Sau một hồi thảo luận, mọi người thống nhất với nhau rằng Hoa Tỷ, thân là tỷ tỷ, cũng có vẻ chững chạc trưởng thành hơn so với muội muội của mình, sẽ đảm đương chức trách này.
Lạc Hồng cũng bổ sung thêm : “ Hai vị đồng chí mặc dù bằng chứng chúng ta đưa ra đã hết sức thuyết phục tuy nhiên ta muốn càng nằm chắc một bước, việc này xin nhờ đồng chí Số 2 . “
Số 2 đáp : “ Đồng chí cần trợ giúp gì cứ nói đừng ngại tất cả là vì sự lớn mạnh của “ Bảo đánh hội “ .
Lạc Hồng đáp : “ Ta muốn nhờ đồng chí thả ra Lâm Vô Khuyết, đồng thời sử dụng thủ đoạn của Mộng Linh tông thao túng trí nhớ của cô ta, vừa khiến cô ta cho rằng câu chuyện chúng ta đã kể ra trước đó là sự thật, đồng thời cũng làm cô ta tin rằng người cứu cô ta là tổ chức “ Bảo đánh hội “ một tổ chức ma giáo có thiên tiên làm chỗ dựa, tương lai đăng đỉnh ma đạo . “
Mộng Liên Ảnh khẽ gật đầu, chỉ là một tên phó hội trưởng, tu vi hoá thần hậu kỳ, nếu có thể gia tăng thêm một phần sự chân thực của “ Bảo đánh hội “ hi sinh này xứng đáng .
Những lời này cũng đã đánh dấu chấm tròn cho sự kết thúc của hội nghị thượng đỉnh lần thứ nhất của “ Bảo đánh hội “.
Lạc Hồng cười nói : “ Hai vị cung chủ vất vả, sau này chúng ta sẽ có càng nhiều thành viên nhập hội, chính vì thế cần chuẩn bị thật kỹ càng. “
Nói xong, hắn xuất ra thêm 2 tấm mặt nạ khác, đưa cho mỗi người một cái nói : “ Lần sau họp mặt, chúng ta sẽ dùng những tấm mặt nạ này gặp nhau, vừa gia tăng tính thần bí, vừa đảm bảo thân phận tại chính đạo của chúng ta khó lòng bại lộ . Đây cũng là phương pháp liên lạc của ta và hai vị, chỉ cần kích thích chiếc mặt nạ này bằng một lượng lực lượng cố định, theo một tần số cố định, ta sẽ chỉ cho hai vị, là có thể liên lạc với nhau. Đây là cách chúng ta tiến hành thêm một tầng bảo mật thân phận .“
Hai người nhận lấy mặt nạ, sau đó hỏi Lạc Hồng : “ Bọn ta dự định trực tiếp đi tới Thiên Khải hoàng triều, bước đầu xây dựng lực lượng của chúng ta trước. Hoa Tỷ tiểu nha đầu ta dự tính sẽ giấu đi khoảng 3 năm, như vậy vừa vặn để tin đồn về chúng ta thẩm thấu khắp các quốc gia xung quanh, không chỉ là tại Thiên Khải hoàng triều, ngươi thấy như thế nào ? “
Lạc Hồng suy nghĩ, 3 năm thời gian làm giảm xóc cũng là cần thiết, hắn cũng cần vạch rõ ra các kế hoạch trong tương lai cũng như dành thời gian mở rộng tầm ảnh hưởng của mình ở cả chính đạo, điều này là vô cùng cần thiết .
Hắn gật đầu đáp : “ Hai vị cung chủ cứ thả tay mà thực hiện, ta tin tưởng vào năng lực của hai vị, nhất định có thể đặt nền móng vững chắc cho “ Bảo đánh hội “ chúng ta, tiện đây ta cũng đã thông qua tinh thần đại lục cho phép, mỗi lần gọi tên hội chúng ta chỉ cần gọi thánh hội là được, vừa không mất bức cách, vừa tỏ rõ thân phận ma giáo của thánh giáo ta . “
Hai người kì quái gật đầu, nghĩ rằng sao khi nãy ngươi lại nói muốn liên hệ tinh thần đại lục cần trả cái giá to lớn, chỉ một chuyện bé bằng mắt muỗi cũng đáng để liên hệ tồn tại khủng bố ấy ư. Hơn nữa bọn ta toàn trình quan sát ngươi từ này tới giờ, cũng không thấy ngươi liên lạc với ai …
Hai người cũng không thắc mắc hồi lâu, dù sao cũng chỉ là cách gọi, không quan trọng, làm việc hiệu quả là được .
Khi hai người đang định rời đi, Lạc Hồng gọi lại nói : “ Hai vị tông chủ có tiện đường hay không, có thể để ta đi nhờ tới Tân Thủ Trấn, ta muốn mượn nhờ truyền tống trận nơi đó tiến tới Thiên ngục tông . “
Băng Vân Huyền Anh bất ngờ nhìn về phía Lạc Hồng : “ Ngươi muốn gia nhập Thiên ngục tông ? Ngươi muốn ở cùng lũ tâm thần đó làm gì ? “
Sau đó nàng biết mình lỡ miệng, vội vàng sửa lại : “ Ngươi đừng hiểu nhầm, lục đại môn phái chính đạo đồng khí liên chi, ta cũng không muốn nói xấu Thiên ngục tông, chỉ là bọn họ cả ngày làm bạn với t·ội p·hạm, tư duy logic không được bình thường . “
Lạc Hồng nhún nhún vai đáp : “ Đây là thân phận tại chính đạo mà tinh thần đại lục đã chuẩn bị sẵn cho ta, ta cũng không có cách nào khác . “
Mộng Liên Ảnh cùng với Băng Vân Huyền Anh nghe vậy cũng tiếc hận nhìn về phía Lạc Hồng, tốt bao nhiêu một mầm mống, sợ rằng phải bị Thiên ngục tông đám biến thái kia chơi hỏng . Suy nghĩ để hắn ở rể Băng Vân Tiên Cung và Mộng Linh Tông cũng cần gác lại, nếu hắn trở thành người của Thiên ngục tông, có thể cái được sẽ không bằng cái mất .
Mộng Liên Ảnh đáp : “ Cho ngươi đi nhờ cũng không vấn đề gì, tuy nhiên tại sao ngươi lại muốn đi tới Tân Thủ Trấn ? Cũng là tinh thần đại lục chỉ dẫn cho ngươi hay sao ? “
Lạc Hồng đáp : “ Không phải, là do ta đã tra được đây là thành trấn gần nhất có truyền tống trận tới phụ cận cách Thiên ngục tông chỉ có 10 km, thực lực trung bình cũng khá thấp so với những thành trấn xung quanh, cho nên ta quyết định tới nơi đó trước . “
Hai người dùng ánh mắt kỳ quái nhìn về phía Lạc Hồng hỏi : “ Ngươi biết tại sao nơi đó được gọi là “ Tân Thủ Trấn “ hay không ? “
Lạc Hồng đáp : “ Không phải đó là nơi ở của rất nhiều tu sĩ cấp thấp, những tu sĩ mới ra ngoài lần đầu tập hợp lại hay sao ? “
Mộng Liên Ảnh lắc đầu đáp : “ Không phải, đó là nơi đặt trụ sở của Hội người khuyết tật, chuyên trợ giúp các tu sĩ có những v·ết t·hương dẫn đến mất mát một bộ phận trên cơ thể mà không có cách nào mọc lại được nơi đây sẽ hỗ trợ tạo chi giả cho bọn họ. Còn ngươi nói thực lực trung bình thấp, đúng là như vậy, nơi đây ngoại trừ bác sĩ chỉ có người khuyết tật, chịu những ám thương vĩnh viễn không thể khỏi hẳn, đương nhiên thực lực sẽ thấp rồi .
Nhìn ngươi bộ dạng này cũng không giống bác sĩ, hơn nữa càng không giống kẻ có ám thương gì trong người, nếu như ngươi tới đó sẽ bị coi là khiêu khích Tân Thủ Trấn, chế nhạo người khuyết tật, trở thành túc địch của tất cả mọi người . “
Lạc Hồng nghe mà trợn mắt hốc mồm, hắn thầm giận mắng Số 1 không được tích sự gì, điều tra một thành trấn mà tình báo quan trọng như vậy cũng không làm rõ được, khoan đã, bí danh của hắn cũng đang đặt là Số 1, vậy chẳng phải là chửi chính mình, a phi phi, đồng ngôn vô kị .
Cũng may hắn gặp được hai vị cung chủ, bằng không không phải bị Số 1 hố c·hết, chưa kịp bắt được tên thiên mệnh chi tử nào đã đắc tội với Hội người khuyết tật .
Băng Vân Huyền Anh thương hại nhìn hắn nói : “ Thôi dù sao ngươi cũng chưa đi tới nơi đó coi như là một bài học trong tương lai, nên nhớ không được đánh giá bất kỳ sự vật sự việc gì chỉ qua tên gọi . Tóm gọn lại là : “ Đừng bao giờ khinh thường người khác . “
Ngữ khí khi nói ra lời này của nàng dị thường kiên định, khiến cho Lạc Hồng dù không hiểu câu này cùng sự việc lần này liên quan đến nhau chỗ nào hắn cũng phải bất đắc dĩ gật đầu đáp : “ Băng Vân cung chủ dạy phải . “
Băng Vân Huyền Anh dường như rất hài lòng với thái độ của hắn, nàng nói : “ Ừm biết rút kinh nghiệm là tốt. Thôi thì đưa phật đưa tới Tây Thiên, ta sẽ đưa ngươi tới Khai Hoa Trấn, mặc dù chỉ có thể truyền tống tới hơn 1000 km phía ngoài Thiên Ngục tông, nhưng hẳn là đầy đủ . “