Cảm Ơn Vì Đã Cho Em Gặp Anh

Chương 7: Ở chung



Đang mãi cãi nhau với anh thì bỗng có tiếng nói của người phụ nữ vang lên cắt ngang tiếng nói của cô:

- Diệp tiểu thư tôi là quản gian Trần thiếu gia có việc cần phải ra ngoài nên sẽ không về ngày mai cạu ấy sẽ lên thẳng trên công ty luôn cậu ấy cũng có dặn tôi tiếp đãi cô chu đáo nên tôi có bảo người hầu chuẩn bị phòng rồi mời cô lên nghỉ ngơi mai còn đi làm ạ

- Vâng bác cứ gọi cháu là Tử Kỳ đừng gọi tiểu thư này nọ nghe kì lắm ạ đói với sự ân cần của quản gia Trần cô nhẹ nhàng đáp

Đối với cô gái nhu thuận dịu dàng trước mắt quản gia Trần vô cùng có thiện cảm, quả nhiên là con gái cưng của Diệp lão gia có khác không chỉ xinh đẹp động lòng người lại còn ngọt ngào, ý định của hai vị phu nhân sao bà có thể không hiểu chứ chỉ mong mọi việc được như hai người họ muốn.

Cô bước lên phòng đã được quản gia sắp xếp căn phòng này nó lớn căn phòng lúc cô còn ở Diệp gia cách trang trí vô cùng trang nhã giản dị cô rất thích. Vừa lúc đó cô hận được cuộc điện thoại của mama yêu quý của mình:

- Bảo bối là mẹ đây con đừng giận mẹ nha

- Nếu mẹ muốn con không giận thì.....

- Thì sao con gái yêu

- Con muốn chiếc mô tô phiên bản giới hạn mới nhất

- Ok con muốn gì cũng được mai mẹ sẽ chuyện tiền cho con

- Dạ con yêu mama nhất

- À phải rồi mai con đến công ty KING nha

- Chi vậy ạ

- Ba mẹ sắp xếp con vào đấy làm rồi không con sẽ đi quậy phá khắp nơi

- mẹ à con mới về nước mẹ bắt con lấy chồng đã là bất công với conlawsm rồi giờ lại bảo con đi làm sớm như vậy không phải con muốn đi làm nhưng con còn muốn đi chơi với thiên vy nữa mà mẹ àk

- con không nghe lời mẹ sẽ không mua moto cho con

- Được rồi được rồi con đi là được chứ gì

- Umk vậy phải ngoan hơn không. Được rồi ba mẹ phải đi họp đây bye con gái yêu

- Dạ bye mẹ ba mẹ nhớ giữ sức khỏe

Nói chuyện xong cô tiếp tục sắp xếp hành lý của mình khi hoàn thành tất ả thì trời cũng đã sụp tối cô thả mình lên chiếc giường êm ái mà ngủ. Sang hôm sau cô xuống nhà ăn cơm thì nhìn thấy người đang ngồi ngay bàn ăn cả người cô rơi vào trạng thái bất động cả người anh toát ra khí lạnh. Cô lên tiếng:

- Sao anh lại ở đây quản gia bảo anh sẽ không về mà lên thẳng công ty luôn mà


- Em nói xem nhà tôi tại sao tôi có thể không về, em mau ngồi xuống ăn sáng đi còn đi làm nữa trong giọng lạnh lẽo ấy của anh lại có phần dịu dàng

- Tại sao tôi lại phải ở chung nhà với một tên biến thái như anh chứcô vừa đi lại chỗ bàn ăn vừa mắng anh

- Tôi lên công ty đây em ăn sáng đi còn đi làm anh lấy áo vest vắt lên vai rồi quay lưng đi bỏ qua lời nói của cô.


Quản gia Trần bất động lần đầu tiên có người chửi anh như vậy ngay cả nhị tiểu thư còn chưa dám mặc dù là em gái anh cưng chiều nhất vậy mà bây giờ anh lại bỏ qua còn không nói gì nữa chứ thấy bà đang đứng bất động một cô người hầu lên tiếng:

-Xem ra sắp có hỉ sự rồi phải không quản gia Trầnbà không nói gì chỉ gật đầu

Ăn xong bữa sáng cô liền đến công ty, trước mặt cô là một công ty vô cùng lớn bước chân vào cô nghe người ta nói rất nhiều về vị tổng giám đốc này họ nói anh ta là người lạnh lùng quả quyết trong công việc ai mà làm không vừa ý anh ta thì sẽ không được yên từ đâu có một cô gái đi lại nói với cô:

- Cô là Diệp Tử Kỳ ?

- Đúng vậy

- Cô sẽ là thư ký của tổng giám đốc, mời cô theo tôi cô ta dắt cô đi cô cũng sải bước đi theo cô ta. Đến nơi cô ta nói với cô:

- Đây là phòng của tổng giám đóc cô mau vào đi_ nói xong cô ta bỏ đi làm tiếp công việc của mình, cô cũng mở cửa bước vào nhìn lưng người này rất quen thuộc nhưng mặc kệ cô giới thiệu trước đã:


- Chào tổng giám đốc tôi là Diệp Tử Kỳ là thư ký mới của ngài, tôi sẽ cố gắng làm tốt công việc của mình

Cô vừa nói xong người đó liền quay lưng lại là cô hết sức ngỡ ngàng