Cản Bước Thiên Mệnh Chi Tử Tại Pháp Trị Thế Giới

Chương 74: Đạo khảo nghiệm số hai



Chương 74: Đạo khảo nghiệm số hai

Sau khi thấy những người còn lại trong ban giám khảo không có bất cứ ý kiến gì, Lạc Hồng mới nói tiếp :

“ Như vậy, mời thí sinh mang ký hiệu số 3 tiến lên trình bày lời giải của mình cho tất cả mọi người. “

Sau khi Lạc Hồng cất tiếng, Lạc Sở Sở tiến lên phía trước, chắp tay lễ phép nói với tất cả mọi người :” Thưa ban giám khảo, tiểu nữ tử chính là người đề xuất phương án có thể chia chiếc bánh thành 8 phần. Sau đây, tiểu nữ tử xin phép được trình bày phương án của mình. “

Lạc Sở Sở vung lên một đạo pháp quyết, trước mắt tất cả mọi người hiện lên hư ảnh một chiếc bánh hình tròn và một con dao nhỏ.

Lạc Sở Sở vừa nói, vừa thực hiện cách làm của mình :

“ Đầu tiên, chúng ta hãy cắt dọc theo đường kính của chiếc bánh, chia nó thành 2 phần bằng nhau.

Nhát thứ hai, tiếp tục cắt theo một đường kính khác vuông góc với đường cắt đầu tiên, chia chiếc bánh thành 4 phần bằng nhau (hình chữ thập).

Nhát cắt thứ ba, chúng ta sẽ cắt theo chiều ngang qua tâm bánh, chia tất cả các phần hiện có thành 2 lớp. Lúc này, mỗi người sẽ nhận được 1/8 chiếc bánh, bao gồm cả mặt trên và dưới của chiếc bánh. “



Sau khi Lạc Sở Sở trình bày xong, cả bốn vị nữ thí sinh còn lại đều hai mắt nhìn nhau, sau đó thầm thở dài một hơi.

Thú thật, đề bài này là không quá khó, tuy nhiên chỉ giới hạn trong 15 phút, có thể suy nghĩ ra nhát cắt thứ 3 kia, cô nương kia cũng có chút phần bản sự.

Những vị giám khảo ngồi đây tất nhiên không nghĩ như vậy, loại đề bài này đương nhiên là do vị Lạc Hồng tu sĩ này ra đề, như thế đương nhiên muội muội của hắn Lạc Sở Sở là biết trước đề thi, hiển nhiên là người đứng đầu.

Mọi người thầm cảm thán vận khí của Lạc Hồng cũng thật là tốt, chứ không ai mảy may nghi ngờ về việc hắn có động tay động chân vào thiết bị chọn đề, bởi việc này thật sự không đáng, chỉ vì một cuộc thi nhỏ mà mạo hiểm toàn bộ tương lai của bản thân.

Còn đối với Lạc Hồng, hắn cũng chỉ chuẩn bị một đạo đề có chút đặc thù ở vòng đầu tiên, còn đối với các vòng tiếp theo, hắn dự định không tiếp tục đưa ra những đạo đề mà nhiều khả năng chỉ có một mình Tần Diệp Hàn có thể giải được.

Theo đúng như những gì ban giám khảo đã thảo luận, sẽ có tổng cộng 5 vòng thi, mỗi thí sinh hoàn thành một vòng thi sẽ được tính một điểm, sau đó tìm ra người chiến thắng cuối cùng là người có tổng điểm cao nhất, nếu như có hai người bằng điểm với nhau, thì hai người đó sẽ quyết định thắng bại bằng giá trị vũ lực, mặc dù tại Đại pháp thế giới pháp trị vi tôn, nhưng thực lực hiển nhiên cũng quan trọng không kém.

Sau khi tuyên bố người duy nhất chiến thắng và có điểm ở vòng đầu tiên là Lạc Sở Sở, toàn bộ ban giám khảo lại có 5 phút để chuẩn bị cho đạo khảo nghiệm thứ hai, sau đó tiếp tục tiến hành bốc thăm.



Sau 10 phút, Lạc Hồng lại tiếp tục đứng ra đọc to nội dung đạo khảo nghiệm số 2 :

“ Các vị thí sinh tại đây nếu đều đã nhắm đến trở thành đạo lữ của Nguyễn Cảnh, chắc hẳn cũng sẽ chuẩn bị tinh thần để trở thành Nguyễn gia tương lai chủ mẫu, do đó sẽ cần có khả năng quản lý tốt qoàn bộ gia tộc, nhưng cũng không thể quên nhiệm vụ mang lại niềm vui hàng ngày cho đạo lữ của bản thân. Kết hợp hai điều kiện trên, chính là chìa khoá để các vị giải quyết đạo đề số 2 này, nội dung như sau :

Tại một vương quốc xa xôi, nơi đã từng là một nơi hạnh phúc, đầy ắp tiếng cười và sự ấm áp ở khắp các tầng lớp, bất kể giàu nghèo cao sang. Nhưng một ngày nọ, vì lý do nào đó, nụ cười biến mất khỏi khắp nơi trong vương quốc. Người dân trở nên u sầu, buồn bã, và cuộc sống ngày càng trầm lặng. Những thứ từng khiến họ hạnh phúc giờ đây không còn giá trị, và nỗi buồn cứ lan tràn khắp các ngõ ngách.

Vị vua quyết định phải tìm cách để mang lại nụ cười cho vương quốc. Ông triệu tập những nhà thông thái, các pháp sư, và cả người dân đến hỏi ý kiến. Họ thử nhiều cách, từ việc tổ chức những buổi lễ hội, kể chuyện cười, đến việc sử dụng phép thuật, nhưng không cách nào khiến nụ cười quay trở lại.

Các vị thí sinh sẽ được đưa vào ảo cảnh, đã được kiến tạo bởi mộng ảnh cầu, sản phẩm chất lượng cao mang lại huyễn cảnh tại chỗ cho tất cả tu sĩ phía dưới nguyên anh kỳ, đã được Mộng linh tông đảm bảo về chất lượng.

Các vị sẽ có thời gian một năm để tìm hiểu lí do và giải quyết triệt để vấn đề tại vương quốc này. Tuy nhiên, các vị chỉ có một cơ hội để đưa ra phương án của mình cho nhà vua, vì thế xin hãy suy nghĩ thật kỹ càng trước khi đưa ra phương án của mình.

Xin mời 5 vị thí sinh bắt đầu phần thi của mình. “

Dứt lời, toàn bộ ban giám khảo cũng biến mất trước mắt tất cả thí sinh, 5 vị thí sinh cũng nhanh chóng sử dụng mộng ảnh cầu, tiến vào bên trong ảo cảnh.

Hiện tại, hiện lên trước mặt cả năm vị giám khảo là hình ảnh bên trong mộng ảnh cầu của năm người, thời gian bên trong huyễn cảnh cũng trôi qua cực nhanh, cơ hồ chỉ trong vòng 1 tiếng ngoài đời thực, phía bên trong huyễn cảnh đã là thời gian một năm.



Tuy nhiên ở đây đều là những tu sĩ có thực lực mạnh mẽ, yếu nhất cũng là Lạc Hồng đã có Kim đan hậu kỳ tu vi, quan sát kĩ lưỡng cũng không có vấn đề gì.

Dù vậy, kết quả cũng được định ra một cách rất nhanh chóng, khi cả bốn vị nữ tu ngoại trừ Lạc Sở Sở đều có chung một cách xử lý mà không cần quá lâu suy nghĩ :

Bốn người bọn họ đều mang tới hoàng cung một đứa bé, người duy nhất bọn họ tìm thấy là có khả năng phát ra nụ cười tại vương quốc này. Sau đó, cậu bé cũng chỉ ra hàng loạt sự kiện gây cười xuất hiện bên trong cung điện, điều kỳ lạ chính là, trước đó hàng loạt những câu chuyện khác đều không có hiệu quả, nhưng những hành động tưởng như bình thường của cậu bé lại như có một ma lực nào đó, khiến tất cả mọi người xung quanh đều bật cười.

Ngay sau đó, toàn bộ vương quốc như có phép màu cùng lúc bừng tỉnh trở lại, chim hót hoa nở, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Cả bốn vị nữ tu gần như cùng lúc trở lại thực tế, tuy nhiên, đón nhận bọn họ lại là ánh mắt có đôi phần thất vọng tới từ những vị hộ đạo giả kiêm ban giám khảo cuộc thi.

Trầm Vãn Như không nhịn được lên tiếng thắc mắc hỏi :” Đại bá bá, không lẽ cách làm của ta chưa thể giải quyết vấn đề ? Không phải tiếng cười đã trở lại với vương quốc đó rồi hay sao ? “

Vị lão giả được gọi là đại bá bá kia không nhịn được lên tiếng thở dài đáp :” Cách giải quyết của cả bốn người các ngươi đều là tuân theo một câu chuyện cổ được lưu truyền rộng rãi trong dân gian, chung quy vẫn là người trẻ tuổi, kinh nghiệm lịch duyệt vẫn còn quá ít, nào có chuyện cổ tích bên trong đời thực, nhất là đối với tu tiên giới chúng ta cơ chứ.

Hơn nữa, các ngươi thực sự cho rằng, sau đạo đề làm nóng người lần thứ nhất, từ phần thi thứ hai mọi chuyện có thể đơn giản như vậy hay sao ? “

Lão giả còn đang định tiếp tục lên tiếng giảng giải, chợt hắn bị hình ảnh bên trong mộng ảnh cầu của Lạc Sở Sở hấp dẫn.