cho dù tiểu nhi Thiên Đạo Trúc Cơ đó đã bị người ta chém chết, tin tức này muốn đưa ra cũng phải là hai ba ngày sau...
Chỉ là cũng không biết tại sao, cho dù cảm thấy không có vấn đề, nhưng lại vẫn thấy không an tâm.
- Thái Hư tiên sinh đến rồi.
Nhưng cũng đúng vào lúc này, đột nhiên ngoài Thú Uyển, có người hô to.
Lối vào bí cảnh này, các trưởng lão đệ tử của các thế gia tiên môn đều cả kinh đứng lên.
Ngay cả Kim Lão Thái Quân cũng có chút kinh ngạc:
- Lão già đó sao lại tới.
Vị Tuần Tra Sứ của Tiên Minh nghe thấy vậy, lại vội vàng đứng lên, chỉnh đốn y bào, đi ra ngoài nghênh đón.
Vị Thái Hư tiên sinh đó là cao nhân của Tiên Minh, xuất thân từ Dịch Lâu, trong truyền thuyết trên có Quan Thiên Phủ, dưới có U Minh chi năng, địa vị rất cao, theo lý thuyết, loại việc nhỏ như Kim gia mở bí cảnh, là sẽ không quấy rầy đến hắn, không ngờ hắn không ngờ lại tự mình tới.
- Thái Hư lão tiên sinh có lễ.
- Thái Hư tiền bối, Vãn Phi ở đây khấu kiến.
Không bao lâu sau, liền nghe xa xa có tiếng hành lễ liên tiếp truyền đến, một vị lão giả áo xanh chậm rãi đạp mây mà đến, hắn nhìn thì dáng người cũng không quá cao lớn, lại hơi béo, bên hông buộc một sợi dây cỏ, dưới chân đi một đôi dày đay, trông cũng tiên phong đạo cốt, không nhiễm khói lửa, hắn chậm rãi gật đầu với người xung quanh, sau đó bay tới trên ngọn núi ở bên trái cửa vào bí cảnh.
- Thái Hư đạo hữu tại thượng, thứ cho lão thân không thể nghênh đón từ xa.
Kim Lão Thái Quân cũng từ trên ghế thái sư ngồi dậy, hành lễ ngang hàng với Thái Hư Chân Nhân.
- Ha ha, không dám, lão phu không báo mà đến, thật sự là thất lễ.
Vị Thái Hư tiên sinh đó hành xong lễ với mọi người, liền ngồi xuống vị trí mà lúc trước vị Tuần Tra Sứ của Tiên Minh kia ngồi, Tiên Minh Tuần Tra Sứ ở bên cạnh cùng với Bạch Thủ lão giả phụ trách thu thập tin tức của thiên kiêu các phương đều cung kính đứng phụng dưỡng hai bên.
- Tôn thượng, Thông Thiên Bí Cảnh tự có chúng ta trông coi, không biết tôn thượng lần này đến là có chuyện gì?
Vị Tiên Minh Tuần Tra Sứ kia sau khi tự tay dâng trà thơm, liền không nhịn được thấp giọng hỏi.
- Ha ha, lão phu nhàn rỗi chế Thiên Kiêu Phổ, cũng tâm huyết dâng trào, nghe nói Thiên Lai Thành có náo nhiệt để xem, liền đến góp vui.
Vị Thái Hư tiên sinh đó cũng không ra vẻ, chỉ cười cười xua tay.
Vị Tiên Minh Tuần Tra Sứ và Bạch Thủ lão giả nghe vậy, liền cũng không không hỏi nữa, Tiên Minh làm Thiên Kiêu Phổ, lại do vị Thái Hư tiên sinh này cầm đầu, bọn họ chỉ phụ trách thu thập tin tức của một số thiên kiêu các nơi trong vực mà thôi, nhưng vị Thái Hư tiên sinh này lại phụ trách sắp xếp thứ tự cả bảng, hai người bọn họ, vốn đều là làm việc cho vị Thái Hư tiên sinh này, hiện giờ chính chủ tới rồi.
Hiện giờ đại kiếp buông xuống, uy nghiêm của Tiên Minh cũng ngày một cao, cho dù là thế gia như bọn họ, cũng không thể không để ý tới thái độ của Tiên Minh, tựa như lúc trước, Kim gia muốn ở trong bí cảnh xuống tay với Phương Nguyên, là có hai nguyên do.
Thứ nhất, mượn lực lượng của Thiên Đạo Trúc Cơ, giúp Kim gia giải quyết lo lắng ngầm trong bí cảnh, quả thực là rất cần thiết, nếu không, đổi lại là tử sĩ đi vào, một là không biết sẽ chết bao nhiêu người, hai là không biết những người này cho dù chết lại có thể giải quyết được vấn đề hay không.
Nhưng một điểm quan trọng hơn chính là thái độ của Tiên Minh.
Tiên Minh sớm có nghiêm lệnh, càng là đại kiếp buông xuống, phải bảo vệ tốt Tiên Miêu đời tiếp theo, những thiên kiêu đi trên con đường thành tiên đó là tồn tại được Tiên Minh coi trọng nhất.