Ngay khi Phương Nguyên đánh giá Tuần Du Sứ, những người kia cũng chú ý đến hắn, mở miệng cười hỏi dò.
Tử Tiêu động chủ cười nói.
- Hai vị này là tiểu hữu mà ta gặp trên đường, bọn họ có tấm lòng nhân hậu, hành động hiệp nghĩa, lão phu và hai người bọn họ vừa gặp mà giống như quen từ lâu, nên cùng nhau đồng hành đến Vấn Đạo Sơn, muốn đề cử bọn họ vào Phụ Lục Ty góp sức một, hai ...
-Ô?
Mấy vị Tuần Du Vứ thấy vậy thì nói
- Người do Nguyễn Sư đề cử, chắc chắn có bản lĩnh, việc này dễ thôi!
Nói xong thì đặc cách mấy người vào núi, đêm hôm ấy, tất nhiên mở tiệc rượu chào mừng, nhưng Phương Nguyên lại không đến, mặc dù trong giới tu hành, chủ yếu phân chia theo tu vi, theo lý thuyết, một Kim Đan như hắn cũng có tư cách ngồi đàm đạo với những người này, nhưng trong mắt bọn họ, hắn chỉ là tu sĩ tạp đan, tuổi tác còn nhỏ, lại là tán tu, tất nhiên những người đó sẽ không xem trọng hắn, mặc dù thuận miệng đặc cách, nhưng Phương Nguyên biết nếu hắn đi thì chỉ là góp cho đủ số lượng mà thôi.
Vì vậy, hắn rất thức thời, giả vờ nói cơ thể không thoải mái, không muốn quấy rầy mọi người.
Mấy vị Tuần Du Sứ cũng không ép buộc, gọi tạp dịch dịch đưa hắn đi nghỉ ngơi.
Tử Tiêu động chủ thấy vậy, cũng thở dài trong lòng, nếu như da mặt Phương Nguyên dày hơn một chút, hắn đã dẫn Phương Nguyên đi làm quen với mấy cao nhân khác, dẫn dắt một chút, nhưng người này lại rút lui, bỏ lỡ cơ hội kia, vậy thôi đành tùy hắn.
Cứ như vậy qua một đêm, ngày thứ hai, Tử Tiêu động chủ nhờ tiểu đồng gọi Phương Nguyên đến, đưa thư tiến cử, để cho han tự mình đến Xích Thủy Đan Khê ngoài ba trăm dặm để báo danh, mặc dù Tử Tiêu động chủ là vì đan khảo trong cuộc thi sáu đạo mới đến đây, lại tiến cử Phương Nguyên vào Phụ Lục Ty thi đan đạo, nhưng một bên là chủ trì cuộc thi, một bên là Phụ Lục, vị trí không hề giống nhau.
Tử Tiêu động chủ còn phải ở đây chờ mấy người bạn cũ, mà Phương Nguyên thì không cần thiết chờ ở đây.
- Đa tạ tiền bối!
Phương Nguyên cảm ơn Tử Tiêu động chủ, cũng không khách khí, đứng dậy dẫn theo Quan Ngạo đi.
Luc han đi tren đuong đen đay đa noi muon bao đap vị Tử Tieu động chủ này, đối phương có lòng tốt hay không, trong lòng hắn nhớ kỹ là được.
Ngày đi đêm nghỉ, ba ngày sau, Phương Nguyên chạy đến khe suối Xích Thủy, hắn thấy phía trên có một toà Tiên Sơn, xung quanh núi cao có một dòng suối nhỏ vờn quanh, vì dưới đáy khe suối có một loại đá màu đỏ, ánh sáng chiếu qua làn nước giống màu chu sa, nên mới có tên Xích Thủy.
Mà ở trên núi này xây dựng mấy toà cung điện lớn, có vô số loại đan viên, ở xa đã ngửi được mùi thơm của đan dược, nơi đây chính là Xích Thủy Đan Khê lệ thuộc Lang Gia Các, mặc dù quy mô và tiếng tăm không đứng đầu thiên hạ, nhưng cũng nhờ cái tên Lang Gia Các, nắm giữ đan đạo chính thống, khảo hạch đan đạo trong cuộc thi sáu đạo là do Xích Thủy Đan Khê phụ trách xử lý.
Đến nơi đây, Phương Nguyên cũng không chần chừ lâu, hắn đưa thư tiến cử lên, chờ đợi triệu kiến.
Sự thực chứng minh, có lẽ tu vi của Tử Tiêu động chủ không ra sao, nhưng trên phương diện đan đạo lại có danh vọng không nhỏ, sau khi hắn đưa thư tiến cử đi, rất nhanh có một nam tử mặc đồ đan sư màu trắng gọi Phương Nguyên đến, hắn tự xưng là chấp sự thượng viện, họ Hứa.
Trong một toà Thiên Điện, sau khi mọi người ngồi xuống, Hứa chấp sự cười nói.
- Nguyễn Sư có danh hào Tiểu Đan Vương Đông Hải, là đại tông sư đan đạo hiếm thấy của chúng ta, ngươi là do hắn tiến cử đến đây, Hứa mỗ cũng không dám chậm trễ, nhưng không biết đan đạo của ngươi mấy phẩm?
Phương Nguyên nghe xong, nói.
- Ta chưa thi đậu Đan Sư, cũng không có phẩm giai!
- Cảnh giới của ngươi là Kim Đan, theo lý thuyết phải đi vào thượng viện, nhưng dù sao ngươi cũng mới đen, đầu tiên vào trung viện rèn luyện một thời gian mới ổn thỏa, nhưng vấn đề quan trọng nhất là ngươi lại không phải đan sư ...
Trên đường đi đến đây, Tử Tiêu động chủ từng nói cho hắn nghe về cơ cấu trong Phụ Lục Ty, tổng cộng chia làm thượng viện, trung viện và hạ viện, thượng viện phụ trách việc thu mua linh dược, lò luyện đan, là vị trí rất quan trọng, trung viện chưởng quản điều hành mọi thứ, mà hạ viện chính là nơi phụ trách làm việc.
Mà Phụ Lục Ty này, từ trên xuống dưới sợ rằng phải có hơn ngàn mấy người, mà còn chưa tính tạp dịch, nhưng người chân chính thuộc về Tiên Minh, chỉ mười mấy người mà thôi, những người khác đều là chiêu mộ lâm thời, hoặc là do thế gia Tiên Môn đề cử đưa đến, muốn lập chút công lao trong đại khảo sáu đạo, để có chút hi vọng gia nhập vào Tiên Minh, đương nhiên người càng cấp cao thì có ấn tượng càng nhiều.
Cũng vì nguyên nhân này, danh sách vào thượng viện bị tranh cướp đến vỡ đầu, Phương Nguyên hoàn toàn không nghĩ đến.
Nhưng Tử Tiêu động chủ từng nói với hắn, dựa vào mặt mũi của ông ta, nếu tự tay viết thư đề cử, vậy thì sắp xếp Phương Nguyên vào trung viện cũng không phải là vấn đề, hơn nữa Phương Nguyên vốn là tu sĩ Kim Đan, không thể trộn lẫn với đám người trong hạ viện được ...