Cản Bước Thiên Mệnh Chi Tử Tại Pháp Trị Thế Giới

Chương 51: Điển lễ đính hôn



Chương 51: Điển lễ đính hôn

“ Có điều, ta lo ngại nhất không phải là Diệp Phàm tiến tới q·uấy r·ối, mà chính là hắn ẩn núp trong bóng tối không lộ diện, chờ tới khi các ngươi buông lỏng cảnh giác, khi đó mới ra tay, bọn ta cho dù có quan tâm các ngươi Lan gia tới đâu, cũng không thể ngày đêm túc trực ngay bên cạnh các ngươi được.

Nhưng hôm nay, hắn đã chịu song trọng đả kích, ban sáng bị Lục sư muội cùng với Bạch đạo hữu đánh cho thổ huyết trọng thương, tới buổi chiều lại tiếp tục không công mà lui, bỏ lỡ con mồi mà hắn đã dành nhiều tâm huyết săn đón trong suốt 1 tháng qua, ít nhiều sẽ để lại cho Diệp Phàm hắn bóng ma tâm lý, nếu như trong vòng nửa tháng không có bất kỳ thông tin nào cho thấy bọn ta sẽ rời đi, hắn có lẽ cho dù đạo tâm có bị hao tổn, cũng sẽ cắn răng tạm thời ẩn nhẫn không ra tay với Lan gia cùng Mục gia ngày đính hôn, mà có lẽ sẽ chờ tới lúc ngày các ngươi đại hôn, khi đó mới là lúc hắn ra tay. “

Lan Như Ngọc thắc mắc hỏi : “ Thưa tiên trưởng, vậy nếu như ngày chúng ta thành hôn lại tiếp tục mời hai vị tới toạ trấn, vậy chẳng phải hắn sẽ bị nín c·hết ? “

Lục Thân Tình lắc đầu đáp : “ Các ngươi đánh giá thấp khả năng trả thù của Diệp Phàm, ý của Lạc sư huynh không phải là Diệp Phàm hắn sẽ tới ngày thành hôn mới tới đập phá quán, mà hắn có thể âm thầm ra tay từ trước, tới lúc đó mới đánh cho hai gia tộc các ngươi trở tay không kịp, hơn nữa còn có thể để cho bọn ta cắn răng phối hợp cùng hắn diệt sát các ngươi .”

Mục Bình bên cạnh kinh ngạc đáp : “ Việc này sao có thể, không lẽ Diệp Phàm hắn còn có thể dùng thuật thôi miên hai vị tiên trưởng ? “

Lục Thân Tình tiếp tục dùng ngữ khí bình thản nói : “ Thôi miên bọn ta là điều không thể nào, ý của ta, là Diệp Phàm hắn hoàn toàn có thể khiến cho bọn ta phải công khai đứng về phía hắn mà vây bắt hai gia tộc các ngươi.

Nói mơ hồ như vậy, 2 người các ngươi có lẽ không hiểu, dựa vào thủ đoạn làm việc sáng nay của hắn, ta sẽ lấy ví dụ cụ thể cho hai ngươi dễ hiểu :

Nếu như Diệp Phàm hắn không ra tay vào ngày đính hôn, dựa theo tập tục của Tích Thuỷ thành các ngươi, một năm sau khi đính hôn mới có thể tiến hành chính thức hôn lễ. Với khả năng của Diệp Phàm, hắn hoàn toàn có thể ra tay với Mục Bình, bằng một cách nào đó, g·iết c·hết hoặc là b·ắt c·óc, … hoặc dùng đủ loại thủ đoạn khiến cho ngươi sống không bằng c·hết, sau đó tại ngoại giới dùng thân phận của ngươi làm đủ loại việc ác trong bóng tối, còn hắn sẽ cầm toàn bộ bằng chứng.

Tới ngày thành hôn của hai ngươi, hắn chỉ việc quang huy toàn bộ sự việc mà hắn đã giả dạng ngươi làm, sau đó đứng ở điểm cao đạo đức, thuận lý thành chương tiêu diệt toàn bộ Mục gia, đồng thời đả động căn cơ của Lan gia tại Tích Thuỷ thành, sau đó dùng tiền tài, quyền lợi, hoặc uy bức lợi dụ, từng bước từng bước đánh chiếm Lan gia, … Đến đây chắc ta không cần nói tiếp rồi, nếu Lan gia các ngươi khi đó không ngoan ngoãn làm một con chó cho Diệp Phàm, hậu quả các ngươi tự hiểu. “

Cả Lan Như Ngọc và Mục Bình nghe đều đổ mồ hôi lạnh, nếu quả thật Diệp Phàm là kẻ không từ thủ đoạn để đạt được mục đích như vậy, hạ tràng của cả hai gia tộc đều đã được định ra từ khi cả hai quyết định đính hôn .

Lan mẫu nghe Lục Thân Tình nói như vậy cũng không nghi ngờ gì, dù cho tiểu cô nương trước mắt xét về tuổi đời còn không bằng một nửa bà, nhưng nhân gia chính là đệ tử của 1 trong 6 đại tông môn chính đạo thiên ngục tông, tiếp xúc với các thủ đoạn gây án là vô số kể, bèn lập tức quỳ xuống nói :” Xin hai vị tiên trưởng hãy ra tay cứu lấy hai gia tộc chúng ta, hai nhà chúng ta từ trước đến nay cũng tích cực làm việc thiện, cũng chưa từng phạm pháp, danh tiếng của chúng ta tại Tích Thuỷ thành cũng vô cùng tốt. “

Lạc Hồng lúc này gật đầu nói : “ Xin mọi người hãy yên tâm, tất cả những việc mà gia tộc các vị đã làm từ trước đến nay bọn ta đều nhìn ở trong mắt, chỉ cần mọi người tuân thủ những gì mà bọn ta bày mưu đặt kế trước, mối nguy hại trước mắt sẽ nhanh chóng được giải quyết. “

Lan Vô Nhất nghe vậy cũng cảm thấy yên tâm hơn mấy phần, hắn nói :

“ Vậy vạn sự xin nhờ hai vị tiên trưởng.”

Lạc Hồng đáp : “ Tốt, đã như vậy, các ngươi lần này hãy nhất nhất phối hợp những gì mà chúng ta phân phó. “

Sau khoảng nửa tiếng bàn luận về vai trò của từng người trong lễ đính hôn, Lạc Hồng cùng với Lục Thân Tình hoàn thành việc phân phó, rời đi bằng cổng lớn Lan phủ.

Hai người bọn họ sau đó cũng dùng 3 ngày thời gian thăm quan khắp các danh lam thắng cảnh phụ cận, cũng mua một chút thổ đặc sản về làm quà cho cho các sư tỷ muội của Lục Thân Tình tại thiên ngục tông, còn về Lạc Hồng, hắn nhốt mình ở đỉnh núi thứ tám đã tròn một năm, do đó cũng không có ý định mua bất cứ đồ gì cho ai.

Hai ngày sau đó, chiếc trực thăng quen thuộc của Lạc Hồng một lần nữa cất cánh trên bầu trời, mang đi thân ảnh của hai người rời khỏi Tích Thuỷ thành.

Cho tới khi thân ảnh của cả hai biến mất ở đường chân trời, một ánh mắt luôn dõi theo nhất cử nhất động của bọn họ suốt bao ngày qua cuối cùng cũng rời đi chỗ khác.

Hai ngày sau, một vị trúc cơ đệ tử của Băng vân tiên cung tiến đến Lan gia, vị đệ tử này cũng được Lan gia thông báo rằng sẽ toạ trấn điển lễ đính hôn của Lan gia tiểu thư.

Chín ngày sau đó, ngay trước lễ đính hôn của hai đại thế gia lớn nhất nhì Tích Thuỷ Thành được diễn ra, một thiếu niên từ một hẻm tối bên trong một cung đường nhỏ xuất hiện.

Thiếu niên đeo một chiếc mặt nạ hình sói che nửa khuôn mặt, dù vậy cũng có thể nhìn ra đây là một vị nam tử soái khí bức người, so với Lạc Hồng chỉ kém hai bậc.

Thiếu niên treo trên môi một nụ cười cực kỳ tự tin, nhìn về phía giăng đèn kết hoa Lan với vẻ mặt khinh bỉ, thì thầm một mình nói :

“ Ta, Diệp Phàm, từ khoảnh khắc này sẽ đánh dấu sự trở lại của chính mình tại Tích Thuỷ thành ra ngoài ánh sáng. Những thứ mà các ngươi đã đoạt đi từ ta, tự tay ta sẽ đòi lại gấp 10 gấp trăm lần. “

Hắn vươn tay trái về phương xa, tinh thần bên trong đang tưởng tượng một tương lai mỹ hảo nào đó, đoạn cất tiếng cười gằn :

“ Lục Thân Tình, Bạch Vân Tuyết, hai nàng sớm muộn sẽ là của ta. Từ giờ cho đến lúc đó, nhớ giữ bản thân mình trong sạch, bằng không ta sẽ rất tức giận . “

Dường như biểu hiện quá khích của thiếu niên kích thích đến lính tuần đêm bên trong thành, tuy nhiên khi họ chạy tới nơi, tất cả những gì đã từng diễn ra ở hẻm nhỏ như một hồi ảo mộng đã qua, biến mất không hề có dấu vết.

Sáng hôm sau, trước cửa Lan phủ đã giăng đèn kết hoa, không khí bên trong cũng tràn ngập một cỗ vui sướng, bởi hôm nay là ngày Lan gia tiểu thư cùng với Mục gia công tử sẽ chính thức công khai mối quan hệ của bọn họ tới khắp các thế lực Tích Thuỷ thành, đánh dấu sự kết giao của hai trong số các thế gia nổi tiếng nhất tại nơi đây.