Cản Bước Thiên Mệnh Chi Tử Tại Pháp Trị Thế Giới

Chương 23: Bắt đầu tranh tài



Chương 23 : Bắt đầu tranh tài

Mặc dù đã muốn đồng ý, nhưng Lạc Hồng vẫn lễ phép hỏi lại lần nữa : “ Cảm tạ sự khoản đãi của các vị hương thân phụ lão, nhưng ta vô công bất thụ lộc chưa giúp được gì cho mọi người lại làm phiền nhiều như vậy, ta trong lòng cũng cảm thấy áy náy . “

Vị phụ nhân kia cười nói : “ Ngươi tiểu tử này thật đúng là lễ phép, ngươi cũng không cần phải câu nệ như vậy, trong xe ngựa rộng rãi còn rất nhiều chỗ trống, thêm ngươi cũng không việc gì, hơn nữa quãng đường này tương đối xa, có ngươi một cái nam nhân, cũng có tác dụng chấn nh·iếp các loại đạo chích . “

Lúc này, Lạc Hồng cũng không khách sáo mà chắp tay nói : “ Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh, ta chỗ này cũng có vài hạt giống tốt, sản phẩm cực kì đặc thù tại quê hương ta, trồng nó xuống đất chỉ mất hai tuần để nảy mầm, có lẽ sẽ có bất ngờ lớn đến với các vị . “

Đây là sản phẩm đầu tiên mà hắn nghiên cứu được tại thế giới này, được thực hiện ngay sau khi hắn phát hiện được thái dương chi lực tại thế giới này cực kỳ nồng đậm, lại rất thân thiện với phàm nhân. Những hạt giống này khi được trồng xuống sẽ hấp thu thái dương chi lực làm chất dinh dưỡng, khi đã tích tụ đủ rồi sẽ huyễn hoá ra hư ảnh của Số 1, tuy nhiên chỉ người đích thân trồng nó xuống đất mới có thể thấy được, những người khác cần được người trồng cho phép mới có thể cảm nhận được sự xuất hiện của chúng.

Những hư ảnh này cũng mang một phần năng lực của Số 1, đặc biệt là chức năng chăm sóc và trò chuyện cùng người cao tuổi . Lạc Hồng nhận thấy thôn dân ở đây, ngoại trừ cô gái này đều là người lớn tuổi, không khí thôn xóm mặc dù ấm áp nhưng lại thiếu đi tiếng cười của trẻ em, do đó hắn quyết định tặng cho những người dân ở đây vật này, cải thiện cuộc sống của họ.

Vốn dĩ ban đầu hắn muốn sử dụng một chút thủ đoạn cải thiện thổ nhưỡng nơi đây, nhưng Số 1 đã nhắc nhở hắn môi trường sống tại đây dường như quá phù hợp với tất cả người dân, như là được sinh ra để dành cho họ cư trú vậy. Nó phán đoán rằng nơi đây đã được một vị đại năng cực kì mạnh mẽ chiếu cố, thực lực chí ít địa tiên mới có thể thay đổi sự hài hoà của thiên địa tới từng phàm nhân một tại nơi đây như vậy. Do đó, Lạc Hồng cũng chỉ có thể báo đáp những người dân hiếu khách này bằng những hạt giống kia.

Dân làng cũng không muốn hắn khó xử, họ vui vẻ nhận lấy những hạt giống kia, hơn nữa còn nhiệt tình hỏi thăm cách trồng và chăm sóc . Lạc Hồng cảm thấy trong lòng ấm áp, hắn cũng trả lời rất chân thành, cứ thế mọi người trò chuyện tới gần giữa trưa, sau đó hắn được mời tại chỗ dùng bữa, là bữa ăn chia tay của dân làng tới cô gái kia.

Trong bữa ăn, vị phụ nhân kia dắt tay cô gái tới trước mặt hắn cười nói : “ Tới, nói chuyện nhiều như vậy, chúng ta còn chưa biết rõ tên của nhau, ta tự giới thiệu trước, ta gọi Lục Thuyên, là người có tu vi cao nhất ở đây, luyện khí tám tầng, cứ gọi ta Lục di là được. “

Sau đó, Lục Thuyên đẩy đẩy cô gái trước mặt, dùng giọng khích lệ nói : “ Con hãy tự giới thiệu mình cho vị tiểu ca trước mặt này đi . “

Cô gái dùng giọng bẽn lẽn đáp : “ Vị tiểu ca này, ta gọi Lục Thân Tình, năm nay 15 tuổi, từ khi hiểu chuyện đã được Lục di nuôi dạy, đây là lần đầu ta tiếp xúc với thế giới bên ngoài, mong rằng trên đường sẽ được ngươi . “

Lạc Hồng đáp : “ Ta tên Lạc Hồng, năm nay 16 tuổi, cũng là người mới ra ngoài lần đầu, lần này trên đường hi vọng được Thân Tình tiểu muội chiếu cố . “

Lục Thuyên tự hào nói : “ Ngươi có thể quen được Thân Tình nhà ta là diễm phúc cực lớn, nàng 3 tuổi đã có thể đọc thông viết thạo, 5 tuổi đã có thể giúp đỡ được dân làng xử lí tất cả công vụ lớn nhỏ, nàng 10 năm liên tiếp đạt được bằng khen của Hội khuyến học cũng đã được tinh thần đại lục xác nhận là cực phẩm hạt giống pháp tu, chính vì vậy lần này khảo nghiệm nàng chắc chắn sẽ đạt được cao tầng Thiên ngục tông thu làm quan môn đệ tử, ngươi có thế học hỏi thêm từ nàng . “

Lục Thân Tình cười nhẹ nói : “ Lạc ca ca không cần để ý tới Lục di, ta kinh nghiệm sống chưa nhiều, có khi còn cần Lạc ca ca chiếu cố thêm khi tiến vào Thiên ngục tông ấy chứ .”

Một hai tiếng Lạc ca ca làm tinh thần của Lạc Hồng thật sự sảng khoái, phải biết khi tới thế giới này hắn bối phận đều bị tất cả mọi người đè một đầu, cuối cùng cũng có một vị tiểu muội muội xinh đẹp gọi hắn ca ca, cảm giác thật là tuyệt vời.

Hắn cũng vỗ ngực cam đoan : “ Thân Tình muội muội yên tâm đi, ta đối với khảo nghiệm lần này vô cùng nắm chắc, vị trí số 1 cũng không thể … hmm, ít nhất thì vị trí số 2 không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta. “

Lục Thân Tình tò mò hỏi : “ Lạc ca ca tự tin như vậy ? “

Lạc Hồng thầm nghĩ nếu không phải ta chưa từng đạt hạng nhất trong bất kỳ cuộc thi nào thì với kiến thức cùng khả năng của người xuyên việt, nếu không đạt hạng nhất thì quả là hổ thẹn .

Hắn cười đáp : “ Tới lúc đó ngươi sẽ biết . “

Sau khi nói chuyện phiếm một hồi, cũng đã tới lúc cả ba người phải lên đường. Phương tiện di chuyển của bọn họ là một chiếc xe ngựa cỡ lớn, diện tích bên trong khoảng 10 m2 được kéo bởi hai thớt ngựa lông trắng, có tu vi là luyện khí tầng 3. Dựa theo tốc độ ngày đi đêm nghỉ của hai thớt ngựa này, Lạc Hồng dự đoán bọn họ sẽ tới nơi sau khoảng 20 ngày nữa .

Trên đường cũng khống có nhiều sự kiện diễn ra đặc biệt, có lẽ nơi đây cách Thiên ngục tông không tới 1000 km, đạo chích cũng không dám ở nơi này hoạt động, Lạc Hồng trải qua cũng rất nhẹ nhàng, ban ngày hắn kể chuyện trời đất với 2 người kia, ban đêm hắn cùng với Số 1 bàn luận nhân sinh, chủ yếu là hắn dạy dỗ Số 1 về các giá trị quan của nhân loại, hắn coi đây là chuẩn bị update cho bản Beta test thứ 1002, tiếp tục công cuộc hoàn thành tác phẩm vĩ đại nhất lịch sử nhân loại thêm một bước .

Đến ngày thứ 18, khi chỉ còn cách Thiên Ngục tông khoảng 90 km, bọn họ bắt gặp một thanh niên đang đi bộ hướng về Thiên ngục tông, mặc dù giày của hắn đã rách, nhưng ý chí quyết tâm trong ánh mắt hắn cũng không thuyên giảm chút nào. Thấy vậy Lục di động lòng trắc ẩn, xuống xe ân cần hỏi thăm thanh niên kia : “ Chàng trai, ngươi cũng tới Thiên ngục tông tham gia khảo nghiệm hay sao ? Vì cái gì lại đi bộ tới mức rách cả giày thế kia ? “

Chàng trai mặc dù đi đường mệt mỏi, nhưng thái độ lại rất tốt, hắn lễ phép đáp : “ A di tốt ta đúng là tới Thiên Ngục tông tham gia khảo nghiệm nhập tông, ban đầu cũng là cưỡi ngựa tới, ngặt nỗi hai ngày trước trên đường có một vị đại thúc khóc nói rằng vợ của hắn sắp đẻ, hắn lại không có phương tiện trở về, nên ta đã nhường ngựa cho hắn, còn mình thì đi bộ . “

Lạc Hồng hỏi : “ Vậy ngươi không nghĩ rằng đại thúc đó lừa gạt mình . “

Thiếu niên chỉ cười mỉm đáp : “ Lừa gạt thì cũng đã sao ngộ nhỡ là thật, vậy thì thật sự đáng thương đại thúc kia. Ta ngược lại trẻ khoẻ, dù cho đi bộ cũng vẫn có thể tới kịp khảo vấn gia nhập Thiên ngục tông . “

Lạc Hồng đáp : “ Ta thấy tâm tính ngươi lương thiện như vậy, có lẽ phù hợp gia nhập phật môn hơn, gia nhập Thiên ngục tông e rằng không quá phù hợp . “

Lục di liếc xéo Lạc Hồng đáp : “ Ngươi mặc kệ hắn, hậu bối này của ta thích nói đùa, nếu như ngươi không chê xe ngựa nhỏ hẹp, cũng có thể đồng hành cùng bọn ta đoạn đường còn lại .”

Thiếu niên cũng không khách khí, hắn cảm ơn Lục di rồi leo lên xe ngựa. Sau đó, 3 người trẻ tuổi trên xe tự giới thiệu lẫn nhau, thiếu niên kia gọi Tần Diệp Hàn, cái tên khiến Lạc Hồng xúc động muốn bắt hắn giao nộp cho tinh thần đại lục ngay lập tức, dù sao tên của hắn tập hợp tới họ của 3 loại nhân vật chính, nói kẻ này khí vận ngập trời Lạc Hồng cũng tin. Tuy nhiên khi thấy bên người hắn cũng không có bất kỳ nữ nhân nào, thái độ của hắn đối với Lục Thân Tình cũng rất bình thường ( chủ yếu là cái này ) Lạc Hồng bỏ đi suy nghĩ này.

Ba người sau khi tới chân núi phụ cận Thiên ngục tông, cách cửa vào chỉ có khoảng hơn 100 bước chân thì tạm biệt Lục di, cùng nhau tiến vào tham gia khảo nghiệm nhập tông, và với một số người là khảo nghiệm quan trong nhất cuộc đời .