Lạc Hồng nghe vậy khẽ nhíu mày, suy xét đến thân phận của tứ nữ, nếu như nói rằng ít nhất một trong số bốn bọn họ có khả năng cũng nắm giữ một loại công pháp đặc thù nào đó, tu vi cũng có thể giống như hắn, tăng lên tựa như cưỡi t·ên l·ửa đồng dạng, hắn cũng sẽ tin tưởng.
Dựa theo cốt linh của Nguyễn Cảnh, thời hạn tới sinh nhật 18 tuổi của hắn chỉ còn có nửa tháng, việc gặp mặt trực tiếp từng người cũng đã được Tần Diệp Hàn thử qua và thất bại, như vậy, cách duy nhất để xử lý vấn đề này chính là nhân dịp Nguyễn Cảnh sinh nhật 18 tuổi, đem tất cả cùng một chỗ thu thập.
Lạc Hồng hít sâu một hơi, quay sang nói với Nguyễn Cảnh : “ Nguyễn đạo hữu ngươi yên tâm, trong lòng ta cũng đã có chút tính toán, sư huynh đệ hai bọn ta cần chuẩn bị khoảng 4 ngày, ngay trước đêm sinh nhật của ngươi, chúng ta lại một lần nữa gặp mặt tại nơi này, ngươi thấy như thế nào ? “
Nguyễn Cảnh nghe vậy trong lòng vẫn có đôi chút bận tâm, xong hắn cũng rất biết điều chắp tay nói :” Vậy trăm sự xin nhờ hai vị đạo hữu, hi vọng cách giải quyết của hai vị có thể chu toàn, không khiến bất cứ ai phải nhận quá lớn tổn thương. “
Nói xong, Nguyễn Cảnh trực tiếp đứng lên thu hồi kết giới, rời đi khách sạn, để lại không gian riêng cho hai sư huynh đệ.
Lúc này, Tần Diệp Hàn mới lên tiếng :
“ Lạc sư huynh, không biết sư huynh đối với việc này có cao kiến gì ? “
Lạc Hồng đáp : “ Nếu mọi việc đúng như những gì mà Nguyễn Cảnh cùng với Tần sư đệ ngươi nói, có lẽ chúng ta chỉ có thể tìm tới một vị ưu tú nữ tu sĩ, đánh bại cả 4 người bọn họ, khiến cho họ tâm phục khẩu phục rời xa Nguyễn Cảnh, mới có thể phần nào giải quyết vấn đề . “
Tần Diệp Phàm nghe vậy khẽ nhíu mày đáp : “ Biện pháp này sư đệ ta cũng không phải chưa nghĩ đến, tuy nhiên trong khoảng thời gian ngắn như vậy, chúng ta tìm đâu ra một vị ưu tú nữ tu có thể áp chế cả bốn vị nữ đạo hữu kia, phải biết cả bốn bọn họ đều là thiên chi kiêu nữ.
Người duy nhất ta nghĩ đến chỉ có thể là Lục sư muội, nhưng hiện nàng đang bị tứ trưởng lão cưỡng ép bế quan, không có cách nào liên lạc được, nếu như sư huynh cũng đã đưa ra biện pháp này, có lẽ trong lòng đã có nhân tuyển ? “
Lạc Hồng gật đầu đáp : “ Xác thực đúng như Tần sư đệ ngươi nói, trong thời gian ngắn ta cũng không có cách nào tìm ra một vị nữ tu thoả mãn điều kiện trên, hơn nữa cho dù có thể nhờ vả Lục sư muội, chúng ta cũng không thể làm như vậy, sẽ làm danh tiếng của nàng bị ảnh hưởng. Tuy nhiên, không thể tìm ra cũng chưa hẳn là hết biện pháp, chúng ta cũng có thể tạo ra một vị mà . “
Tần Diệp Phàm sững sờ đáp : “ Ý của sư huynh là ? “
Lạc Hồng gật đầu, trong tay xuất hiện một khoả đan dược đáp : “ Như ngươi cũng đã biết, ta có chút quan hệ với Mộng linh tông, trên tay của ta chính là một khoả Âm dương đảo loạn đan, là mặt hàng cấm chỉ được sản xuất giới hạn tại Mộng linh tông, cực kỳ chân quý, có thể khiến cho ngươi che giấu thiên địa, hoàn toàn luân chuyển giới tính của bản thân trong vòng 3 ngày. Phục dụng khoả đan dược này, không phải là chúng ta đã có nhân tuyển thích hợp rồi hay sao ? “
Tần Diệp Phàm khẽ lùi lại hai bước, chắp tay nói :” Lạc sư huynh ý tưởng thật là chu toàn, vậy sư đệ ta sẽ cố hết sức đứng ngoài trợ uy cho sư huynh. “
Lạc Hồng khẽ thở dài, dùng một bộ trách trời thương dân đáp : “ Tần sư đệ, không phải sư huynh ta muốn đùn đẩy công việc cho ngươi, tuy nhiên việc này thật sự cần ngươi tự thân xuất mã.
Nếu như chỉ có một người cần đánh bại, sư huynh sẽ không ngần ngại tự thân ra tay. Tuy nhiên, lần này chúng ta là cần đối mặt với bốn người, do đó chắc chắn sẽ cần tổ chức một cuộc thi tài giữa tất cả mọi người, mà thân là sư huynh đệ, ta đây cũng nói cho ngươi một thượng cổ bí mật, đây cũng là lí do ta không thể ra tay lần này. “
Tần Diệp Hàn lên tiếng tò mò đáp : “ Xin hỏi sư huynh là bí mật gì ? “
Lạc Hồng đáp :” Thực ra ta ngay từ khi sinh ra, đã chịu một vị thiên tiên đại năng nguyền rủa, vĩnh viễn không thể đứng đầu trong tất cả các cuộc thi mà mình tham gia, nếu như Tần sư đệ ngươi không tin, có thể ngẫm lại cả quá trình dự thi của ta tại Thiên ngục tông. Hơn nữa, ta có thể thề với tinh thần đại lục, nếu như những lời ta vừa nói có nửa điểm dối trá, ta Lạc Hồng sẽ đạo tâm bất ổn, tu vi không thể tăng tiến. “
Tần Diệp Phàm khuôn mặt cực kỳ kh·iếp sợ nhìn về phía Lạc Hồng, ban đầu khi nghe những lời mà Lạc Hồng nói, hắn còn cho rằng đây là Lạc sư huynh đơn thuần coi hắn là đồ ngốc, nghĩ lắc lư hắn đi làm sự việc xấu hổ mất mặt này.
Nhưng khi Lạc Hồng mang ra tinh thần đại lục đi thề lúc, hắn là triệt để tin tưởng. Đối với con người tại Đại Pháp thế giới, tinh thần đại lục chính là tín ngưỡng lớn nhất của bọn họ.
Còn Lạc Hồng thì đang cười thầm trong lòng, hắn vừa rồi nửa câu đều là nói láo, hắn cũng biết Tần Diệp Hàn cũng không phải kẻ ngu, do đó mới đem tu vi cùng đạo tâm của mình ra thề.
Dù sao ngay mới vừa nãy, hắn cũng đã ký kết một bản khế ước láo với Nguyễn Cảnh, nói láo thêm một lần cũng không tính là gì.
Không để cho Tần Diệp Hàn có thời gian suy nghĩ, Lạc Hồng tiến lên trịnh trọng nói :
“ Ta biết thân là sư huynh vốn nên tự thân xuất mã làm gương cho sư đệ ngươi, nhưng thú thật việc này muốn thành chỉ có thể uỷ khuất sư đệ ngươi, tất nhiên nếu như ngươi có biện pháp vẹn toàn hơn cũng có thể đưa ra, cũng không cần uỷ khuất ngươi ăn viên đan dược này.
Sắc mặt âm tình biến ảo một hồi, Tần Diệp Hàn cắn răng đáp : “ Lạc sư huynh đã vì nhiệm vụ mà không tiếc đại giới là viên đan dược quý giá này, ta thân là người trong cuộc, tự thân xuất mã cũng là điều đương nhiên, tuy vậy, ta cũng không quá tự tin vào bản thân có thể chiến thắng được bốn vị thiên chi kiêu nữ kia, Lạc sư huynh cũng có thể phần nào đoán được bản lĩnh của họ, đều không phải dạng người đơn giản. “
Lạc Hồng nghe thấy Tần Diệp Hàn đã có ý xuôi theo, khuôn mặt vui mừng nói :
“ Việc này Lạc sư đệ ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi đáp ứng tham gia cuộc tranh đấu với bốn vị nữ đạo hữu kia, còn việc chiến thắng bọn họ ngươi cứ yên tâm. Hơn nữa, lần này ta cũng sẽ tìm được một vài vị giám khảo, trông có vẻ uy tín nhưng kỳ thực sẽ thiên vị cho sư đệ ngươi, việc này ta đã đề xuất nên cũng có 7, 8 phần nắm chắc, sẽ không để cho sư đệ ngươi khó xử. “
Nghe được ngữ khí chắc chắn của Lạc Hồng, Tần Diệp Hàn cuối cùng thở dài đáp :” Vậy việc này ta đều nghe theo sắp xếp của Lạc sư huynh. “
Rất nhanh, bốn ngày chớp mắt đã trôi qua.
Nguyễn Cảnh trong lòng thấp thỏm, hắn mặc dù cũng muốn đặt lòng tin vào uy tín của các đại tiên môn đệ tử, nhưng đây là việc cực kỳ quan trọng, liên quan đến hạnh phúc cả đời của hắn, trong lòng cũng thập phần lo lắng .
Lúc này, có hai bóng người xuất hiện tại phía xa, kinh diễm tứ phương, khiến tất cả mọi người xung quanh đều phải ngoái nhìn.