Nếu như đã bắt đầu luyện đan, Phương Nguyên cũng không nghĩ nhiều nữa, hắn đánh một đạo pháp lực vào bên trong lò luyện đan, điều động hai trận Phong Hỏa, sau đó liên tục gảy mười ngón tay, thu dọn linh dược trên gá, đưa từng gốc linh dược vào bên trong lò luyện đan.
Động tác của Phương Nguyên không tính quá nhanh, nhưng cũng không chậm, mỗi hành động có vẻ đẹp kỳ dị, làm người xem có cảm giác vui tai vui mắt.
Lấy thuốc, nhập lô, khống hỏa ...
Mỗi bước đi, Phương Nguyên đều làm vô cùng hoàn mỹ, khống chế pháp lực một cách tinh vi, không hề do dự, thời cơ bỏ linh dược và chưởng khống hoa hầu đều vừa đủ, sau kho bỏ tất cả dược liệu vào lô, hắn lập tức phất tay áo bào, lò luyện đan bay thẳng lên không trung, bàn tay hắn nhẹ nhàng nâng lên, ngọn lửa màu lam bên dưới bùng lên, thôi thúc thân lò quay ngược lại.
- Thủ pháp sạch sẽ đẹp đẽ, nhìn dáng vẻ là người trong nghề lâu năm ...
- Đúng đấy, đã lâu rồi ta chưa thấy thủ pháp luyện đan đẹp như thế, hỏa hầu khống chế tinh tế tỉ mỉ, hiếm thấy!
Mấy vị chấp sự xung quanh cũng bị thủ pháp luyện đan của Phương Nguyên hấp dẫn, không nhịn được mỉm cười tán thưởng vài câu.
Luc trước bon họ con cảm thay, vị nay ro rang la tu sĩ Kim Đan của Cửu Châu, lại chỉ là một Đan Đồ, xen lẫn vào trong một đám tu sĩ tiểu bối tham gia khảo hạch, đung là hơi choi mắt, bay gio nghĩ lại, co le vị tu sĩ Kim Đan này tích lũy lâu ngày sử dụng một lần, chuẩn bị cho cuộc thi sáu đạo một tiếng hót kinh người mà thôi, nhìn thủ pháp kia, không khổ luyện mấy chục năm thì sao có thể làm được?
Mấy người bọn họ tán thưởng, làm cho cô nương áo đỏ cách Phương Nguyên không xa thất thần, quay đầu liếc mắt nhìn sang.
Nàng có khuôn mặt thanh lệ xinh đẹp, mặc một áo bào đỏ tươi, nổi bật trong đám người, khuôn mặt nhỏ nhắn có mấy phần kiêu ngạo, lúc nhìn thấy thủ pháp luyện đan của Phương Nguyên, trong ánh mắt hiện lên sự kinh diễm, nhưng cũng chỉ thoáng qua một chút, sự không phục trong đáy mắt hiện ra, nàng dùng ánh mắt thâm ý nhìn Phương Nguyên, cười lạnh rồi nghiêng đầu không quan tâm đến hắn nữa.
Nàng tiếp tục thôi động lò luyện đan trên tay, thủ pháp vô hình nhanh hơn rất nhiều, nhanh chóng cảm ứng được biến hóa bên trong lô!
Lò đan dược sắp thành, tốc độ nhanh hơn trước nửa chén trà ...
Đợi thêm mấy giây, trên mặt nàng hiện lên sự đắc ý, chuẩn bị thả lò luyện đan xuống.
- Đan thành?
Nhưng ngay lúc này, bỗng nhiên nàng nghe tiếng kêu kinh ngạc của một chấp
sự.
Đầu óc nàng rối loạn, quay đầu lại nhìn, thấy Phương Nguyên đã thả lò luyện đan xuống đất, xung quanh có mùi thơm nức mũi bay ra, sau đó có một luồng pháp lực lấy đan dược ra, đặt xuống hộp nhỏ bên cạnh, phong ấn lại.
- Nhanh hơn cả ta?
Cô nương áo đỏ hoảng loạn, suýt chút nữa dập tắt hoa hầu trong lò luyện đan.
Mọi người xung quanh cũng rất kinh ngạc, không ngờ lại có người luyện đan xong nhanh đến thế, chấp sự cho bọn họ nửa canh giờ đã là hơi ngắn rồi, những người luyện đan chỉ đủ thời gian luyện một lần, thủ pháp tinh chuẩn, tuyệt đối không thể sai sót, trong tình huống này, lại có một cuồng nhân tiết kiệm được một khắc?
Thủ pháp luyện đan đều giống nhau, nếu người ta nhanh hơn, chứng minh động tác người ta linh hoạt lưu loát, nối liền một cách hoàn mỹ, trong toàn bộ quá trình luyện đan, gần như không lãng phí chút thời gian nào, kiến thức cơ bản vững chắc đến cực điểm.
Đương nhiên, luyện đan nhanh cũng không có nghĩa là đan phẩm tốt, đó vốn dĩ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
- Ngưoi chính la Phương tieu hữu trong ha viện Xích Thủy Đan Khê sao?
Chấp sự bên cạnh nhìn thấy Phương Nguyên đã luyện đan thành, hắn cười chắp tay, nói.
- Không ngờ rang ngươi lại có trình độ cao như vậy, thế mà còn chưa phải là Đan Sư, nhưng sau cuộc thi này thì ngươi đã thành Đan Sư rồi, lão phu chờ mong ngươi sẽ thể hiện hết bản lĩnh của mình trong cuộc thi sáu đạo!
Phương Nguyên cũng cười chắp tay với vị chấp sự kia.
- Cám ơn lời chúc tốt lành của ngài!
Dứt lời, hắn đi ra phía sau, yên lặng chờ đợi cuộc thi kết thúc.
Đối với một người luyện đan, khảo hạch trong nửa canh giờ quá ngắn, bây giờ cách nửa canh giờ chỉ còn thời gian một nén hương, nhưng lúc Phương Nguyên thành đan đầu tiên, cũng có một số người bắt đầu tắt lò lửa, phong đan, đi ra phía sau chờ đợi.
Vị chấp sự trước cửa điện, nhìn kỹ đồng hồ cát, thấy canh giờ đã đến, lập tức thét dài quát lên.
Bên trong đan điện có chấp sự hét dài, sau đó từ từ mở cửa viện ra, mọi người lục tục đi ra ngoài.
Phương Nguyên vừa đi cùng mọi người ra khỏi cửa viện, bỗng nhiên nghe một giọng nói dịu dàng vang lên ở bên cạnh.
Hắn quay đầu liếc mắt nhìn, thấy một cô nương áo đỏ đang nói chuyện, hắn còn nhớ, cô nương này là người hoàn thành đan dược ngay sau hắn, nhìn dáng vẻ nàng chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt còn có chút non nớt, nhưng khí tức lại ẩn sâu, không nhìn ra tu vi, không biết là cố ý che giấu hay đang tu luyện môt bí pháp nào đó.