Lạc Hồng nghe vậy hai mắt cũng toả sáng, không nói tới việc làm nhiệm vụ một mình hết sức nhàm chán, chỉ nói tới việc có thể ôm lấy bắp đùi của sư muội hoàn thành nhiệm vụ, nghĩ thôi cũng đã thấy thoải mái rồi .
Nghĩ tới đây, hắn nhớ tới câu nói của Hoa Muội khi còn giả dạng làm Anh Mực Mực, đó chính là hắn sinh ra một khuôn mặt tiểu bạch kiểm, chỉ thích hợp ăn cơm mềm . Cũng không biết hai tỷ muội giờ ra sao rồi .
Suy nghĩ này chỉ lướt qua đầu hắn trong thoáng chốc, Lạc Hồng tiến lên cười nói : “ Được thế thì còn gì bằng, nếu sư muội không ngại, ta cũng muốn đồng hành cùng ngươi lần này . “
Chu Vĩnh Kỳ nghe thấy thế cũng có chút do dự, nhiệm vụ giao cho Lục Thân Tình đã được đích thân tứ trưởng lão lựa chọn, chỉ cần một mình nàng đi cũng có thể giải quyết, tuy nhiên hắn cũng không muốn làm mất hứng vị sư đệ này, phải biết nhân gia tương lai ván đã đóng thuyền trở thành tồn tại chỉ dưới thái thượng trưởng lão và khai sơn tổ sư, trong đó 1 người đã m·ất t·ích mấy vạn năm, một người cũng bế tử quan không rõ sống c·hết, nói rằng trong tương lai, nếu chỉ xét về địa vị hay thân phận, hắn chính là Thiên ngục tông đệ nhất nhân, không ai muốn bị một kẻ như vậy mang thù .
Bỗng nhiên ánh mắt Chu Vĩnh Kỳ sáng lên, hắn quay sang cười vui vẻ nói với hai người :
“ Như vậy thì cũng đúng dịp, nhiệm vụ của Lục sư muội cũng đã được tứ trưởng lão quyết định từ trước, công tích cũng chỉ vừa đủ một mình nàng hưởng, dù vậy ngay tại toà thành mà Lục sư muội nhận nhiệm vụ còn có 2 nhiệm vụ khác, ngươi thân là kim đan kỳ, nhận 2 phần nhiệm vụ của trúc cơ kỳ, không quá đáng phải không ? “
Lạc Hồng vốn chỉ định nhận thêm 1 nhiệm vụ, nói đùa cái gì, nhận càng nhiều nhiệm vụ Lục sư muội càng phải hoạt động nhiều, hắn dự định đi bên cạnh tung hoa cổ vũ là chính, chứ bản thân hắn mà ra sân, thì mất mặt không chỉ mình hắn, mà còn là cả Thiên ngục tông .
Hắn vốn đang định từ chối khéo thì bên cạnh Lục Thân Tình đã cười đáp : “ Vậy cảm tạ Chu sư huynh sắp xếp . “
Chu Vĩnh Kỳ nghe vậy cũng gật đầu đưa qua 3 mai ngọc giản đáp : “ Nhiệm vụ của các ngươi được diễn ra tại Tích Thuỷ thành, nằm trong biên giới Thiên Khải Hoàng triều, nơi đây đang diễn ra đảng phái chi tranh, tình hình chính trị tương đối phức tạp, thân phận đệ tử thiên ngục tông cũng không quá hữu dụng hai ngươi nên cẩn thận . “
Hai người nghe vậy cũng khẽ gật đầu biểu thị mình đã hiểu, sau đó nhận lấy 3 mai ngọc giản, rời khói nhiệm vụ đại điện.
Sau khi ra bên ngoài, Lục Thân Tình đang định tiến tới nơi đặt truyền tống trận dùng cho làm nhiệm vụ tại thiên ngục tông, thì bị Lạc Hồng ngăn lại nói :
“ Không nên sử dụng truyền tống trận, ngươi chỉ là trúc cơ kỳ, truyền tống tốc độ không quá nhanh, ngồi cũng không thoải mái, hơn nữa cũng chỉ có thể truyền tống tới phụ cận Thiên Khải hoàng triều, sau đó cũng chỉ có thể tự mình phi hành, vô cùng mệt mỏi . “
Lục Thân Tình thắc mắc hỏi : “ Vậy theo Lạc sư huynh, chúng ta nên di chuyển như thế nào ? “
Lạc Hồng kích hoạt nhẫn trữ vậ,t đây là cái mà hắn nhận được như là một trong những phần thưởng cho việc vượt qua bài kiểm tra khảo nghiệm nhập tông, sử dụng không gian 4 chiều quá nhiều có thể lộ ra một vài thủ đoạn của hắn .
Sau đó, trước mặt hai người hiện ra một chiếc trực thăng, chỉ khác là chiếc trực thăng này được chạy bằng linh khí mà người lái cung cấp cho nó, hắn tự hào nói :
“ Lục sư muội ngươi xem, đây là một trong những phát minh của ta trong vòng 1 năm qua, đã được cấp bản quyền sở hữu trí tuệ, cũng kiếm được không ít linh thạch . “
Lục Thân Tình hai mắt toả sáng leo vào bên trong, trực thăng bên trong cũng có hai chế độ, một là biểu hiện như 1 chiếc trực thăng bình thường, hai là cho phép không gian bên trong biến thành một căn phòng nhỏ đầy đủ tiện nghi rộng khoảng 10 m2 . Nàng dùng ngữ điệu cực kỳ sùng bái nói :
“ Lạc sư huynh ngươi đúng là thiên tài bên trong thiên tài mà, chỉ dùng 1 năm thời gian đã có tu vi kim đan kỳ, hơn nữa còn có thể phát minh ra loại pháp bảo tên gọi trực thăng này, nghe đồn tại ngoại giới một chiếc có thể bán tới 1 vạn linh thạch, tiền hoa hồng chia cho sư huynh chắc chắn không ít, sư muội thật sự là muốn học hỏi từ sư huynh nhiều hơn . “
Lạc Hồng ngượng ngùng gãi đầu, tu vi của hắn vốn là tự động tăng lên, những phát minh này hắn chỉ kết hợp với nền văn minh hiện tại của tu tiên giới, không tính là việc khó khăn gì.
Lạc Hồng nói : “ Thôi, chúng ta lên đường đi, hoàn thành sớm nhiệm vụ chúng ta có càng nhiều thời gian để dạo chơi . “
Thiên ngục tông có yêu cầu đệ tử mỗi năm phải làm 3 nhiệm vụ bắt buộc tương đương với tu vi của mình, hoặc phải có đủ công trạng tương đương 3 nhiệm vụ, bằng không sẽ bị phạt đi lao động công ích trong vòng 10 năm.
Lục Thân Tình nghe vậy cũng gật đầu, nàng nhanh nhẹn ngồi sang ghế lái phụ, mở ra trạng thái thứ nhất của trực thăng, vừa bay vừa ngắm phong cảnh bên ngoài .
Lạc Hồng hiển nhiên đảm nhiệm vai trò phi công, hắn điều chỉnh toạ độ điểm đến rồi cài luôn chế độ tự động lái, hắn chỉ việc cung cấp linh lực để vận hành trực thăng là đủ. Dù cho chiến lực cực kỳ yếu gà, nhưng lượng linh lực của hắn lại cực kỳ dồi dào, thừa khả năng cung cấp cho chiếc trực thăng này bay trong vòng trăm năm cũng không hết nhiên liệu .
Lạc Hồng tính toán một chút rồi nói : “ Dựa theo quãng đường này, nếu không có bất kỳ vấn đề nào bất ngờ xảy ra trên đường đi, chúng ta sẽ tới Tích Thuỷ thành trong vòng 3 ngày tới . “
Lục Thân Tình bên cạnh nhìn ngó xung quanh, vừa vung vẩy bàn tay nhỏ ra bên ngoài, vừa ngâm nga khẽ hát một điệu nhạc rất dễ nghe, nhìn xem tâm tình nàng rất không tệ .
Lạc Hồng ngồi bên cạnh nhìn ngắm cũng là cảnh đẹp ý vui, dù vậy hắn vẫn phải phá vỡ phong cảnh ấy nói : “ Tranh thủ khoảng thời gian này, Lục sư muội ngươi hãy kiểm tra cụ thể nhiệm vụ của chúng ta bên trong 3 chiếc ngọc giản kia, từ đó lên kế hoạch trước, để có thể trong thời gian ngắn nhất thuận lợi hoàn thành cả ba nhiệm vụ . “
Lục Thân Tình cũng lấy lại sự tập trung, nàng lần lượt dùng pháp lực kích hoạt 3 mai ngọc giản, từ đó hiện ra thông tin cụ thể của 3 nhiệm vụ bao gồm :
Nhiệm vụ thứ nhất : Lan gia tại Tích thuỷ thành là một gia tộc tầm trung, đã từng có một hôn ước giữa đại tiểu thư Lan gia Lan Như Ngọc với một vị thiếu niên họ Diệp, tuy nhiên, vào 3 năm trước, đã có một biến cố xảy ra khiến toàn tộc của thiếu niên họ Diệp kia m·ất t·ích không rõ, chỉ còn lại một mình hắn. Lan gia vốn muốn tiến tới an ủi vị thiếu niên này, lại bị cho rằng là muốn tới cửa từ hôn, khi người nhà Lan gia tới chửa thăm hỏi, còn chưa kịp thấy mặt nhau, hắn đã nở một nụ cười cuồng tiếu, đoạn nói cái gì 30 năm hà đông, 30 năm hà tây, đừng khinh thiếu niên nghèo, sau đó tự tay xé đi văn kiện đính hôn rồi trực tiếp rời đi .