Cản Bước Thiên Mệnh Chi Tử Tại Pháp Trị Thế Giới

Chương 49: Diệp phàm tấn cấp kim đan kỳ



Chương 49 : Diệp phàm tấn cấp kim đan kỳ

Nghe được lời dặn dò của sư phụ mình, Diệp Phàm cũng nhẹ nhàng thở ra. Sư phụ rõ ràng cũng là một trong những át chủ bài của hắn, nếu như sư phụ không thể ra tay, rất nhiều thủ đoạn khác của hắn cũng có thể sẽ phải bại lộ ra ánh sáng.

Diệp Phàm cũng là người có phân tấc, hắn biết những hành động gần đây của hắn làm mất lòng vị sư phụ kia, cho nên khi lão nhân gia ông ta phân phó bất cứ điều gì, hắn cũng sẽ hết sức đáp ứng.

Dù vậy, có những việc hắn không thể không làm, ngay bây giờ, trong đầu hắn lại đang xuất hiện hai thân ảnh, một thanh lãnh như tuyết, một ấm áp như xuân, dù cho có cố gắng đến đâu, hai đạo thân ảnh này vẫn cứ lởn vởn trong đầu hắn.

Diệp Phàm âm thầm hạ quyết tâm, chờ tới khi hắn có đầy đủ thực lực, nhất định phải thu hai vị mỹ nữ kia vào hậu cung. Hắn cũng cho rằng, sự xuất hiện của cả hai người chính là để trở thành nữ nhân của bản thân, bởi rõ ràng, bậc này nhân gian tuyệt sắc, chỉ có thể dành cho nhân vật chính là hắn, không thể có bất cứ ai nhúng chàm.

Hắn cũng đã có vài vị hồng nhan tri kỷ, nhưng luận thực lực, địa vị hay căn cơ, đều không thể nào so sánh với hai người kia. Bổ sung hai vị tuyệt thế mỹ nữ vào bộ sưu tập của mình, hắn tin tưởng rằng khí vận của bản thân cũng có thể gia tăng một bậc, những khó khăn hắn gặp phải hôm nay, chỉ là thử thách nho nhỏ mà thượng thiên giao cho hắn.

Còn về Lạc Hồng, hắn sau khi suy nghĩ thông suốt cũng không coi vào đâu . Diệp Phàm hắn tương lai sẽ đăng đỉnh thiên hạ, trở thành bá chủ của toàn thế giới, còn lão quái vật chuyển thế trùng sinh kia, mệnh trung chú định cả đời chỉ có thể làm một con chó hầu hạ bên cạnh Lục cô nương mà thôi, nếu biết nghe lời một chút, sau khi sử dụng xong cũng có thể cho hắn một cái thống khoái, hắn Diệp Phàm cũng không phải là người lòng dạ hẹp hòi.

Diệp Phàm từ trong tay áo xuất ra một mai đan dược vàng óng, bên trên có từng gợn đan văn, rõ ràng đây là một viên cực phẩm phá kính đan, giúp tu sĩ đột phá từ trúc cơ tới kim đan kỳ.

Vốn dĩ hắn đã có thể đột phá từ 1 tháng trước, cũng sẽ kết thành nhất phẩm kim đan, nhưng bởi vì hắn muốn lắng đọng tu vi sâu hơn nữa, đến một lúc nào đó nước chảy thành sông, hắn sẽ tự kết thành nhất phẩm kim đan.

Theo như những gì sư tôn tính toán, hắn sẽ đạt tới cực hạn của trúc cơ vào nửa tháng tới, khi đó hắn không cần tới viên đan dược này, cũng có thể thuận lí thành chương đột phá tới kim đan, hoàn hảo không tỳ vết.

Dù vậy, hắn ngay bây giờ cần phải đột phá, bởi sau đó hắn còn cần thời gian củng cố tu vi, cũng như học tập các pháp thuật mà chỉ có kim đan kỳ mới có thể sử dụng, thời gian theo hắn tính toán cũng là vừa đủ, khi đó, thực lực của hắn so với hiện tại phải mạnh ít nhất gấp 10 lần.

Cái giá phải trả chính là hắn chưa thể đi tới cực hạn của trúc cơ, dù vậy, trong tay hắn cũng đã có sẵn thiên tài địa bảo để bù đắp điều này, sẽ không ảnh hưởng tới con đường tu hành của hắn sau này.

Nghĩ đến đây, Diệp Phàm không do dự nữa mà trực tiếp nuốt vào viên đan dược kia, ngay sau đó trực tiếp ngồi xếp bằng tại chỗ, linh khí xung quanh phiến thiên địa này đang lấy tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy toàn bộ hội tụ về phía hắn, trợ giúp hắn ngưng đọng kim đan.

Trở lại với Tích Thuỷ thành, Thẩm Tú vẫn đang ngu ngơ tại chỗ chưa hiểu được chuyện gì đã xảy ra, trong lòng nàng vừa rối bời vừa giấy lên hàng ngàn thắc mắc, đồng thời cũng có chút cảm kích nhìn về phía thiếu nhiên thiếu nữ trước mặt.

Lục Thân Tình cũng biết, những tiểu cô nương này chưa từng v·a c·hạm với sự nguy hiểm của tu tiên giới, lo rằng sự việc lần này sẽ để lại cho Thẩm Tú bóng ma tâm lý, nàng nhẹ nhàng tiến tới vỗ nhẹ vào bàn tay của Thẩm Tú dịu dàng nói :

“ Thẩm muội muội đừng sợ, tất cả đã trôi qua rồi, từ giờ ngươi sẽ không gặp phải tên đáng ghét kia nữa. Lần này ngươi cần cảm tạ vị đại sư huynh kia của ngươi, đã kịp thời báo cho bọn ta tới giải cứu ngươi kịp thời, bằng không hậu quả khó mà lường trước được.

Ta biết, ngươi vẫn còn rất nhiều thắc mắc, cũng chưa hoàn toàn tin tưởng lời nói của bọn ta, dù sao trời cũng đã tối, bây giờ chúng ta sẽ đưa ngươi về nhà trước, sau khi cả cha và vị đại sư huynh kia có mặt, bọn ta sẽ giảng giải kỹ càng hơn. “

Thẩm Tú nghe vậy cũng hơi nhẹ nhàng thở ra, nàng im lặng gật đầu một cái biểu thị đồng ý, sau đó cùng 2 người đồng hành trên chiếc xe ngựa trở về Thiên võ môn.

Sau khi tất cả đã tề tựu đông đủ tại nội viện của thiên võ môn, Lạc Hồng lúc này mới từ từ giảng giải tất cả những sự việc, tội ác mà Diệp Phàm gây ra tại Tích Thuỷ Thành, cùng với giải thích tất cả những sự kiện ngẫu nhiên mà Thẩm Tú gặp phải, đều là một tay Diệp Phàm tính toán toàn bộ, nghe khiến cho Thẩm phụ tức giận đến mức muốn rút đao tìm tên Diệp Phàm kia tính sổ, cuối cùng bị Thẩm Tú ngăn lại.

Nàng lúc này cũng đã khôi phục lại phần nào tâm tình, sau đó cúi người thật sâu bái tạ hai người :

“ Tạ ơn hai vị tiên trưởng đã cứu tiểu nữ tử khỏi một hồi âm mưu, bằng không cho dù bị lợi dụng đến mức tận cùng, ta cũng không thể nào nhận ra được, có lẽ còn cảm kích tên súc sinh kia. “

Lạc Hồng thấy được thái độ chán ghét của Thẩm Tú cũng là rất hài lòng, có vẻ hào quang của những tên thiên mệnh chi tử này cũng không thể tẩy não hoàn toàn những cô gái này, đồng thời trợ giúp cho những cô gái này cũng khiến cho khí vận của đám người kia suy giảm đi đôi chút.

Lạc Hồng khoát tay nói: “ Tạ ơn thì không cần, đấy vốn là trách nhiệm và nghĩa vụ mà chấp pháp giả chúng ta phải làm. Như ta đã nói trước đó, ngươi mang trong mình thể chất cực kỳ hiếm có, huyền âm băng thể, là hạt giống tốt để tu hành băng thuộc tính công pháp. Ta thấy ngươi cũng là người tâm địa thiện lương, tâm tính cũng không tệ, có lẽ cũng phù hợp để gia nhập vào băng vân tiên cung, ý của ngươi như thế nào ? “

Thẩm phụ nghe đến đây cũng biết tiên duyên của con gái mình đã đến, hắn vội vàng tiến lên phía trước nói : “ Còn xin Lạc tiên trưởng đắp cầu dắt mối, giúp cho Tú nhi bước vào tiên đạo . “

Lạc Hồng nghe vậy cũng không phản ứng lời của Thẩm phụ nói, mà quay sang hỏi lại Thẩm Tú lần nữa : “ Ý kiến của ngươi như thế nào ? “

Thẩm Tú lại quay sang nhìn đại sư huynh của mình, dùng ánh mắt mong đợi hỏi thăm : “ Liệu ta có thể mang đại sư huynh cùng đi hay không ? “

Lục Thân Tình lắc đầu tiếc nuối nói : “ Mặc dù cũng có khả năng, nhưng ta nói thật, xác suất này rất thấp. Sư huynh của ngươi không có căn cốt phù hợp tu hành bất cứ loại công pháp nào, muốn bước chân vào tu tiên giới, chỉ có con đường duy nhất là trở thành pháp tu, dù vậy, hắn hiện nay đã 22 tuổi, gia nhập vào tông môn ở tuổi này là cực kỳ khó, hắn chỉ có con đường khoa cử, trở thành một vị phán quan, từ đó tích tụ công đức chi lực, mới có cơ may đạp chân vào tu tiên giới . “