Vừa dứt lời, một bóng người đã bay ra khỏi màn sáng, đập vào kết giới tạm thời cho quyết đấu, một ngụm máu tươi cũng là phun ra ngoài, khí tức cũng là cực kỳ uể oải.
Mọi người liền trực tiếp nhìn lại, người b·ị đ·ánh văng ra ngoài không ai khác chính là vừa mới một mặt tự tin thách đấu Lạc Hồng Kỷ Yên Nhiên.
Sau đó bước ra màn sáng chính là một mặt còn có chút mờ mịt Lục Thân Tình, nàng còn tưởng Lạc Hồng dùng triệu hồi khẩn cấp phù để triệu gọi mình vì có việc gì cực kỳ nghiêm trọng.
Nàng còn chuẩn bị bại lộ khả năng thật sự của bản thân nếu như cần thiết, bởi nàng cho rằng, với khả năng của Lạc Hồng, cho dù đối thủ có là đăng tiên cảnh cũng không có gì đáng sợ, năng lực và quyền hạn của một chấp pháp giả cấp 5 là cực kỳ mạnh mẽ, vậy nên nàng cho rằng Lạc Hồng triệu gọi chính mình vì phải đối phó với đối thủ đẳng cấp địa tiên trở lên.
Tuy nhiên, khi được truyền tống tới nơi, đối đầu với nàng chỉ là một vị nữ tu tuổi tác cũng không quá chênh lệch, tu vi là trúc cơ kỳ.
Đối với Lục Thân Tình, nếu đối thủ đã là Trúc cơ kỳ, vậy thì không cần phải biết là sơ trung hay hậu kỳ, đều là vấn đề của một chưởng.
Ban đầu nàng còn lo lắng đối phương là ẩn giấu cái gì linh hồn đại lão hay có át chủ bài nào khác, nên chỉ khoa tay múa chân vài chưởng thăm dò.
Tuy nhiên khi đánh được qua tay ba chiêu mà không thăm dò được gì, nàng quyết định chính thức ra tay, nắm đấm mang theo tịch diệt chi ý, hướng thẳng về vị nữ tu sĩ kia.
Kết quả đúng như những gì mọi người đã thấy, Kỷ Yên Nhiên không có chút lực hoàn thủ nào, hoàn toàn không có khả nằn tiếp nổi chưởng này, xét về lực phản kháng thậm chí so với lần đầu nàng ra tay với Diệp Phàm còn yếu hơn một bậc.
Lục Thân Tình một mặt mờ mịt hướng về phía Lạc Hồng hỏi :” Lạc sư huynh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hệ trọng tới mức sư huynh ngươi cần phải sử dụng tới một tấm khẩn cấp triệu hoán phù, ta còn cho rằng sư huynh gặp phải nguy hiểm gì không thể phản kháng, cũng đã kích phát một đạo tín hiệu khẩn cấp cho sư phụ, nàng lão nhân gia có lẽ chẳng mất chốc cũng sẽ tới đây. “
Lạc Hồng nghe tới đây mặt đen lại, tứ trưởng lão đối với hắn vốn là không có ấn tượng không tốt, nay nếu như biết được hắn vì bảo trụ mặt mũi của bản thân mà dùng một đạo phù chú quý giá triệu gọi đệ tử yêu quý của nàng tới đánh thay, thậm chí còn kéo cả nàng vào cuộc hồ nháo này, không biết hắn cần phải làm gì mới có thể bù đắp cho sai lầm này.
Một bên khác mặt cũng đang đen như đít nồi chính là Tam trưởng lão Dược vương cốc, hắn vừa mới mở miệng tán dương đệ tử nhà mình, ngay sau đó thấy được cảnh nàng bại một cách quá dễ dàng, không có chút lực hoàn thủ nào trước tiểu cô nương này.
Ngay lúc này, trên bầu trời Lạc Phượng trấn bỗng xuất hiện một đạo thân ảnh xinh đẹp, dù vậy lại mang cho người ta cảm giác cự người ngoài ngàn dặm, không phải tứ trưởng lão Thiên ngục tông Hàn Như Ý thì còn là ai.
Nàng hiện không mang vẻ thong dong thường ngày, mà cực kỳ lo lắng hướng về phía Lục Thân Tình trầm giọng hỏi :” Tình nhi, đã xảy ra chuyện gì khiến cho ngươi phải sử dụng tới đạo tín hiệu khẩn với tính ưu tiên cao nhất liên lạc với ta ? “
Lạc Hồng càng nghe càng là đổ mồ hôi lạnh, hắn thậm chí hoài nghi Lục Thân Tình đây là cố ý chơi xỏ hắn, nhằm trả đũa cho việc tự ý lôi kéo một cô bé ngây thơ ngoan ngoãn như mình gia nhập tổ chức tương lai sẽ là ma giáo số một đại pháp thế giới.
Hắn c·ướp trước khi Lục Thân Tình kịp đáp lời tứ trưởng lão, lớn tiếng hét lên :” Mọi người mau nhìn, Kỷ cô nương thân thể có gì đó không ổn. “
Tất cả mọi người cũng bị lời nói của hắn hấp dẫn tới, lập tức tất cả ánh mắt đều chú ý nhìn về phía Kỷ Yên Nhiên, chỉ thấy nàng v·ết t·hương ngày càng nghiêm trọng, không hề có dấu hiệu khép lại, thân thể cũng trên bờ vực sụp đổ.
Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kh·iếp sợ nhìn về phía Lục Thân Tình, chỉ có tam trưởng lão ở bên cạnh bình tĩnh nói :” Nhiên nhi, ngươi đã bị ảnh hưởng bởi tịch diệt chi lực bên trong chưởng ấn của cô bé này, chỉ có Phản xuân hoàn dương đan kết hợp với thể chất đặc thù của ngươi mới có thể khôi phục hoàn toàn thương thế.
Ngươi cũng không cần đáng tiếc viên đan dược kia, đây xem như bài học dành cho ngươi, sau này hành sự nên nhớ phải càng ổn trọng.
Kỷ Yên Nhiên kịch liệt giãy dụa, dùng giọng cầu khẩn hét lên : “ Xin hãy cứu ta ! “
Tam trưởng lão tưởng rằng nàng muốn cầu cứu chính mình, chỉ đành thở dài đáp :” Thương thế của ngươi lão phu cũng hết cách, chỉ có chính bản thân ngươi mới có thể tự cứu được bản thân, chứ không có bất kỳ phương pháp nào khác. “
Chỉ có Lạc Hồng bỗng chợt nhớ ra điều gì, sau đó trầm giọng nói :” Ngươi không phải Kỷ Yên Nhiên, nói, ngươi rốt cuộc là ai ? “
Tất cả mọi người ánh mắt một lần nữa lại chuyển về phía Lạc Hồng, chỉ có Nguyễn Cảnh ở một bên là giận dữ hét lên :
“ Tới giờ phút nào rồi mà các ngươi còn đứng đó để giảng đạo lý, Kỷ sư muội khí tức đã suy yếu tới cực điểm, nếu không ai tại đây có thể cứu nàng, vậy thì để ta. “
Nói xong, hắn lập tức xông về phía Kỷ Yên Nhiên, đút vào miệng nàng một hạt đan dược chữa thương, sau đó từ phía sau lưng độ một đạo chân khí, giúp nàng hấp thu dược lực.
Điều kỳ diệu tại chỗ cũng đã xảy ra, thương thế của Kỷ Yên Nhiên vậy mà mắt thường có thể thấy đang từ từ khép lại, khi Nguyễn Cảnh kết thúc việc chữa trị của bản thân, Kỷ Yên Nhiên cũng phun ra thêm một ngụm máu, tại trên mặt đất lập tức ăn mòn ra một cái hố sâu hoắm, biểu hiện đã tống ra ngoài cơ thể toàn bộ tịch diệt chi lực.
Tất cả mọi người tại chỗ đều hết sức kinh ngạc và thán phục khả năng của Nguyễn Cảnh, thậm chí Kỷ Yên Nhiên tại chỗ còn một mặt thâm tình cảm động nhìn hắn nói :
“ Nguyễn đại ca ngươi lại một lần nữa cứu được tính mạng của ta, xem ra ta đời này, phi ngươi không gả. “
Trong số 3 người còn lại, Trầm Vãn Như cùng với Mộc Uyển Nhi đều là hai mắt hâm mộ nhìn về phía Kỷ Yên Nhiên, ngay cả bốn vị hộ đạo giả cũng dùng ánh mắt tán thưởng nhìn về phía thiếu niên kia.
Dù vậy, tại hiện trường chỉ có Lạc Hồng sắc mặt đột ngột biến đổi, kết hợp với những sự kiện trước đó, hắn trong lòng đã có một cái to gan suy đoán.
Hắn lặng im không một tiếng động truyền âm cho tứ trưởng lão hỏi han một số việc, sau khi đạt được đáp án khiến cho bản thân hài lòng, hắn mới trầm giọng tiếp tục nói :” Nguyễn hiền đệ, ngươi là làm cách nào cứu thoát Kỷ cô nương ra khỏi sự ăn mòn của tịch diệt chi lực ?”
Nguyễn Cảnh thấy vừa rồi Lục Thân tình ra tay ác như vậy, từ đó cũng có vài phần ác cảm đối với Lạc Hồng, khi nghe câu hỏi của hắn, cũng không có ý tứ đáp lại.
Trầm Vãn Như vẫn cho rằng hai người là quá mệnh giao tình, biết rằng Nguyễn Cảnh là người trọng tình trọng nghĩa, lo ngại hai người vì một nữ nhân mà sứt mẻ tình cảm, nàng bèn chủ động đứng ra thay Nguyễn Cảnh giải thích : “ Lạc đại ca có chỗ không biết, Nguyễn đạo hữu đã từng nhận được chúc phúc từ tinh thần đại lục, mặc dù không dám khẳng định, nhưng ta có nắm chắc tới 8,9 phần, chúc phúc của hắn có thể nâng cao giá trị và hiệu quả của các loại đan dược, dược liệu thêm một bậc. “